Em Gái Nữ Phụ Độc Ác Trở Thành Đoàn Sủng Hào Môn ( Dịch Full ) - Chương 189: Đổi Trắng Thay Đen

Cập nhật lúc: 2025-09-30 11:02:52
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tuy những đều ngoài hai mươi, trưởng thành về tuổi đời, nhưng tâm trí họ vẫn dừng ở thời cấp hai, cấp ba. Lớn lên sự bao bọc của tổ tiên, họ quen với việc bao giờ chịu hậu quả thực sự cho những hành động của .

Theo họ, bắt nạt kể lể với khác, nhất là bề , là điều vô cùng mất mặt. Cách duy nhất hợp lý là nhẫn nhịn, hoặc chứng minh bản , tuyệt nhiên nhờ ai mặt. Như chẳng là thừa nhận thật sự vô dụng ?

Tào Trân Trân là ví dụ điển hình. Gia đình cô kinh doanh thức ăn gia cầm; ông ngày ngày loay hoay nuôi gà vịt, tiếp xúc với nông dân. Công việc bẩn thỉu, chút “cao sang” khiến cô nhóm nhỏ coi thường, đặt biệt danh nhục nhã “Tào Cám Heo”. Họ biệt danh đó khó , nhưng giả vờ , thích thú cô im lặng chịu đựng, dám phản kháng.

Tào Trân Trân luôn bọn họ sai vặt như hầu, nhưng bao giờ hé răng nửa lời với gia đình. Dù coi thường cô, bọn họ vẫn hài lòng với sự điều, miễn cưỡng để cô theo cùng.

Thẩm Ninh Tuệ khác hẳn. Cô theo lối mòn, khiến bọn họ lúng túng, nên c.h.ử.i như thế nào. Cuối cùng, Tiêu Tĩnh gượng, với Diêu Linh:

— Chúng chỉ trò chuyện với Ninh Tuệ tiểu thư một chút, nên mới đùa vài câu thôi. Không ngờ cô quá nhạy cảm, chuyện vẫn là của . Biết cô hiếu thắng, chấp nhặt như , lẽ nên kiềm chế hơn.

Nghe , Diêu Linh lập tức cau mày. Giọng cô lạnh lùng nhưng sắc bén:

— Tiêu Tĩnh, ngờ chị quan tâm Ninh Tuệ đến . nếu đến hiếu thắng, chấp nhặt, Ninh Tuệ nhà chúng sánh với chị.

Cô liền nêu quá khứ của Tiêu Tĩnh: năm du học châu Âu, thi gian lận phát hiện, trục xuất, lóc, ầm ĩ ép bố quyên góp, mới ém nhẹm chuyện, tốn tiền lo lót cho trường mới. Chưa kể việc “nổ” tám thứ tiếng, trong khi tiếng Anh còn phát âm chuẩn, du học còn mang theo phiên dịch viên.

Diêu Linh nửa miệng, giơ ngón tay cái, tán thưởng. Tiêu Tĩnh tái mặt, tức giận đến mức nghiến răng Diêu Linh:

— Diêu Linh… Chị còn là cô gái trẻ non , nên chừa đường lui cho khác, điểm dừng, đừng quá đáng.

. Dĩ nhiên , cho nên mới chỉ những chuyện quan trọng nhất thôi — Diêu Linh đáp, ẩn ý sâu xa. Gian lận thi cử chỉ là chuyện nhỏ, kể kết hôn ly hôn… đây vẫn coi như giữ thể diện cho nhà họ Tiêu.

Tiêu Tĩnh hiểu ngay, càng thêm tức giận. Khổ nỗi, từ lâu chị bắt đầu gây sự với Diêu Linh. Nếu Diêu Linh phanh phui hết chuyện mặt đám cô gái trẻ, chị sẽ còn mặt mũi nào đầu nhóm nhỏ nữa?

Đang bối rối, bên ngoài vang lên tiếng bước chân. Cửa phòng riêng mở, bên ngoài thể thẳng bên trong. Tú Phân nhíu mày, bước tới:

— Ninh Tuệ, Diêu Linh. Sao hai đứa ở đây? Có chuyện gì xảy ?

Sau khi Bạch Khải Trí sắp xếp chỗ , khách mời gần như đông đủ, tiếp theo sẽ là phần Diêu lão phu nhân mắt và phát biểu.

Tú Phân thấy hiện trường đại khái thỏa, Kỷ Minh Viễn chỗ nhưng ngừng hỏi Thẩm Ninh Tuệ đang ở . Bà bèn nghĩ nhanh chóng tìm Ninh Tuệ về.

Bà và Thịnh Vân Tế theo con đường mà Ninh Tuệ rời . Tình cờ Diêu Tinh và những khác cũng tới phòng giám sát, tiện đường nên cùng tới.

Chẳng ai ngờ, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi , dường như xảy chuyện.

Khoảnh khắc Tiêu Tĩnh thấy Tú Phân và Thịnh Vân Tế, vẻ mặt chị méo mó. khi đều hướng trong, chị lập tức tỏ vẻ ấm ức, chực :

thừa nhận, quả thực học hành giỏi, dù cố gắng thế nào cũng theo kịp những thiên tài học tập đó.

— Chính vì , càng ngưỡng mộ những thông minh, tài trí như Ninh Tuệ tiểu thư. mời cô đến chơi một lát, trò chuyện tỉ mỉ để học hỏi cách sống, cách học tập của cô . Dù chỉ học lỏm chút ít sự thông tuệ cũng .

— Không ngờ vụng về hỏng chuyện, khiến Ninh Tuệ tiểu thư vui.

— Ninh Tuệ tiểu thư, Diêu Linh, gì sai thì hai cứ mắng . Mấy cô bé đều do dẫn đến, bọn họ vẫn còn là những đứa trẻ hiểu chuyện, xin đừng trách bọn họ.

Tiêu Tĩnh nhắc đến bọn họ thì còn đỡ. Vào thời khắc quan trọng mà chị réo tên bọn họ, những xung quanh lập tức hoảng hốt.

Thực , nghiêm túc mà , Tiêu Tĩnh cũng thật sự mắng Ninh Tuệ nhiều, chính là mấy cô gái trẻ chế giễu, mỉa mai cô. Sau khi Ninh Tuệ phản công, để giữ thể diện cho bọn họ, Tiêu Tĩnh mới dùng tư cách bề khiển trách Ninh Tuệ một phen.

Những lời lẽ khó , bẩn thỉu đó đều từ miệng bọn họ mà . Bây giờ Ninh Tuệ tìm nhiều đến giúp mặt, nếu truy cứu, Tiêu Tĩnh còn Diêu Linh mắng cho xối xả, chẳng bọn họ sẽ “toi đời” ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/em-gai-nu-phu-doc-ac-tro-thanh-doan-sung-hao-mon-dich-full/chuong-189-doi-trang-thay-den.html.]

Ngược , Kim Hương Hương phản ứng cực nhanh. Trong lúc hoảng loạn, cô mơ hồ hiểu ý tứ lời Tiêu Tĩnh, vội vàng lớn:

— Chúng chỉ gặp Ninh Tuệ, quen một chút thôi, chứ hề gì quá đáng! Ninh Tuệ, cô thích đám học hành giỏi như chúng , coi thường chúng , còn gì để . cô cũng cần ầm ĩ chuyện, còn khiến Diêu Linh hiểu lầm chị Tĩnh Nhi nữa chứ!

Diêu Linh dáng vẻ gian trá xảo quyệt của Kim Hương Hương thì . Ngay từ đầu cô ưa, giờ xong lời , Diêu Linh nhướng mắt, thẳng :

— Ý cô là ? Cô Ninh Tuệ dối. Còn thì phân biệt trái trắng đen, vu oan cho các cô ???

Kim Hương Hương Diêu Linh chằm chằm, mồ hôi lạnh túa khắp .

Điều đáng sợ hơn, chỉ Diêu Linh, mà bên ngoài phòng riêng còn nhiều đang chú ý đến chuyện . Mặc dù vị trí Kim Hương Hương thấy rõ, nhưng cô chuyện ầm ĩ. Giờ phút , mỗi lời của cô đều quan trọng, nếu lỡ một chút là thanh danh tan nát, chỉ bản mất mặt, mà còn liên lụy đến cả bề trong gia tộc.

lúc , Kim Hương Hương cảm thấy tay ấm lên, đang nắm lấy tay cô.

Cô cúi đầu , nhận đó là tay Tiêu Tĩnh. Cô đoán đúng, Tiêu Tĩnh đang khuyến khích cô .

Trong nhóm nhỏ , địa vị của Kim Hương Hương chỉ nhỉnh hơn Tào Trân Trân một chút, nếu khi ăn cơm cũng chẳng đến mức cạnh Tào Trân Trân. Bây giờ Tiêu Tĩnh đích khích lệ cô , chứng tỏ lời của cô hợp ý Tiêu Tĩnh.

Trong lòng Kim Hương Hương tràn dâng dũng khí, cô đáp Diêu Linh:

— Một tính, trong phòng riêng nhiều như , tin thì chị cứ hỏi xem. Trước hôm nay, chúng từng gặp Ninh Tuệ, cũng thù oán gì với cô , chẳng lẽ tất cả chúng đều vô cớ nhắm Ninh Tuệ ?

Ninh Tuệ vẫn đang bận giải thích đầu đuôi cho Tú Phân và Thịnh Vân Tế, họ lo lắng. khi cô xong sơ qua, đầu lời Kim Hương Hương. Cô thực sự bật vẻ lúng túng, bịa đặt của cô .

Kim Hương Hương đang ở mà dám ngang nhiên đổi trắng đen như .

Hôm nay là tiệc mừng thọ của Diêu lão phu nhân, là ngày vô cùng quan trọng đối với nhà họ Diêu. Ninh Tuệ đám khó chịu, nhưng thực lớn chuyện. Nếu , cô cũng chẳng lười biếng đến mức nhờ Diêu Linh mặt giúp .

Vốn chỉ định khiển trách qua chuyện, việc thể kết thúc ở đây. Nào ngờ đám trơ tráo đến . Trước mặt bao nhiêu , họ những chút hối , mà còn dám tạt nước bẩn danh dự của cô.

chứng kiến trò dối lấy lòng thương hại bao nhiêu , nào họ cũng chịu thiệt. Hôm nay cô chỉ buồn so đo, mà đám đằng chân lân đằng đầu. Thật sự coi cô là kẻ dễ bắt nạt chắc!

— Có chuyện gì xảy ? Trân Trân, đây, đến chỗ ông .

Một giọng nam lớn tuổi từ bên ngoài vọng . Hóa là ông của Tào Trân Trân, Tào Vượng Đạt, tới.

Hôm nay nhà họ Diêu mời ít khách m.á.u mặt ở Kinh Đô đến dự. Người địa phương vốn ưu thế nhất định, các gia tộc giàu quan hệ họ hàng với hào môn cũng nhiều, nhưng Tào Vượng Đạt là một trường hợp đặc biệt.

nguyenhong

Ông sinh ở tỉnh Sơn, là một bé nhà quê chính hiệu. Thôn Phúc Thủy nghèo, nhưng quê hương ông còn cằn cỗi hơn, trồng hoa màu gì . Mãi đến những năm bảy mươi, tám mươi của thế kỷ , thôn vẫn còn hiện tượng c.h.ế.t đói.

Từ nhỏ, Tào Vượng Đạt ấp ủ nỗi ám ảnh: ăn no, tất cả dân trong thôn cuộc sống ấm no. Dù học hành, nhưng ông lanh lợi, năng khiếu kinh doanh đặc biệt. Sau mấy chục năm tích lũy, ông trở thành “vua thức ăn gia súc” đúng nghĩa. Không chỉ giúp gia đình sung túc, ông còn đưa bộ dân trong thôn xuống núi, tìm nơi ở mới.

Trải qua đủ khổ cực của sự nghèo đói và thất học, ông hy vọng con em trong thôn thể sống một cuộc đời khác với tuổi thơ của . Ông bỏ tiền xây nhà lầu cho dân trong thôn, xây trường học mới, mời hiệu trưởng, giáo viên và những học vấn khác dạy bọn trẻ, hy vọng đào tạo chúng thành tài.

Tào Vượng Đạt cô con gái quyết tâm kế thừa sự nghiệp của ông. Từ nhỏ, con gái ông chui chuồng gà, đuổi ngỗng lớn, nghịch ngợm vô cùng, chẳng lúc nào chịu yên học hành. Ngày nào cũng đội sổ, ông dạy dỗ mấy năm nhưng thấy con gần bốn mươi, sự nghiệp kinh doanh phát đạt nhưng lách thì nửa chữ cũng xong, ông đành từ bỏ ý định, chuyển sự chú ý sang đám trẻ trong trường.

Con gái ông che chở, thể kế thừa gia nghiệp. Không học vấn thì thôi, sống hạnh phúc cả đời cũng . con nhà khác chắc may mắn như . Gia sản của ông sẽ để cho con gái; con em trong thôn đổi vận mệnh chỉ thể dựa chính . Tri thức chính là sức mạnh: ai đầu trong học tập, thể nên chuyện lớn.

Trong đó, Tào Trân Trân là một trong những học sinh thành tích khá , biểu hiện xuất sắc. Cô bé trời sinh trí nhớ , thầy cô dạy là tiếp thu ngay. Giọng nhỏ nhẹ, tính tình hiền lành, Tào Vượng Đạt mà lòng tan chảy, quyết định đưa Tào Trân Trân đến Kinh Đô để mở mang tầm mắt.

Không ngờ, khi Tào Trân Trân đến thủ đô, cô về quê nữa. Đã thấy sự phồn hoa của Kinh Đô, còn về cái xó núi nghèo nàn đó? Tào Vượng Đạt vô cùng thấu hiểu tâm trạng con gái, hứa rằng chỉ cần cô thi đỗ trường ở Kinh Đô, ông sẽ sắp xếp để cô ở .

Tào Trân Trân thể hiện còn xuất sắc hơn dự kiến, chỉ vượt qua điểm chuẩn của trường tư thục mà còn nhanh chóng hòa nhập với đám trẻ nhà giàu gốc Kinh Đô. Tào Vượng Đạt thể hòa nhập mạng lưới giàu , nên hề cố ép . Tào Trân Trân bản lĩnh giao tiếp như là phúc phận của cô bé. Mọi chuyện đều để cô bé tự quyết.

Chỉ là, một buổi chiều tối mấy hôm , khi đón Tào Trân Trân về nhà, ông phát hiện cô bé đang lén . Lúc Tào Vượng Đạt mới để tâm…

Loading...