Khi   yên  xe đạp xuống dốc, gió thổi mát rượi  má, trong lòng  tràn ngập niềm vui.
Những ngày tiếp theo.
Chu Hạc Trần đều  đúng giờ đến đón , đưa   ăn.
Tạ Kỳ thì như bốc  khỏi thế gian,  cũng chẳng buồn quan tâm đến   nữa.
Mãi đến nửa tháng ,  tối sinh nhật .
Tạ Kỳ đột nhiên xuất hiện  cửa nhà .
Tay trái   xách quả sầu riêng  thích nhất, tay  cầm một chiếc bánh sinh nhật.
Anh    với : "Em mà  mở cửa nữa thì   bảo vệ đuổi  ngoài mất, mùi  nồng quá."
Sau khi đặt đồ xuống,   lập tức  ôm .
 lạnh lùng đẩy   : "Hừ, ban ngày đồng nghiệp  tổ chức sinh nhật cho em ở công ty ."
"Em ,   cứng miệng thế, đồng nghiệp   thể so với bạn trai  chứ, thật là, thời gian qua là   đúng,  đến tìm em, thực  là  đợi đến sinh nhật em để dỗ dành em, đồ ngốc, chẳng lẽ em tưởng  quên sinh nhật em ?"
"Đừng  giở trò với em nữa,   cùng cô em gái  của  nữa ?"
"Không  cùng cô  nữa, bởi vì..." Anh    dừng : "Cô  cũng đến đây để cùng  chúc mừng sinh nhật em. Chắc là  hiểu lầm gì đó giữa hai ,  cũng  nhân cơ hội ..."
 còn  kịp  hồn thì.
Tề Tiệp như khỉ con từ ngoài cửa nhảy bổ .
"Chị ơi, chúc mừng sinh nhật ạ!"
Chỉ  thấy một tiếng "bùm".
Pháo hoa trong tay cô  nổ tung, những mảnh vụn rơi lả tả đầy đất.
Lúc ,  cảm thấy  khí vốn  ngột ngạt  càng thêm bức bối.
Vì cô   diễn,  thì  sẽ diễn cùng cô  một màn cuối cùng.
"Em  chị vẫn luôn hiểu lầm em, chị là   Tạ Kỳ yêu thương nhất, em  chiếm giữ   lâu như , thật sự thật sự  xin ."
Vừa , nước mắt cô  bỗng chốc trào : "Xin  chị, em  kìm nén  cảm xúc."
Tạ Kỳ bên cạnh chủ động rút khăn giấy, lau nước mắt cho cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/em-gai-thanh-mai-cua-ban-trai-toi/chuong-7.html.]
Động tác thuần thục đến lạ thường.
"Đừng  Tiểu Tiệp, chị Giang Du của em   là   hiểu chuyện."
 khoanh tay, lặng lẽ  cô  diễn.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Thấy   hề lay động, cô  tiếp tục : "Sau  em  , chỉ còn   chị ở bên  Tạ Kỳ..."
"Được , đủ  đấy, hôm nay là sinh nhật của ,   buổi xin  của cô."
Trong lòng    nhiều cảm xúc, ngược  Tạ Kỳ   những lời   cho đỏ hoe mắt.
Anh   với : "Hai  chuẩn  bánh kem  ,   bổ sầu riêng."
Lúc , Tề Tiệp : "Để em cắt bánh kem cho chị nhé!"
: "Không cần cô cắt,  tự cắt ."
Cô  bĩu môi: "Chị cho em cắt  mà, chẳng lẽ em  xin  chị , chị còn   voi đòi tiên ?"
 dừng động tác  tay: "Giả vờ cái gì, nặn  mấy giọt nước mắt  mệt ? Lời xin  của cô đáng giá bao nhiêu?"
Ánh mắt cô   đổi: "Hi hi, thì  ? Chị  ,  Tạ Kỳ  chịu   em  ."
Nói   xổm xuống bên cạnh bàn : "Chị  cho em hòa nhập với hai ,  thì em càng  hòa nhập, chị  cho em cắt bánh kem sinh nhật,  thì em càng  cắt."
 ngay khi cô  định cầm lấy con d.a.o nhựa cắt bánh,   nhanh tay hơn cô  một bước.
Chỉ là   ngờ cô  sẽ trực tiếp giật lấy con dao,  còn vẻ yếu đuối như   nữa, hành động như một kẻ mất trí.
Trong lúc giằng co, mặt   d.a.o cứa .
Sờ thử, cằm  rướm máu.
Cô  ngẩn   một lúc: "Mặt chị..."
  chút do dự tát cho cô  một cái.
Tiếng tát vang dội: "Đồ điên, cô  ung thư  dày  ung thư não  hả?"
"Có chuyện gì ? Có chuyện gì ?"
Lúc Tạ Kỳ hốt hoảng chạy .
Thì  thấy cảnh tượng .
Những giọt nước mắt to như hạt đậu của Tề Tiệp rơi lã chã, cô  ôm lấy một bên má  đánh, : "Anh Tạ Kỳ, em, em  cẩn thận  chị  thương hu hu hu, xin  chị, thật sự xin ."