Em Gái Nữ Phụ Độc Ác Trở Thành Đoàn Sủng Hào Môn ( Dịch Full ) - Chương 184: Thông Suốt
Cập nhật lúc: 2025-09-30 05:10:39
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đầu những năm 2000, thiết điện tử vẫn phát triển như , tuy nhiên một thiết cao cấp bắt đầu những chức năng mà điện thoại di động mới .
Máy phim dùng băng từ là thiết phim kỹ thuật sử dụng băng từ phương tiện lưu trữ. Đặt băng từ thì chỉ thể phim lưu trữ, mà còn thể phát nội dung video trong băng.
Cùng với việc bà cụ nhấn nút phát, hình ảnh trong máy cũng hiện mắt Diêu Tinh. Từng gương mặt vô cùng quen thuộc với Diêu Tinh xuất hiện ống kính...
Lại chính là cảnh những tên tội phạm ở thôn Nhai Tử đang chịu án!
Thôn trưởng thôn Nhai Tử, thằng Mặt Rỗ, Hổ Tử, Lư Tử...
Những kẻ thường xuyên xuất hiện trong ác mộng của Diêu Tinh cạo trọc đầu, mặc quần áo tù nhân, tinh thần rệu rã các đồng chí cảnh sát áp giải.
Gương mặt vốn luôn tà ác, bẩn thỉu đó, lúc đầy vẻ kinh hoàng, sợ hãi. Tay chân chúng mềm nhũn, run như cầy sấy, bước từng bước khó nhọc qua ống kính. Có kẻ nửa đường thì bắt đầu lóc t.h.ả.m thiết, kẻ thậm chí còn tiểu cả quần.
Dù chúng cố gắng trì hoãn, kéo dài thời gian thế nào, các nhân viên công vụ xung quanh cũng cho chúng cơ hội giở trò, lượt áp giải những tên tội phạm về phía bãi đất hoang phía .
"Đoàng!"
"Đoàng!"
"Đoàng!"
Tiếng s.ú.n.g trầm đục vang vọng từ phía xa, cùng với tiếng những vật nặng rơi xuống đất, bãi đất hoang chìm im lặng c.h.ế.t chóc.
Mặc dù máy ghi những cảnh tượng m.á.u me, nhưng bất cứ ai xem video cũng đều hiểu rõ rốt cuộc xảy chuyện gì ở bãi đất hoang ngoài ống kính.
Diêu Tinh hít một thật sâu, trợn tròn mắt chằm chằm màn hình trống trong máy , hồi lâu vẫn hồn.
"Những kẻ ở thôn Nhai Tử tiền án đầy rẫy, hề hối cải, phạm tội ác tày trời. Sau nhiều năm xét xử của Tòa án Nhân dân Tối cao, những tên tội phạm chủ chốt đều tuyên án tử hình bằng hình thức xử bắn."
"Video buổi sáng, những kẻ hại con cả nửa đời đều còn thế giới nữa."
"Diêu Tinh, c.h.ế.t như đèn tắt, những kẻ kết thúc cuộc đời tội của chúng, thế giới còn tồn tại thôn Nhai Tử nữa. theo thấy, chúng vẫn còn sống, vẫn rời khỏi thế giới ."
Mi mắt Diêu Tinh khẽ run, bà ngước Diêu lão phu nhân.
"Chỉ cần một ngày con quên chúng, vứt bỏ những khổ đau trong quá khứ, về phía thì dù xác chúng c.h.ế.t , linh hồn chúng vẫn còn sống, sống trong tim con, bất tử bất diệt!"
Diêu lão phu nhân Diêu Tinh, trầm giọng : "Diêu Tinh, đây là tương lai mà con ?"
Nước mắt Diêu Tinh kìm trào khỏi khóe mắt. Bà run rẩy lắc đầu, một lúc lâu mới nghẹn ngào thốt thành tiếng:
"Không... Không ..."
"Vậy thì hãy quên chúng , quên những quá khứ đó, về phía ."
Diêu lão phu nhân đưa tay lên, nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt mặt Diêu Tinh: "Con là con gái của , là niềm tự hào cả đời của , tin con thể ."
Diêu lão phu nhân Diêu Tinh, dịu dàng : "Con chính là Diêu Tinh của nhà họ Diêu mà."
Năm đó khi rời khỏi nhà họ Diêu, Diêu Tinh đầy hai mươi tuổi, Diêu lão phu nhân cũng đầy bốn mươi.
Nay bốn mươi năm trôi qua, Diêu Tinh trở thành một bà lão tóc hoa râm, Diêu lão phu nhân càng già yếu, còn trẻ trung như xưa nữa.
Hình ảnh trong ký ức và hiện tại chồng lên . Cảm nhận bàn tay thô ráp, khô khốc, đầy những đốm đồi mồi của Diêu lão phu nhân nhẹ nhàng vuốt ve má , khích lệ như thuở còn thơ, Diêu Tinh kìm nén nữa, ôm lấy tay Diêu lão phu nhân mà nức nở.
Khi bắt cóc bán đến thôn Nhai Tử, Diêu Tinh , c.ắ.n răng tìm cách tự cứu . Dù chân đ.á.n.h gãy thì bà cũng bao giờ từ bỏ hy vọng sống.
Sau khi cứu về, Diêu Tinh mất hết niềm tin, nhưng ngoài mặt vẫn luôn giữ vẻ dịu dàng, bình thản, bao giờ rơi nửa giọt nước mắt mặt khác.
Mãi cho đến lúc , bà như trút hết nỗi đau đè nén trong lòng suốt bốn mươi năm qua, ôm lấy Diêu lão phu nhân, nức nở như một đứa trẻ con ôm mà ấm ức.
Diêu lão phu nhân Diêu Tinh đang trong lòng . Bà cụ tung hoành ngang dọc ở Kinh Đô hơn nửa đời , trải qua vô sóng gió, sớm vững chãi như đá, nhưng lúc bà cũng kìm mà rơm rớm nước mắt.
Đây chính là con gái của bà mà.
Bà còn nhớ lúc Diêu Tinh mới sinh , vì suy dinh dưỡng nên con bé gầy gò, ốm yếu giống như một con khỉ con.
Diêu lão phu nhân sữa. Có lúc sữa bột đủ thì bà chỉ thể cho Diêu Tinh uống nước lọc. Đứa bé sơ sinh há miệng, cho gì ăn nấy, cả ngày đều toe toét, dù đói bụng cũng quấy, gặp ai cũng .
Đợi Diêu Tinh lớn hơn một chút, tình hình nhà họ Diêu định hơn, Diêu lão phu nhân mới thời gian rảnh, cẩn thận bồi bổ sức khỏe cho Diêu Tinh, cuối cùng cũng từ từ nuôi Diêu Tinh khỏe mạnh.
Cô bé trắng trẻo, bụ bẫm, đôi mắt sáng long lanh, ngấn nước như quả nho, đôi chân nhỏ mũm mĩm như cục bột trắng, còn đáng yêu hơn cả những em bé trong tranh Tết treo lịch.
Viên ngọc minh châu mà bà nâng niu trong lòng bàn tay nuôi lớn lạc mất. Khi trở về, con bé đầy rẫy thương tích, dung mạo trông còn già nua hơn cả Diêu lão phu nhân vài phần.
Đôi chân từng trắng trẻo, bụ bẫm càng đ.á.n.h què, đ.á.n.h gãy, cả một bên chân đều dị dạng, cả đời thể bình thường nữa!
Diêu Tinh mắc kẹt trong quá khứ thoát , nỗi đau trong lòng Diêu lão phu nhân cũng kém bà bao nhiêu.
Nếu thể, bà nguyện dùng chính để đổi lấy bốn mươi năm thanh xuân đó của con gái, cầu con gái xuất chúng hơn , chỉ cầu con gái thể bình an, khỏe mạnh cả đời .
Thế nhưng những chuyện xảy thể nào cứu vãn . Thấy còn nhiều thời gian, thể bất cứ lúc nào, Diêu lão phu nhân nỡ để Diêu Tinh sống lay lắt như một cái xác hồn khi mất .
Nếu thế giới ai thể khuyên Diêu Tinh thì chỉ duy nhất bà mà thôi.
Vì hôm nay bà giấu bác sĩ, mang chiếc máy phim mà bà nhờ quen lấy đến mặt Diêu Tinh, hy vọng thể tháo gỡ nút thắt trong lòng Diêu Tinh. Để từ nay về , đứa con gái của bà thể sống một cuộc đời đàng hoàng, vui vẻ, uổng công bà mang con bé đến thế giới một chuyến...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/em-gai-nu-phu-doc-ac-tro-thanh-doan-sung-hao-mon-dich-full/chuong-184-thong-suot.html.]
Sau khi quần áo xong, Thẩm Ninh Tuệ, Tú Phân và Thịnh Vân Tế đến nhà họ Diêu.
Nhân dịp đại thọ của Diêu lão phu nhân, đương nhiên nhà họ Diêu chuẩn bữa tiệc với quy cách cao nhất, hoành tráng nhất. Khi gia đình ba Thẩm Ninh Tuệ đến, nhà họ Diêu sớm chuẩn xong xuôi, tề tựu đông đủ, phân công hợp tác chào đón khách khứa.
Đối với những vị khách vai vế khác , nhà họ Diêu sẽ sắp xếp những khác tiếp đón. Tuy Tú Phân họ Tú, nhà họ Diêu nhưng cũng coi như nhà họ Diêu, nên khi trong bà cần qua những thủ tục rườm rà, mà trực tiếp đến bên cạnh Diêu Tinh.
Ban đầu Thẩm Ninh Tuệ còn lo lắng Diêu Tinh mới trở về nhà họ Diêu bao lâu, đối mặt với một sự kiện lớn như sẽ ứng phó kịp. Tuy nhiên, khi thấy Diêu Tinh, Thẩm Ninh Tuệ hiểu sự lo lắng của phần thừa thãi.
Kể từ khi Diêu lão phu nhân khai thông tư tưởng thành công năm ngoái, Diêu Tinh chỉ tích cực tập phục hồi chức năng mà còn chủ động bắt đầu học tập. Từ sách giáo khoa tiểu học, bà điên cuồng hấp thụ kiến thức của thế giới .
Bà vốn thông minh, giỏi nhất là suy một ba, cộng thêm việc sự phát triển của thế giới xưa nay đều tuân theo quy luật, dù đổi đến muôn thì bản chất vẫn . Sau hơn một năm nỗ lực, Diêu Tinh sớm như hai khác.
Lúc bà mặc một bộ váy kiểu Trung Hoa màu xanh thẫm, khuy cài kiểu Trung Hoa và thiết kế cổ áo truyền thống. Mỗi một chi tiết đều thể hiện phong cách Hoa Quốc, là do nhà thiết kế của nhà họ Diêu .
Phối cùng chiếc trâm cài áo màu đỏ ngực, vẻ trang trọng mất sự vui tươi.
Thấy Tú Phân, Thịnh Vân Tế và Thẩm Ninh Tuệ đến, Diêu Tinh lượt chào hỏi xong, nắm lấy tay Thẩm Ninh Tuệ kỹ một lượt, dịu dàng :
"Có Tuệ cao hơn ? Sao trông vẻ cao ráo hơn gặp một chút?"
"Không cao hơn, mà nó béo lên năm cân, cuối cùng cũng chút da thịt, còn là bộ xương khô giống như đây, gió thổi một cái là gãy." Tú Phân tươi . Không chuyện gì vui hơn việc thấy sức khỏe của con gái ngày một hồi phục, ngày một khỏe mạnh hơn.
"Thảo nào, cứ thấy con bé càng ngày càng xinh hơn." Diêu Tinh : "Dì may một bộ quần áo theo đo cũ của con, chắc . Lát nữa khi xong việc, con theo dì phía đo . Dì sẽ may cho con một bộ đầm mới."
Chưa đến việc Diêu Tinh bây giờ là quản lý nhà họ Diêu. Cho dù bà rảnh rỗi thì cũng mới hồi phục bao lâu, Thẩm Ninh Tuệ dám để Diêu Tinh tự tay may quần áo cho .
Thẩm Ninh Tuệ định từ chối, Diêu Tinh với cô:
"Là con bảo Tú Phân đổi thời gian khác đến bệnh viện thăm dì, chuyện với dì nhiều hơn đúng ?"
Thẩm Ninh Tuệ giật , vội vàng Tú Phân: "Mẹ, cứ thế bán con ?"
Năm đó cô đoán nội tâm của Diêu Tinh, khuyên Tú Phân đổi cách khác để bầu bạn với Diêu Tinh. Thẩm Ninh Tuệ riêng những lời với Tú Phân, nào ngờ Tú Phân trực tiếp kể cho trong cuộc.
Lời thích hợp để cho Diêu Tinh , lỡ như Diêu Tinh thích khác đoán mò suy nghĩ của thì ?
Tú Phân hiểu họ đang gì. Thấy Thẩm Ninh Tuệ với vẻ vui, Tú Phân ngơ ngác: "Hả, bán cái gì cơ?"
Diêu Tinh Tú Phân ngây ngô, nhịn bật thành tiếng: "Không con cho dì , chỉ là con giấu chuyện, dì ngay thôi."
Diêu Tinh nắm lấy tay Thẩm Ninh Tuệ :
"Con là một cô gái thông minh, chu đáo. Tú Phân con gái như con là phúc của nó. Dì cũng cảm ơn con, lúc dì khốn cùng, đau khổ nhất, giúp đỡ dì hết đến khác."
Diêu Tinh thể thoát khỏi thôn Nhai Tử, Thẩm Ninh Tuệ công lớn. Còn thời gian bà suy sụp trong bệnh viện, sự quan tâm sai cách của Tú Phân càng tăng thêm nỗi đau của bà . Sau khi áp dụng phương pháp của Thẩm Ninh Tuệ, Diêu Tinh lập tức cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Thông qua việc kể cuộc sống thường ngày của , Tú Phân giúp Diêu Tinh hiểu rõ hơn về thế giới , một thế giới mới mẻ đối với bà .
Vì Diêu Tinh vẫn luôn vô cùng ơn Thẩm Ninh Tuệtrong lòng.
Trong mắt bà , Thẩm Ninh Tuệ là bậc con cháu, mà là ân nhân cứu mạng của bà . Cả đời cũng báo đáp hết ân tình .
Diêu Tinh đưa tay, lấy một quả táo to tròn, đỏ mọng từ trong giỏ hoa quả bên cạnh đặt lòng bàn tay Thẩm Ninh Tuệ.
Cũng là quả táo, năm đó Diêu Tinh định đưa cho Thẩm Ninh Tuệ, nhưng thất bại khi mới đưa nửa chừng.
Cách hai năm, cuối cùng quả táo cũng từ tay Diêu Tinh, thành công đưa đến tay Thẩm Ninh Tuệ.
Thẩm Ninh Tuệ quả táo đỏ mọng trong tay, hiểu ý của Diêu Tinh, nhẹ nhàng gật đầu với bà .
Diêu Tinh cũng mỉm gật đầu đáp .
Người thông minh chuyện với , cần nhiều lời cũng thể hiểu ý của đối phương.
Giây phút , hai giống như bậc bề và con cháu, mà giống như những cùng trang lứa thấu hiểu lẫn .
nguyenhong
Chỉ Tú Phân bên cạnh là ngơ ngác hiểu gì: "Chuyện gì , xảy chuyện gì thế. Sao chị Diêu đột nhiên cho Tuệ quả táo? Tuệ, con ăn táo ?"
Bà ngơ ngác, giọng còn khá to. Thịnh Vân Tế đành lòng tiếp, vội vàng kéo Tú Phân qua một bên, thuận tiện cũng nhét tay Tú Phân một quả táo.
Tú Phân cầm quả táo, cả ngơ ngác, hiểu rốt cuộc xảy chuyện gì.
Tuy nhiên khi thấy Diêu Tinh và Thẩm Ninh Tuệ tay trong tay với , tuy Tú Phân rốt cuộc xảy chuyện gì, nhưng nụ của hai , bà cũng nhịn mà vui vẻ theo.
Nhà họ Diêu vẫn công khai rõ ràng ai là chủ trì tiệc mừng thọ hôm nay, chỉ khi đến hiện trường mới thể .
Dù Thẩm Ninh Tuệ cũng Tú Phân báo khi đến, rằng lát nữa sẽ gặp Diêu Tinh.
Không ít nhận tin tức. Sau khi đến nhà họ Diêu, lúc thấy chủ trì tiệc mừng thọ là Diêu Linh mà là Diêu Tinh, họ vô cùng kinh ngạc.
Tú Phân vô cùng lo sợ coi thường Diêu Tinh, hoặc ý tứ mà những lời khó mặt Diêu Tinh, nên kéo Thẩm Ninh Tuệ cùng ở bên cạnh Diêu Tinh.
Kết quả là những đầu các gia tộc hào môn lịch sự hơn nhiều so với những gì họ tưởng tượng.
Sau khi kinh ngạc, ít nhanh chóng che giấu cảm xúc, những chút thất lễ nào mà thậm chí còn vẻ vô cùng kính trọng Diêu Tinh, còn cung kính và khiêm nhường hơn cả khi đối xử với những đầu các gia tộc bình thường.
Đùa , đây chính là Diêu Tinh mà.
Mất tích khi đầy hai mươi tuổi, gần sáu mươi tuổi mới tìm thấy.
Mặc dù nhà họ Diêu cố gắng hết sức để che giấu những gì Diêu Tinh từng trải qua, nhưng đời bí mật nào thể che giấu mãi mãi. Cả thôn Nhai Tử đều bắt tù, cần hỏi nhà họ Diêu, chỉ cần tìm một dân thôn Nhai Tử là thể rốt cuộc những năm qua Diêu Tinh chịu đựng những gì.