Em Gái Nữ Phụ Độc Ác Trở Thành Đoàn Sủng Hào Môn ( Dịch Full ) - Chương 194: Đắc Tội Hoàn Toàn

Cập nhật lúc: 2025-09-30 11:17:59
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hoắc Đình lớn lên trong môi trường khắc nghiệt như , khó tránh khỏi tính cách tàn nhẫn, đa nghi, giống như một mãnh thú kiêu căng khó thuần. Anh thể chiếm thế thượng phong trong các cuộc đấu đá phe phái, nhưng thiếu khí chất ôn hòa của một đại tướng.

Đánh chiếm giang sơn khó, giữ gìn giang sơn càng khó hơn. Hoắc lão gia tử vốn lo rằng khi trăm tuổi, sẽ ai khuyên can nổi Hoắc Đình. Nào ngờ, Hoắc Đình gặp Thẩm Ninh Tuệ.

Phong cách việc của hai trái ngược , nhưng bổ sung cho một cách hảo. Dưới ảnh hưởng của Thẩm Ninh Tuệ, Hoắc Đình trở nên ôn hòa hơn nhiều. Anh chỉ hợp tác sâu rộng với Hoa Quốc mà còn thành lập quỹ Ninh Tuệ, những việc thiện thực sự cho dân, giành danh tiếng trường quốc tế.

Hoắc lão gia tử thấy , trong lòng vô cùng vui mừng. Ngoài tán thưởng Thẩm Ninh Tuệ, ông còn cảm thấy ơn cô. Chỉ mong hai xứng đôi lứa, hạnh phúc dài lâu.

Mấy năm gặp, so với cô gái nhỏ bé gầy gò trong tấm ảnh năm xưa, Thẩm Ninh Tuệ bây giờ lớn, ngày càng chín chắn, vững vàng, đoan trang, phóng khoáng. Hoắc lão gia tử càng càng hài lòng, hiền từ :

— Hoắc Đình dạo cháu bận học hành, gầy nhiều lắm. Cháu chú ý giữ gìn sức khỏe, đừng để bản mệt mỏi quá.

— Vâng, cháu sẽ chú ý, cảm ơn sự quan tâm của Hoắc lão — Thẩm Ninh Tuệ ngoan ngoãn đáp.

— Vẫn còn gọi là Hoắc lão — ông lão mỉm . — Nói chuyện qua điện thoại thì thôi, bây giờ ông đến tận đây , nhắc đến hiệu trưởng trường các cháu thì cháu còn thể gọi một tiếng ông hiệu trưởng, đến chỗ ông chịu gọi “ông nội” ?

Thẩm Ninh Tuệ ngạc nhiên, vội vàng đáp:

— Vâng, cháu sẽ chú ý, cảm ơn ông nội.

Lúc , cô đặc biệt nhấn mạnh hai chữ “ông nội”. Hoắc lão gia tử lập tức hài lòng, vui vẻ :

— Ông nội mang theo ít quà nhỏ, lát nữa khi tiệc kết thúc sẽ đưa cháu xem. Nếu hài lòng, chúng đổi lô khác.

Sau đó, Hoắc lão gia tử lượt bắt chuyện với Thịnh Vân Tế, Tú Phân, Diêu Tinh và những khác. Cuối cùng, nhà họ Diêu dẫn đường đưa ông đến gặp Diêu lão phu nhân.

Sức khỏe Diêu lão phu nhân ngày càng yếu. Bà cụ thể , xe lăn do khác đẩy. Hoắc lão gia tử bạn cũ như , tâm trạng nặng nề. Ngược , Diêu lão phu nhân thấy ông cụ, vô cùng vui mừng, xúc động:

— Có Diêu Tinh lo liệu tiệc mừng thọ cho , ngài vượt ngàn dặm xa xôi về thăm . sống đến tuổi mà thấy điều đó, cũng đáng lắm .

— Nói ngốc gì thế. Tiệc mừng thọ tổ chức tệ, mấy năm nữa cũng giúp tổ chức một bữa — Hoắc lão gia tử , liếc bà cụ. — Năm nay về thăm bà đấy. Lần bà cũng qua đó, nếu chuyện xong .

Diêu lão phu nhân là bậc tiền bối đức cao vọng trọng, ai cũng kính trọng. Khi chuyện với bà, tự giác lấy phận con cháu mà cung kính.

Chỉ riêng Hoắc lão gia tử, chuyện với bà cụ như trai trêu em gái. Hai ông bà lớn tuổi nhưng như trẻ con. Diêu lão phu nhân bất đắc dĩ , Diêu Tinh và Diêu Linh:

— Còn mau cảm ơn Hoắc lão .

Với câu , dù nhà họ Diêu gặp biến cố gì, cũng dè chừng nhà họ Hoắc sừng sững phía .

Cùng với sự xuất hiện của Hoắc lão gia tử, tiệc mừng thọ chính thức bắt đầu, thêm phần long trọng hơn hẳn.

Bên ngoài phòng riêng ở sảnh phụ, bố Tiêu Tĩnh, Tiêu Tĩnh và những khác vẫn nguyên, ngây ngốc gia đình họ Hoắc và nhà họ Diêu ở trung tâm sảnh lớn phía xa.

— Bố… tiệc mừng thọ bắt đầu … — Tiêu Tĩnh một lúc, chân mỏi nhừ, bước lên nhắc bố: — Chúng cần như chứ, xuống ?

— Ngồi xuống xuống, gì mà ? — Bố Tiêu Tĩnh hất tay Tiêu Tĩnh , mặt mày khó coi gầm lên.

Ông cũng ngờ nhà họ Diêu mời Hoắc lão gia tử.

Không chỉ là Hoắc Đình, mà là Hoắc lão gia tử, gia chủ nhà họ Hoắc!

Tuy Hoắc Đình thừa kế chắc như đinh đóng cột, nhưng dù vẫn chính thức nắm quyền. Không bố Tiêu Tĩnh nghi ngờ vị thế của Hoắc Đình trong nhà họ Hoắc, mà là trong lòng ông vẫn luôn mặc định rằng Hoắc Đình chỉ chơi bời qua đường với Thẩm Ninh Tuệ mà thôi.

Những năm gần đây, hai con Tú Phân và Thẩm Ninh Tuệ nổi như cồn, bao ánh mắt đổ dồn họ, đương nhiên nhà họ Tiêu cũng để ý.

Tuy nhiên, nhà họ Tiêu cũng giống như nhiều khác, mấy quan tâm đến Tú Phân và Thẩm Ninh Tuệ. Lý do đơn giản: sức khỏe của hai con .

Một phụ nữ qua một đời chồng, con riêng như Tú Phân, mà gả cho Thịnh Vân Tế. Mặc dù hai đăng ký kết hôn, nhiều vẫn lạc quan về cuộc hôn nhân đó. Nghe năm xưa khi sinh đôi, Tú Phân tổn hại đến sức khỏe và về thể sinh con nữa. Còn Thịnh Vân Tế bấy lâu từng kết hôn, cũng con.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/em-gai-nu-phu-doc-ac-tro-thanh-doan-sung-hao-mon-dich-full/chuong-194-dac-toi-hoan-toan.html.]

Một đàn ông con, ngay cả nối dõi cũng . Ngắn hạn thì thể chấp nhận, nhưng lâu dài, nhà khác con cháu đầy đàn, hạnh phúc viên mãn, ai chịu nổi?

Huống hồ là cặp đôi Thẩm Ninh Tuệ – Hoắc Đình. Dù Thịnh Vân Tế lớn tuổi và đăng ký kết hôn với Tú Phân, coi như công khai, nhưng Thẩm Ninh Tuệ và Hoắc Đình bên nhiều năm đăng ký kết hôn, từng nước ngoài gặp nhà Hoắc.

Yêu nhiều năm mà sắp xếp gặp thích, thêm sức khỏe của Thẩm Ninh Tuệ từ nhỏ, trông như khó sinh con, liệu Hoắc lão gia tử chấp nhận một cháu dâu như ?

nguyenhong

Hoắc Đình là con một. Nếu Thẩm Ninh Tuệ thể sinh con, chẳng nhà họ Hoắc sẽ tuyệt tự? Đổi , bố Tiêu Tĩnh cũng thể chấp nhận con trai cưới một như , huống hồ là nhà họ Hoắc danh giá.

, dù hai con quan hệ với nhiều gia tộc hào môn, bố Tiêu Tĩnh vẫn để họ mắt, khiến Tiêu Tĩnh cũng xem Thẩm Ninh Tuệ là dễ bắt nạt.

Bây giờ Hoắc lão gia tử xuất hiện, như mấy cái tát mạnh mẽ, hung hăng giáng mặt bố Tiêu Tĩnh.

Thực tế, Thẩm Ninh Tuệ từng nước ngoài gặp Hoắc Đình, nhưng của Hoắc Đình chủ động đến gặp cô. Hơn nữa, là phận cao nhất!

Từ lúc Hoắc lão gia tử xuất hiện ở nhà họ Diêu, đầu tiên ông chuyện chính là Thẩm Ninh Tuệ.

Mãi khi xong với Thẩm Ninh Tuệ, ông mới bắt chuyện với Thịnh Vân Tế, Tú Phân đến Diêu Tinh. Thứ tự hề ngẫu nhiên. Trong lòng Hoắc lão gia tử, ngoài Hoắc Đình, quan trọng thứ hai chính là Thẩm Ninh Tuệ.

Rõ ràng, ông đối xử với Thẩm Ninh Tuệ như cháu dâu trưởng. Thậm chí, ông còn chủ động yêu cầu cô gọi là ông nội.

Tất cả mặt đều sức nặng của tiếng "ông nội". Ai nấy càng kinh ngạc, hiểu Hoắc lão gia tử coi trọng Thẩm Ninh Tuệ đến !

Sau khi chuyện với Diêu Tinh, Hoắc lão gia tử và cùng rời theo nhà họ Diêu. Còn những khác như bố Tiêu Tĩnh, Hoắc lão gia tử chẳng thèm liếc. Sự thờ ơ triệt để khiến lòng ông lạnh buốt, lưng mồ hôi lạnh rịn .

Bố Tiêu Tĩnh kinh doanh hàng nhập khẩu, nhờ bắt kịp xu thế thời đại nên tích lũy khối tài sản khổng lồ, lập tức trở thành gia tộc hào môn mới nổi ở Kinh Đô. Ông quan hệ ăn với nhà họ Diêu, thể coi họ gì.

Dù Thịnh Vân Tế chức vụ cao, nhưng quản lý ngành nghề của ông . Bố Tiêu Tĩnh tỏ tôn trọng ông ở bên ngoài, nhưng trong lòng cũng sợ.

Chỉ riêng nhà họ Hoắc là đối tượng mà nhà họ Tiêu tuyệt đối đắc tội. Vận chuyển xe nhập khẩu từ nước ngoài về Hoa Quốc cần trải qua quá trình vận tải đường biển dài ngày. Trong đó một tuyến đường biển vô cùng quan trọng, trong tay nhà họ Hoắc.

Tuyến đường biển coi là vị trí hiểm yếu bậc nhất. Chính tuyến đường then chốt đó là lý do khiến nhà họ Hoắc xưng bá ở nước ngoài, cũng là nguyên nhân quan trọng để chính phủ Hoa Quốc sẵn lòng kết giao, khiến các gia tộc lớn luôn chú ý, tôn trọng họ.

Thế mà giờ đây, nhà họ Tiêu đắc tội với Thẩm Ninh Tuệ, cũng coi như đắc tội với nhà họ Hoắc.

Nếu tàu hàng thể qua tuyến đường biển do nhà họ Hoắc kiểm soát, họ vòng một quãng đường xa hơn gấp bội. Chi phí về thời gian lẫn tiền bạc đều tăng vọt. Đám đối tác nước ngoài cũng ngốc: hàng của nhà họ Tiêu , họ sẽ tìm đại lý khác là xong. Như , nhà họ Tiêu coi như hết đường sống trong thị trường .

Càng nghĩ, bố Tiêu Tĩnh càng thấy run sợ, mồ hôi lạnh túa . Ông ngờ chỉ một bữa tiệc mừng thọ thể l..m t.ì.n.h thế rối ren đến mức , trực tiếp ảnh hưởng đến sản nghiệp của gia tộc.

Ấy thế mà, khi mắng vài câu, Tiêu Tĩnh bên cạnh vẫn cam lòng, lẩm bẩm cãi . Chị cho rằng hôm nay vô duyên Thẩm Ninh Tuệ hạ một vố đành, Thịnh Vân Tế, Tú Phân cùng bao khác thấy trò vẫn đủ, giờ còn bố gán ghép với tên lêu lổng già nhà họ Hàn.

Trong lòng tức giận, Tiêu Tĩnh đành nhịn nhục, chuyện nhỏ nhẹ với bố. Nào ngờ, bố mắng nhiếc chị mặt bao , chẳng cho chút mặt mũi nào. Chị gì sai!

Tiệc mừng thọ sắp bắt đầu, nhà họ Diêu hạ lệnh đuổi khách. Nếu bố Tiêu Tĩnh chịu chỗ , giả vờ như chuyện gì, ảnh hưởng của sự việc sẽ thể giảm. ông chịu , cũng chịu , dẫn cả đám đây cho thiên hạ vây xem, mất mặt hơn bao giờ hết.

Nếu là ngày thường, chị nhún nhường, dù lời an ủi, bố cũng sẽ thuận theo ý chị. Nào ngờ, trong cơn thịnh nộ, bố Tiêu Tĩnh thẳng tay tát chị một cái.

Tiêu Tĩnh sững sờ kinh ngạc. Bố từng đ.á.n.h con, huống hồ bây giờ chị lớn tuổi. Trong cảnh thế , bố tay ?

Ông nghiến răng nghiến lợi, hét:

"Nhà họ Tiêu mà vì mày mà tiêu đời... Tao tuyệt đối sẽ tha cho mày!"

Đến lúc , ông mới hiểu khi xin Diêu Tinh cho ở , vẻ mặt Diêu Tinh như , đầy thâm ý. Nhà họ Diêu sớm nhà họ Hoắc sẽ đến! Không chỉ nhà họ Diêu, đám Thịnh Vân Tế cũng . Chỉ những vị khách quan hệ bình thường với nhà họ Diêu như nhà họ Tiêu mới nhận tin quan trọng !

Nếu , thà như Tào Vượng Đạt, bỏ cho xong. Mất mặt chút ít nhưng còn giữ danh dự nhà họ Hoắc, lung lay căn bản gia tộc.

Ông ép tiệc, vốn để kết thêm bạn bè, bàn chuyện ăn. Giờ đắc tội với nhà họ Hoắc, gán ghép Tiêu Tĩnh với con trai nhà họ Hàn ngay mặt bao , chẳng lời lãi gì, là thua thiệt. là mất cả chì lẫn chài!

Sợ thêm chuyện rắc rối, bố Tiêu Tĩnh kéo Tiêu Tĩnh rời khỏi tiệc. Bọn Kim Hương Hương cũng dám ở , lượt lủi thủi về. Tiệc mừng thọ còn chính thức bắt đầu, đám vội vã rời , tự cảm thấy xui xẻo nhất hôm nay.

Tuy nhiên, ở một góc khác của bữa tiệc, còn đau khổ hơn họ nhiều. Cùng với sự phát triển thời đại, nhân tài xuất hiện lớp lớp. Nhà họ Bạch kế thừa, sản nghiệp sa sút theo thời thế, càng ngày càng tồi tệ.

Nhìn Tú Phân và Thẩm Ninh Tuệ ngày càng thăng hoa, nhà họ Bạch sa sút, nhạo càng nhiều. Cả Kinh Đô đều chuyện ; bọn họ bỏ đá xuống giếng là may lắm .

Loading...