Ép ta xuống nông thôn ta dạy cả nhà hắn! - Chương 47: Không hiểu sao, hôm nay hơi mệt.

Cập nhật lúc: 2025-11-05 07:13:33
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phương Anh : “Con gà bán lẻ , đây là món kèm cho mì gà hầm, 5 hào một bát.”

Cô gọi Lin Tú đang nấu mì: “Tú nhi, nấu vài bát mì gà hầm .”

“Dạ!” Lin Tú đáp.

Nồi nước dùng gà ninh cả buổi sáng, ninh hai nồi lớn, đổ chung , bây giờ dùng riêng để nấu mì.

Mì của Phương Tả – Phương Hữu kéo mảnh, vài phút là chín.

Phương Anh , rửa tay thật kỹ bắt đầu xé gà.

Không dùng bao tay nhựa, tạm chấp nhận , may mà bây giờ cũng khắt khe lắm, thấy cô rửa tay tận một phút, ba nước còn cho là quá cầu kỳ…

Gà hun khói xé, mùi hầm gà hòa cùng mùi khói lập tức lan tỏa, kết hợp tạo nên một hương thơm mê hoặc!

Ai ngửi thấy cũng rời .

Phương Anh xé một miếng, đặt lên bát mì.

“Mì gà hun khói, 5 hào một bát, ai thử?”

Ngay lập tức phàn nàn: “Chỉ thôi ? 5 hào đắt quá! tưởng nửa con gà cơ, một con gà mới 1 đồng mà!”

Phương Anh hề giận, khách càng kén càng .

“Anh ơi, còn gà sống ở nhà, mua ? Chỉ 1 đồng thôi.” Phương Anh .

Mặc dù lời đáp chút trêu chọc, nhưng cô dễ thương, mập mạp, còn xưng hô lịch sự, nên đối phương giận.

: “Nhà hàng bán là bán cái tay nghề, nhớ – đầu bếp thần tài Tiểu Phương, hồi ở một nhà hàng nội bộ, nửa con gà hun khói giá 10 đồng một đĩa, lãnh đạo còn tranh đặt!

“Đừng coi thường con gà , trong đó 18 loại thảo d.ư.ợ.c quý cùng ninh chung, chỉ bổ khí huyết, mà còn dưỡng âm bổ thận!”

“Cùng một bát mì gà hun khói, đây 2 đồng, bây giờ…”

“Đủ , đưa một bát!” Một đàn ông đưa tiền giành bát.

Nghe đến “bổ thận”, lập tức móc ví~

Cầm bát, háo hức húp một ngụm.

“Wow! Thơm thật! Chưa từng ăn mì gà ngon như thế ! Thật hiệu quả, ăn mỗi ngày!”

“Ê? Lão Vương, ?” Lập tức trêu.

“Cút! Ngươi mới ! chỉ … mì thật sự ngon!” Lão Vương định lấy bát đ.á.n.h nhưng nỡ.

“Ha ha ha ha!”

“Cho một bát nữa!”

“Anh từng ở nhà hàng lớn ?”

“Sao giờ đến cửa hàng ?”

“Chuyện gì xảy ?”

Mọi tám chuyện tranh mì!

Bổ thận cơ mà! Đàn ông nào chẳng thận ?

Vài bát mì Phương Anh chuẩn mặt giành sạch ngay.

Như bật công tắc kinh doanh, từ đó khách liên tục.

ngừng xé gà, bày một bát bán một bát, cho đến khi 10 con gà hun khói bán hết.

Nước dùng gà và xương cũng hết.

Cô tan ca.

Tiền Lai lập tức sốt ruột: “Chưa tới giờ ăn mà, lát nữa còn khách, nấu thêm mì trộn chả nữa ?”

“Chú, đàn lừa ở đội sản xuất cũng , mệt , nghỉ.” Phương Anh .

Không hiểu hôm nay mệt.

Mấy ngày bận từ sáng đến tối mà mệt, hôm nay nửa buổi trưa thẳng lưng.

Sắp đến “ngày ? Phụ nữ thật quá khổ, nhất là những b.ăn.g v.ệ si.nh thì còn khổ hơn.

“Chuyện …” Tiền Lai dòng từ nhà cô chạy sang nhà hàng Phú Cường, tim đau nhói như m.á.u tuôn.

Như thể tiền của ông giật mất.

“Chú, nhớ mấy ngày khi khách, nghĩ đến bây giờ, đủ, mau quầy đếm tiền !” Phương Anh .

Tiền Lai nghĩ cũng đúng, một hộp tiền đếm, kiểm tra từng đồng.

Anh đầu về phía Phú Cường, nơi luôn canh họ.

Hôm nay bên đó hầu như khách, thể đoán , sáng nay hấp bao tử chắc tối cũng bán hết!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ep-ta-xuong-nong-thon-ta-day-ca-nha-han/chuong-47-khong-hieu-sao-hom-nay-hoi-met.html.]

Anh vui mừng về đếm tiền.

Phương Anh nhờ Phương Tả – Phương Hữu kéo thêm vài bát mì, mang sân để họ tự thưởng thức mì gà hầm hun khói~

Ngon hơn mì gà nước lọc nhiều~

Phương Anh tự ăn hai bát to mới cảm thấy no.

Cô vỗ bụng thấy lạ, dày từ một bát nhỏ tiến hóa thành hai bát to, chỉ trong hai ngày.

Trước đây cô từng để ý gian chức năng , nếu trở thành đại vương ăn

Đợi họ ăn xong, Tiền Lai mới đến, mặt đỏ rực.

Tề Cường lập tức hỏi: “Cả buổi sáng bán bao nhiêu tiền?”

Tiền Lai giơ một ngón tay.

Ngoài Phương Anh, thở dài một cái!

“100 đồng? Nhiều ?” Tề Cường ngạc nhiên.

“152 đồng 5 hào.” Tiền Lai .

Bao gồm mì nước nóng sáng sớm, mì gà trưa và mì xương, cùng một bát món lạnh.

Chủ yếu là Phương Anh quá siêu, một con gà xé 20 phần! 10 con gà thành 200 phần, kiếm 100 đồng.

Tiền Lai cũng tiếc: “Nếu bán thêm mì trộn tương, mì thịt hầm, thể kiếm nhiều hơn, vượt 200 đồng!”

Trước đây, lúc huy hoàng nhất, nửa tháng cũng kiếm 200.

Giờ chỉ cần nửa ngày.

Tiền Lai nhắn nhủ Phương Anh: “Ngày mai lười nha, tuổi còn trẻ, hừ hừ hừ, cô bé trẻ con, mệt gì mệt!”

“Chú, xa trông rộng , chỗ thực sự chúng kiếm tiền là ở ngoài .” Phương Anh .

Nhớ đến kế hoạch của Phương Anh, Tiền Lai hứng khởi xoa tay.

Người khác tò mò hỏi.

Phương Anh kể kế hoạch của : bán gà hun khói lên tàu.

“Tất nhiên cũng chắc thành công, chú còn gặp.” Cô .

Cô định theo đường của chồng Tôn Bình, ông ở Bộ Đường sắt.

Tiền Lai dừng tay, tưởng cô quen cực kì chặt chẽ, ai ngờ từng gặp đó?

“Cô bé, hừ! Tiểu Anh! Chú thật, vẽ bánh vẽ muộn một chút, đừng chú hứng khởi mà lãng phí, tim chú bệnh!”

Phương Anh , đây gì mà bánh , chỉ là mẩu bánh quy vụn.

lấy hai con gà, tối gặp chú .” Cô .

“Đi , hai con đủ ?” Tiền Lai hỏi.

“Không…”

Phương Anh mở miệng, Tiền Lai hét to: “A! Các cô ăn hết ! Mì của ? còn ăn!”

Phương Anh đau bụng, lão già ! Hẳn là fan trung thành của nhà giàu keo kiệt?

Nghỉ một lát, cô bắt tay việc.

Ninh nước dùng xương và nước gà.

Cũng bí quyết, bỏ gì nước lọc cũng .

Nếu thì tanh ngấy, đừng ngon, ăn xong còn chán cả đời ăn gà.

Cô gọi Lin Tú đến để hướng dẫn tận tay.

Lý Thúy bên cạnh lượn lờ, thỉnh thoảng giả vờ vô tình liếc mắt .

Phương Anh lập tức : “Chị Thúy, học ? Muốn thì qua đây học cùng, còn tưởng chị thích nấu ăn, đây mới gọi.”

Lý Thúy lạch bạch qua, e dè: “ thấy… thể cứu vãn chút…”

Nấu ăn giỏi là lợi thế lớn, dễ tìm yêu!

23 tuổi, liệu lo ? Lo chảy cả tim! cưới ai!

Phương Anh : “Chỉ cần chị học, chắc chắn dạy chị!”

Mắt Lý Thúy đỏ hoe.

các đầu bếp lớn ít khi nhận tử, mang bí quyết quan tài!

“Sao cô ngốc … tay nghề quý …” Lý Thúy nhẹ nhàng , nhắc Phương Anh, sợ cô hối hận.

Phương Anh mỉm , chỉ là cách ninh một nồi gà bình thường, trong 38 cách nấu gà cô , đây là cách ít giá trị nhất.

 

Loading...