Em Gái Nhỏ Đã Trở Lại - Chương 333

Cập nhật lúc: 2025-06-29 22:52:48
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Trong lòng bà rõ, cần con nhớ thương chuyện ở nhà." Bà Ôn thời gian cúp điện thoại.

Ôn Oanh vốn còn thêm với trai hai câu nhưng bây giờ còn cơ hội nữa.

Bà nội ném một ánh mắt qua , cô bé bèn thành thật trở về bài tập.

Ôn Độ cúp điện thoại, cũng nhanh chóng về phòng nghỉ ngơi.

Ngày mai là đặt nền móng cho bên phía ký túc xá xong xuôi, còn kiểm tra .

Khoảng thời gian đó còn theo dõi sát bộ quá trình.

Xây nhà cao tầng cần chú ý nhiều hơn.

Sáng sớm hôm .

Ôn Độ sửng sốt khi thấy sữa bò bàn.

Triệu Hiểu Phi đặt hai quả trứng luộc ở mặt Ôn Độ, múc cho một bát mì lớn.

"Mau ăn nhân lúc còn nóng."

Ôn Độ ăn mì xong ăn hai quả trứng gà, cuối cùng uống xong một ly sữa bò mới trực tiếp tới công trường.

"Cái gì mà một ngày xây một tầng lầu?" Triệu Kiến Đông Ôn Độ , vẻ mặt khó tin: "Nhiệm vụ tuyệt đối thể thành trong vòng một ngày ."

"Không thể thành, thì thể thành chứ?"

"Cái lố quá."

"Có lố thì cứ thử là ."

Không bao lâu , tất cả đều xây mỗi ngày một tầng lầu.

*

Trời sáng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/em-gai-nho-da-tro-lai/chuong-333.html.]

Ôn Thiều Ngọc mở mắt bèn thấy một con d.a.o nhỏ đặt cổ , sợ tới mức ngay lập tức tỉnh táo . Thân thể gắt gao lui về , lắp bắp : "Đao... Đao kiếm mắt, ... Cậu cẩn thận... Tim chút!"

Người đàn ông thương dùng băng vải bọc nửa , đường nét cơ bắp lộ mượt mà tràn ngập sức bật, còn phối hợp với dáng dấp cực kỳ dễ chọc trông cũng kinh hồn bạt vía.

Đêm qua Ôn Thiều Ngọc kỹ, bây giờ mới phát hiện lớn lên cũng mắt lắm.

Không cùng kiểu với .

Hắn thuộc kiểu mặt mày tinh xảo, ngoại hình xinh nhưng âm trầm, ngoan. Ở nông thôn mà phối hợp với tính cách khó ưa thì quả thật chính là gặp ai cũng chê.

Còn mặt mày của đàn ông mắt tới chuyện khôi ngô tuấn tú nhưng tuyệt đối hề xí.

Một đôi mắt phượng lập lòe ánh sáng lạnh, sống mũi cao vu"t nổi bật mặt mày chiều sâu, môi mỏng mím còn vẻ mặt trông vô cùng nghiêm túc.

Đặc biệt là ánh mắt chằm chằm Ôn Thiều Ngọc khác gì chết.

Ôn Thiều Ngọc thật sự lo lắng một d.a.o của sẽ giải quyết cho .

"Này, thể lấy oán trả ơn!" Ngoài miệng Ôn Thiều Ngọc như nhưng thể bắt đầu trốn sang bên cạnh, hắn còn rộng lượng với : "Cậu thả tay một chút, tuyệt đối lắc! Nếu cổ của bị xước da thì ?"

Người đàn ông: "..."

Cuối cùng Ôn Thiều Ngọc cũng né dao, bịch xuống mặt đất.

Hồi lâu mới xoa cái m.ô.n.g đau nhức lên: "Kiểu như thế? cứu còn g.i.ế.c ? phân biệt , lòng ."

"Nói cho , gặp đường đừng hy vọng còn cứu nữa."

Người đàn ông: “...”

Ôn Thiều Ngọc thấy đàn ông lời nào, cũng phát rồ trong lúc ngủ mà dùng một d.a.o giải quyết bèn đối phương hẳn .

Tuy khác c.h.é.m đến nỗi thương tích đầy nhưng đó là việc riêng của , cũng quản .

Ôn Thiều Ngọc , Hương Thành hỗn loạn hơn nhiều so với quê hương bọn .

"Cậu đưa tay sờ trán , xem còn nóng , nếu còn nóng thì uống thuốc mà nóng thì cũng uống thuốc, uống chút thuốc kháng viêm." Ôn Thiều Ngọc dám bước qua.

Loading...