Em Gái Nữ Phụ Độc Ác Trở Thành Đoàn Sủng Hào Môn ( Dịch Full ) - Chương 202: Cố Gắng Hết Sức

Cập nhật lúc: 2025-09-30 13:29:59
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

còn là cô bé chỉ thể chiến đấu một của ngày xưa nữa.

Nếu cô thể xin công nhận di sản sớm hơn, đổi phận của nhiều di sản văn hóa phi vật thể, thể nhờ nhà họ Hoắc quyên tặng đầu thú, đổi thời gian trở về của những bảo vật ý nghĩa đặc biệt với quốc gia. Vậy thì lẽ cô còn thể xa trông rộng hơn một chút, những việc mà đây ngay cả nghĩ cũng dám nghĩ, nhưng ý nghĩa hơn đối với đất nước?

Ví dụ như... tàu sân bay Varyag.

Tàu sân bay Varyag là một trong những di sản mà Liên Xô để cho Ukraina khi giải thể. Do thể gánh nổi chi phí bảo dưỡng đắt đỏ, Ukraina quyết định bán nó .

Lúc , tuy Hoa Quốc trỗi dậy nhanh chóng nhưng vẫn thiếu vũ khí tính răn đe. Chiếc tàu sân bay thể giải quyết nhu cầu cấp bách của Hoa Quốc.

Tuy nhiên, các cường quốc bên cạnh canh phòng nghiêm ngặt. Họ bỏ tiền mua chiếc tàu chiến "gân gà" , cũng hy vọng Hoa Quốc mua nó. Lỡ như Hoa Quốc sử dụng thì chẳng giống như gai đ.â.m lưng, khiến họ ăn ngủ yên .

Thế là họ ép buộc phía Ukraina tuyên bố cho phép quân đội và chính phủ các nước mua, thực chất là để đề phòng những nước như Hoa Quốc.

Hoa Quốc buộc dùng biện pháp vòng vo, nhờ một doanh nhân yêu nước Hồng Kông là Tăng nhân danh cải tạo tàu sân bay cho mục đích thương mại, đó tự bỏ tiền mua tàu sân bay .

Ukraina tha thiết tiền, vứt bỏ củ khoai lang nóng bỏng tay . Quá trình mua bán tuy trắc trở, nhưng chung vẫn khá thuận lợi.

Điều phiền phức nhất là khi mua thành công, thế nào để vận chuyển con quái vật khổng lồ vượt qua nửa vòng trái đất, về đến Hoa Quốc.

quốc gia nhúng tay cản trở, thêm đường xa, thời tiết khắc nghiệt nên thể là chuyến vô cùng gian nan. Cuối cùng dẫn đến việc chiếc tàu sân bay mua từ năm 1998, mãi cho đến năm 2002 mới thể trở về với vòng tay của tổ quốc.

Mà thời điểm nhà họ Hoắc giao đầu thú cho Thẩm Ninh Tuệ là năm 2000.

Lúc , tàu sân bay Thổ Nhĩ Kỳ cố tình cản trở. Khi cố gắng qua eo biển Bosphorus, nó chặn hai , buộc đầu về neo đậu tại cảng.

Vì vướng mắc hiệp định nên chính phủ thể mặt, chỉ còn đội của Tăng đơn độc xoay sở ở nước ngoài. Năm đó chính là thời khắc khó khăn nhất, lo lắng nhất của hải quân nước nhà.

Nếu chỉ Thẩm Ninh Tuệ, dĩ nhiên cô thể tham gia chuyện lớn như , nhưng nhà họ Hoắc thì thể.

Tuy nhà họ Hoắc quê gốc là Hoa Quốc, nhưng là công dân Hoa Quốc. Nhiều năm kinh doanh ở nước ngoài giúp nhà họ Hoắc tích lũy danh tiếng . lúc doanh nhân yêu nước Tăng đang lấy danh nghĩa kinh doanh để mua tàu sân bay, nhà họ Hoắc thể tham gia, hỗ trợ Tăng từ bên cạnh một cách quang minh chính đại!

Sau khi nhận thể tham gia một sự kiện lịch sử trọng đại, Thẩm Ninh Tuệ xúc động đến mức cả đêm ngủ . Ngày hôm , cô lập tức bàn bạc chuyện với Hoắc Đình.

Đây là chuyện lớn liên quan đến tầm cỡ quốc gia, Thẩm Ninh Tuệ tương lai, hiểu rằng Hoa Quốc nhất định sẽ thành công, hy vọng bản và nhà họ Hoắc thể đóng góp một chút công sức, một chút tâm huyết trong quá trình .

nhà họ Hoắc là gia tộc lớn, cũng những tính toán riêng của họ.

Thẩm Ninh Tuệ cần trao đổi với Hoắc Đình . Sau đó Hoắc Đình sẽ quyết định nên báo cho Hoắc lão gia tử , Hoắc lão gia tử sẽ quyết định tham gia .

Bất kể cuối cùng nhà họ Hoắc tham gia , cô đều sẽ tôn trọng quyết định của nhà họ Hoắc.

Vốn tưởng chuyện lớn như , nhà họ Hoắc ít nhất cũng thảo luận đến mười ngày nửa tháng, nào ngờ Thẩm Ninh Tuệ mới xong với Hoắc Đình, Hoắc Đình gật đầu :

"Trước đây Hoa Quốc trao đổi với bọn . Nhà họ Hoắc đồng ý hỗ trợ từ bên cạnh khi tàu sân bay vùng biển châu Á."

"Đã trao đổi ?" Thẩm Ninh Tuệ sững , đó chợt hiểu : "Tàu sân bay cần qua mấy eo biển, trong đó một cái eo biển là của nhà họ Hoắc?"

"Ừm." Hoắc Đình : "Còn về tình hình ở Biển Đen thì cũng thể cân nhắc... Nếu thể giúp gì, dĩ nhiên nhà họ Hoắc sẽ từ chối."

Sau khi chuyện xong với Thẩm Ninh Tuệ, Hoắc Đình lập tức gọi điện thoại cho Hoắc lão gia tử. Tối hôm đó, Hoắc Đình trả lời Thẩm Ninh Tuệ:

"Trong thời gian tàu sân bay Varyag neo đậu, hệ thống động lực và hệ thống vũ khí đều tháo dỡ. Sau khi tháo xong, phía Thổ Nhĩ Kỳ lo lắng khi qua eo biển Bosphorus thì tàu sân bay sẽ gây thiệt hại, nên đưa hai yêu cầu, chỉ cần thành một trong hai thì sẽ cho phép tàu sân bay qua. Một, lắp đặt hệ thống động lực, tàu sân bay tự khởi động qua. Hai, nộp mười tỷ đô la Mỹ tiền bảo lãnh."

"Bọn họ cố tình tháo dỡ hệ thống động lực, tháo thể lắp nữa. Mười tỷ đô la Mỹ càng là chuyện vô lý!" Thẩm Ninh Tuệ tức đến mức suýt chút nữa đập vỡ chiếc cốc trong tay. " là quá đáng mà!"

"Không chỉ , Tăng mua tàu sân bay, cần chịu trách nhiệm cho chi phí neo đậu của tàu sân bay ở Biển Đen. Mỗi ngày chỉ riêng chi phí vận chuyển và chi phí neo đậu cảng, cũng đủ để Tăng khánh kiệt tài chính ." Hoắc Đình . "Nhà họ Hoắc giúp nhiều trong cuộc đấu trí giữa các nước lớn, nhưng khó khăn của Tăng thì nhà họ Hoắc thể góp một phần sức lực. Ông nội cử một qua đó , đợi họ điều tra tình hình cụ thể thì cũng sẽ lên đường."

"Anh cũng ?" Thẩm Ninh Tuệ Hoắc Đình, bất ngờ, trong dự liệu của cô.

Công chức của chính phủ Hoa Quốc tiện xuất hiện, nhưng phận đặc biệt của nhà họ Hoắc phù hợp. Những gì Thẩm Ninh Tuệ thể nghĩ đến, dĩ nhiên nhà họ Hoắc cũng sẽ nghĩ đến.

Thẩm Ninh Tuệ hỏi: "Anh dự kiến khi nào lên đường?"

"Nửa năm ."

Thẩm Ninh Tuệ gật đầu, lúc đó gì nhiều. ngay ngày hôm , cô lập tức đăng ký lớp học tiếng ngoại ngữ hiếm. Tối hôm đó, cô bắt đầu học tiếng Thổ Nhĩ Kỳ, tiếng Hy Lạp, thậm chí cả tiếng Quảng Đông.

Hoắc Đình nắm quyền quản lý sản nghiệp nhà họ Hoắc, những thứ cần học dĩ nhiên ít. Anh tiếp xúc với những ngôn ngữ của các quốc gia từ khi còn nhỏ, thể tùy ý chuyển đổi ngôn ngữ để đàm phán với khác. Còn Thẩm Ninh Tuệ thì từng tiếp xúc qua.

Kiếp tuy gia đình Thẩm Ninh Tuệ tiền, nhưng cũng chỉ giàu hơn tầng lớp trung lưu một chút, phạm vi kinh doanh chỉ ở trong nước nên nhiều nhất chỉ cần học thêm tiếng Anh thôi là đủ. Nếu bản hứng thú, thì cần thiết lãng phí sức lực để học những ngôn ngữ hiếm khác.

Kiếp thì càng cần , Thẩm Ninh Tuệ vẫn luôn tận dụng nền tảng kiến thức của kiếp để thi cử, khi lên đại học luôn học các chuyên ngành liên quan đến toán học và y sinh học, từng tiếp xúc với tiếng Hy Lạp và tiếng Thổ Nhĩ Kỳ.

Bây giờ bắt đầu từ con , còn học một lúc ba thứ tiếng. Ngoài , bên phía xin công nhận di sản còn một công việc tiếp theo cần cô xử lý. Sau khi quyên tặng đầu thú, một hoạt động chính thức cần thiết tham dự. Bên phía trường học, cô cũng xin phép thầy cô giáo, lãnh đạo...

Thẩm Ninh Tuệ bận rộn túi bụi. Dù đầu óc nhanh nhạy trời sinh, lúc cô cũng sắp kham nổi nữa, chỉ hận thể phân tám.

Hoắc Đình thấy cô bận đến mức chân chạm đất. Hai năm khó khăn lắm cô mới béo lên một chút, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi gầy hết, cả gầy như que tăm, gió thổi là ngã, sắc mặt cũng kém hơn nhiều.

Hoắc Đình nhịn khuyên:

"Chúng cùng , hiểu thì sẽ cho em từng chút một. Hoặc là chúng thể dẫn theo thêm vài phiên dịch viên, chuyên phiên dịch cho em. Em nhất thiết tự học những thứ ..."

Thẩm Ninh Tuệ uống t.h.u.ố.c bắc dưỡng sinh Kỷ Minh Viễn kê cho, lật xem tài liệu liên quan đến tàu sân bay, và cả những tài liệu về địa lý thế giới, vận tải biển thế giới, gom tất cả là một chồng dày cộp.

Nghe Hoắc Đình , cô cũng ngẩng đầu lên mà đáp:

"Em cùng , nhưng trở thành cản trở. Chúng việc cho đất nước, cho nhân dân, du lịch. Tuy phiên dịch hữu dụng, nhưng một khi xảy tình huống khẩn cấp thì chắc thể trông cậy ..."

Thẩm Ninh Tuệ vẫn luôn giữ vững niềm tin dựa bằng dựa . Chỉ khi nắm vững kiến thức trong đầu thì mới thể vận dụng linh hoạt.

Nếu ngày mai Hoắc Đình lên đường, thời gian kịp thì dĩ nhiên cô sẽ miễn cưỡng. vì còn gần nửa năm nữa, cô lý do gì để lười biếng.

Nhìn khuôn mặt gầy gò của cô, Hoắc Đình :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/em-gai-nu-phu-doc-ac-tro-thanh-doan-sung-hao-mon-dich-full/chuong-202-co-gang-het-suc.html.]

"Vậy ? Tàu sân bay neo đậu hơn một năm , ai còn neo đậu bao lâu nữa. Chuyện quan trọng nhưng nhất thiết vội vàng trong . Lần cơ hội, nhất định sẽ đưa em ."

Thẩm Ninh Tuệ khựng . Người khác , nhưng cô nhớ rõ vấn đề eo biển sẽ sớm giải quyết. Cùng với việc Hy Lạp bảo lãnh, cuối cùng Thổ Nhĩ Kỳ cũng cho phép qua. Sau khi rời khỏi biển Aegea, tàu sân bay lênh đênh biển gần hai năm, lúc mới thành công cập cảng tổ quốc.

Thẩm Ninh Tuệ thể nhúng tay cuộc đấu trí giữa các nước lớn. một việc, cô thể lợi dụng khả năng tiên tri của để giúp tổ quốc tránh ít phiền phức.

Sau khi tàu Varyag rời khỏi eo biển Bosphorus, khi đến vùng biển gần đảo Skyros, nó gặp một cơn bão lớn. Dây cáp của mấy chiếc tàu kéo lượt gió giật đứt. Trước sức mạnh của thiên nhiên, chiếc Varyag to lớn chẳng khác nào một chiếc thuyền con mỏng manh, trôi dạt biển trong mưa gió suốt mấy ngày. Sau nhiều ngày nỗ lực cứu hộ hết , mới miễn cưỡng giữ nó.

Cơn bão khiến một thủy thủ tàu kéo may hy sinh, cho chiếc vỏ tàu sân bay vốn ọp ẹp càng thêm tàn tạ, gây thiệt hại nhỏ cho đất nước.

Tuy diễn biến tương lai, nhưng Thẩm Ninh Tuệ để lộ tình hình thực sự của .

Nếu ở trong nước, giải thích việc cô thể dự đoán cơn bão lớn? Đây là chuyện ngay cả các chuyên gia khí tượng cũng thể dự đoán, Thẩm Ninh Tuệ dựa tin cô?

nếu cô cùng Hoắc Đình đến hiện trường thì khác. Ở nước ngoài, đồng bào cùng hội cùng thuyền, Thẩm Ninh Tuệ mặt tại hiện trường. Vào thời điểm thích hợp, cô sẽ can thiệp một chút, thuyết phục trì hoãn vài ngày mới vùng biển gần đảo Skyros. Xét đến việc nhà họ Hoắc bỏ tiền, bỏ sức, thường sẽ bác bỏ lời của cô.

Chỉ cần tránh cơn bão lớn, chút vất vả mà cô đang chịu bây giờ thì đáng là gì .

nguyenhong

"Huệ Huệ?" Thấy cô im lặng , Hoắc Đình khẽ gọi tên cô.

Thẩm Ninh Tuệ hồn , đầu Hoắc Đình nhẹ giọng:

"Hoắc Đình, tuy bây giờ ngày nào em cũng bận, cũng mệt, nhưng mà em vui lắm."

Bây giờ bước thế kỷ hai mốt , Thẩm Ninh Tuệ nhiều nhất cũng chỉ thể tiên tri hai mươi năm nữa. Từ việc xin công nhận di sản đến tàu sân bay hiện tại, đến động đất, khủng hoảng tài chính sắp tới… Bất kể cô , bằng lòng , những gì cô chỉ là hai mươi năm mà thôi.

Thời gian qua , cô cũng sẽ gì về tương lai giống như tất cả . Theo Thẩm Ninh Tuệ, đây là một cơ duyên mà ông trời ban tặng cho cô. Để cô đến bước , để cô quen Hoắc Đình, để cô nhờ nhà họ Hoắc mà nhiều việc ý nghĩa hơn. Chỉ cần bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào, cô cũng sẽ hối hận cả đời.

bây giờ tuy bận, mệt, nhưng đồng thời Thẩm Ninh Tuệ cũng đang tận hưởng niềm vui .

Hoắc Đình, dịu dàng :

"Những việc em thể nhiều. Mỗi một việc, em đều bỏ lỡ."

Ánh đèn chiếu lên gương mặt cô, hắt xuống một vầng sáng mờ ảo, dịu dàng. Vẻ mặt cô dịu dàng kiên định. Hoắc Đình gần như ngẩn , thể rời mắt.

Kể từ ngày đó, Hoắc Đình còn ngăn cản Thẩm Ninh Tuệ nữa. Khi thời gian rảnh, thậm chí còn đích dạy khẩu ngữ cho cô. Trong giao tiếp hằng ngày, hai sử dụng đan xen nhiều thứ tiếng. Người ngoài thì chẳng hiểu gì, nhưng Hoắc Đình và Thẩm Ninh Tuệ ngày càng ăn ý, chỉ cần một ánh mắt là hiểu đối phương gì.

Nửa năm , Hoắc Đình đưa các chuyên gia liên quan đến Thổ Nhĩ Kỳ, Thẩm Ninh Tuệ cùng với tư cách nhà theo.

Cô vẫn luôn đội của Tăng gặp nhiều trở ngại ở Thổ Nhĩ Kỳ, tình hình vô cùng khó khăn. Thẩm Ninh Tuệ từng tham gia những sự kiện tương tự, trong đầu tưởng tượng cảnh nhân viên phía Thổ Nhĩ Kỳ khó trong phòng họp.

Thế nhưng khi đến nơi, cô mới tình hình còn nghiêm trọng hơn nhiều so với tưởng tượng. Phía Thổ Nhĩ Kỳ đừng là đàm phán với đội Tăng , ngay cả mặt cũng thèm lộ diện. Thái độ của họ vô cùng coi thường, kiêu ngạo, thậm chí đưa đủ loại điều kiện trời, chỉ hận thể vắt kiệt Tăng và cả Hoa Quốc ông.

Thẩm Ninh Tuệ tự cảm thấy tính cách , nhưng lúc cũng tức đến mức gân xanh nổi lên trán, chỉ hận thể xông đến mặt đại diện Thổ Nhĩ Kỳ mà c.h.ử.i ầm lên. Chẳng qua họ chỉ là tay sai của cường quốc, bày đặt vẻ oai nghi mặt thôi.

Không nhà lãnh đạo nào là vĩnh cửu. Vài năm khi hai nước Thổ – Hoa hợp tác, đôi bên bước giai đoạn nồng ấm, lúc đó nhà lãnh đạo Thổ Nhĩ Kỳ từng gây khó dễ cho Hoa Quốc sẽ tự xử thế nào. Thật sự nghĩ rằng Hoa Quốc sẽ chịu để khác bắt nạt cả đời ?

Ngược , Hoắc Đình quen với những cảnh tượng nên vô cùng bình tĩnh. Thấy Thẩm Ninh Tuệ tức đến mức sắp nổ tung, còn đầu an ủi cô.

Cơn tức giận của Thẩm Ninh Tuệ đến nhanh mà cũng nhanh. Dù đây cũng là trường hợp quan trọng, cô chỉ c.h.ử.i bới trong lòng một chút là , thể thật sự chạy đến mặt khác mà lung tung.

là chuyên gia. Mục đích chính trong chuyến cũng để đàm phán giao tiếp, cô cứ im lặng phông nền là .

Lại nửa năm nữa trôi qua, sự bảo lãnh của Hy Lạp, cuối cùng tàu Varyag cũng khởi hành một nữa.

Để đối phó với cơn bão lớn sắp xảy , Thẩm Ninh Tuệ chuẩn suốt nửa năm. Khi cô lên tiếng đưa yêu cầu đầu tiên, bảo vì lý do an và hy vọng thể trì hoãn việc vùng biển gần đảo Skyros, gần như tất cả đều đồng ý.

Nửa năm nay, Thẩm Ninh Tuệ cố gắng xây dựng mối quan hệ với tất cả , từng đưa bất kỳ lời phàn nàn yêu cầu nào. Đây là đầu tiên cô đưa đề nghị nhân danh sự an , cân nhắc vô cùng chu đáo, nên lý do gì để phản đối.

Khi tin cơn bão lớn quét qua vùng biển, tàu Varyag chậm hơn nên tránh t.h.ả.m họa thiên nhiên, ánh mắt Thẩm Ninh Tuệ đổi.

"Trời ơi, Ninh Tuệ, em giỏi quá!"

"Em cứ như khả năng tiên tri , giúp chúng tránh cơn bão !"

Thẩm Ninh Tuệ chỉ sợ phát hiện sự đặc biệt của , vội xua tay đáp: "Không ngờ may mắn đến . Trùng hợp thôi, chỉ là tình cờ đúng lúc. Quyết định trì hoãn hành trình là do cùng bàn bạc, là công lao của ."

"Em khiêm tốn quá !"

"May mà đ.â.m thẳng bão, nếu hậu quả khó tưởng tượng. Thật may quá, Trời Phật phù hộ. Ninh Tuệ, em đúng là ngôi may mắn của chúng !"

" nhớ , em từng lên báo Hoa Quốc đúng . Phát hiện Kim Tuyến Liên ở quê nhà, dẫn dắt cả thôn Ninh Thủy giàu, gọi là ngôi may mắn của thôn Ninh Thủy chính là em đúng ?" Một nhân viên nam hào hứng với .

"Giá của Kim Tuyến Liên hoang dã đắt ngang vàng. Kể từ khi Kim Tuyến Liên của thôn Ninh Thủy phát hiện, giảm bớt đáng kể tình trạng khủng hoảng cung đủ cầu thị trường. Thuốc bắc uống thường ngày cũng cần Kim Tuyến Liên, chính là mua từ thôn Ninh Thủy đấy!"

"Em chỉ là ân nhân cứu mạng của , mà còn là ân nhân cứu mạng của nữa!"

Nửa năm nay, đều bận rộn chuyện đàm phán, ai thời gian nghĩ đến những chuyện lặt vặt. Thẩm Ninh Tuệ là Hoa Quốc. Để tránh phiền phức, phận cô công khai bên ngoài là nhà của Hoắc Đình. Mọi đều mặc định cô và Hoắc Đình cùng một quốc tịch, chỉ là nhà bình thường, ai để ý kỹ.

Mãi đến hôm nay, các nhân viên mới chợt nhận , hóa bạn đồng hành nữ mà Hoắc Đình dẫn theo hề đơn giản. Mấy năm nay, những nhân viên còn vẫn xoay xở chuyện tàu sân bay ở nước ngoài, hiểu rõ tình hình trong nước, cũng cô gái thầm lặng suốt nửa năm qua là một nhân vật nổi tiếng trong nước.

Cùng với việc chuyện Kim Tuyến Liên của thôn Ninh Thủy lan truyền, tiếp đó là những việc như xin công nhận di sản, mới dần nhận . Không ít Thẩm Ninh Tuệ với ánh mắt dịu dàng và yêu mến.

Vốn thích tính cách của cô, giờ phát hiện hóa cô còn là xuất sắc, khiêm tốn đến .

"Giang sơn đời nào cũng nhân tài xuất hiện, thế hệ càng giỏi hơn thế hệ ."

"Ninh Tuệ, giỏi lắm!"

Thẩm Ninh Tuệ ngại ngùng lời khen. Những việc cô đều là chuyện nhỏ, sánh với cống hiến của các chuyên gia mặt ở đây.

Chính vì họ âm thầm cống hiến, bảo vệ, những bình thường như cô mới thể sống định và yên bình. Thẩm Ninh Tuệ cảm ơn từng nhân viên công tác từ tận đáy lòng, và cũng thật lòng yêu mến cô. Hai bên khiêm nhường khen , cuối cùng ai cũng ngại ngùng.

lúc , Hoắc Đình mở lời trêu chọc: "Mọi đều khiêm tốn, dám nhận lời khen thì khen , ngại."

Lần , Hoắc Đình đại diện nhà họ Hoắc bận rộn ngược xuôi, giúp đỡ nhiều trong công việc của Tăng . Dù là viện trợ tài chính của nhà họ Hoắc những cử đến vận động hành lang, tất cả đều đóng vai trò then chốt.

Loading...