Ép ta xuống nông thôn ta dạy cả nhà hắn! - Chương 67: Cái gì mà 2 phút?
Cập nhật lúc: 2025-11-06 04:04:18
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Quyên và Lâm Thanh đều Phương một cách câm nín.
Chẳng lẽ họ đến đây chỉ để lừa tiền thôi ?
Trần Quyên định giật mấy bức tranh, con phá thì còn sợ gì nữa?
Phương : “Phôi thai chúng giữ riêng, mấy ngày nay các hỏi về công nghệ DNA ? Có phôi thai là thể chứng minh đứa trẻ là con Lâm Hồng, vẫn là bằng chứng sắt ròng.”
Trần Quyên rụt tay , hai vợ chồng cũng im re.
Họ thật sự hỏi về công nghệ DNA!
Đi loanh quanh nhiều nơi, cuối cùng tìm một giáo sư sinh học ở Bắc Đại, xác nhận Phương là đúng.
Thật sự công nghệ , lừa họ.
Phôi thai còn tác dụng hơn cả… quần lót.
“Được , giấy cam kết .” Phương tự lấy giấy bút trong nhà họ, đưa cho Lâm Thanh.
“Viết giấy cam kết, mấy món đồ là vì các hối hận hủy hôn, bồi thường tổn thất danh dự cho .” Phương .
Để tránh họ hối hận cô lấy trộm từ nhà họ!
Cũng thể ghi rõ là để bồi thường cho Phương Thiên, như thế sẽ quá rẻ cho cô .
Lâm Thanh giật , hiểu , tất nhiên thể để chuyện Lâm Hồng khiến Phương Thiên thai xuất hiện giấy, đổi cách khác.
Lâm Thanh thở dài, đành nhận , loay hoay xong giấy cam kết.
Lúc quá tiếc, mấy bức tranh đều là truyền từ tổ tiên, mấy năm còn âm thầm giữ .
Bây giờ chính sách nới lỏng, những bức tranh cũng còn coi là phản động, cửa hàng đồ cổ vẫn mua bán bình thường.
Mỗi bức chỉ vài trăm tệ thôi.
Hơn nữa, lúc đó cũng thu , con bán đất cha cần tiếc.
Phương khá nghiêm túc, bắt ghi rõ tên từng bức tranh.
Cô còn định ngày mai chụp ảnh mấy bức tranh , mang ảnh về để Lâm Thanh giấy cam kết phía !
Để phòng hờ.
là loại thực sự vô liêm sỉ, tranh lên giá, vì tiền mà thứ!
Nhận xong giấy cam kết, ôm tranh, Phương chuẩn .
Phương Đức im, cô.
Nỗi uất ức của xoa dịu! Bây giờ còn gán mác kẻ tham tiền nhỏ nhen!
Lâm Thanh chắc ngày mai sẽ rêu rao!
Anh hài lòng, Phương giải quyết xong chuyện là rời !
Anh cũng thèm mấy bức tranh cũ nát !
Phương một cái, với cha Lâm Hồng: “Còn một chuyện .”
“Phương Thiên còn với , Lâm Hồng , mỗi tối đa chỉ hai phút, khi kịp xong, chỉ cô chê, còn cưới , phụ nữ khác, ai dám nhảy cái lửa ?”
“Cô còn với …”
“Được , đủ , đừng nữa!” Phương Đức bật dậy khỏi sofa, đẩy Phương !
Anh mang cô theo, và đúng là nên!
Cô còn dữ hơn cả “quần lót”!
Siêu âm là gì cả, đây mới là chiêu độc thật sự!
Gia giáo nhà thế !
Tang Trinh! Tao sẽ để yên cho mày!
Phương vẫn ngậm miệng, hô to: “Cô còn , nếu các ưng cô , ưng khác, cô sẽ với đó, xem họ còn nhảy cái lửa !”
“Câm mồm! Cậu dối! Cậu lừa chúng !” Trần Quyên hét lên.
“ cũng thật giả! Tất cả là Phương Thiên với !” Phương đáp:
“ cuối tuần hỏi con trai các , đừng hỏi nó , nó cái gì , nó còn tưởng đàn ông ai cũng thế, chỉ cần hỏi nó đúng là hai phút thôi.” Phương .
Phương Đức lập tức bịt miệng cô! Đẩy cô .
“Á~~~~” Trong sân vang lên tiếng Trần Quyên gào như sụp đổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ep-ta-xuong-nong-thon-ta-day-ca-nha-han/chuong-67-cai-gi-ma-2-phut.html.]
Hàng xóm xôn xao hỏi: “Nhà ai ?”
“ giống nhà Lâm đó.”
“Chuyện gì xảy ?”
“Cái gì mà 2 phút cơ á?”
Tiếng thét đột ngột im bặt.
Phương Đức cũng đạp xe như tên lửa, nhanh chóng về đến nhà.
Phương xuống xe, mỉm : “Lần , đợi Trần Quyên hỏi xong, giờ còn là chúng năn nỉ cô cưới Phương Thiên nữa, mà cô năn nỉ chúng đưa Phương Thiên !
“Biết Lâm Hồng như , còn cần dùng quần lót nữa.”
Phương Đức… gì!
“Cái siêu âm là ?… Phương Thiên thật thai ?” hỏi.
“ là nhà bệnh nhân m.a.n.g t.h.a.i sớm, nhờ bác sĩ in cho .” Phương đáp: “Còn về Phương Thiên, chắc thể thai , Lâm Hồng cũng thế, thể thai ?”
Cô chợt nhớ, kiếp Lâm Hồng từng kết hôn, còn kết hôn đến hai , hai đứa con.
Ly hôn xong, chẳng đòi quyền nuôi con nào.
Giờ nghĩ , hai đứa trẻ đó trông chẳng giống chút nào~
Miệng Phương Đức khép chặt, bàn chuyện với Phương !
Hai về nhà, Phương Học tò mò hỏi Phương : “Sao nhiều tranh như ?”
“Đây là nhà Lâm Hồng bồi thường cho , thể để cô gái đính hôn mà gì!” Phương đáp.
Phương Học gật đầu: “ là nên bồi thường đầy đủ, nhưng… họ rộng lượng ?”
Anh nghĩ cha Lâm Hồng là loại như , nên hỏi: “Lúc nãy các gì?”
“ chẳng gì cả!” Phương Đức rửa tay xuống ăn cơm, gì.
“Anh ?” Phương Học hỏi Phương .
“Hehe, ngại thôi.” Phương .
Phương Đức lập tức trợn mắt: “Im , ăn cơm, nữa!”
“Haha, ăn nữa, về phòng cất mấy báu vật !” Phương vui vẻ phòng.
Trong đó bức tranh quý giá nhất của danh họa Tề Bạch Thạch,
Chưa hết, vài bức khác cũng từng là quà Lâm Thanh tặng khác để tạo quan hệ, quý hữu dụng.
Giờ mất mấy thứ , đường đời của chắc chắn khó lắm.
cô nhà Lâm còn vài món đồ nữa…
Không Phương Thiên thể m.a.n.g t.h.a.i hai … thử mới !
Phương nhà lấy 1.000 tệ đưa Phương Học:
“Anh, chuyện nhãn hiệu để , giờ cầm tiền , vài cái túi trống ngày sản xuất là , hôm nay cần dùng, mai gửi lên Bộ Đường Sắt.” Phương .
“Được.” Phương Học lập tức định , nhưng thoáng hỏi: “Cô lấy tiền nhiều ? Nhà hàng trả ?”
“Hôm nay gấp, quên hỏi quản lý tiền, đây là tiền bán thư giới thiệu, bán 8.000 tệ.” Phương : “Anh cần tiền cứ với , em giờ đủ!”
Phương Học… “Ai ngu dại mua ?”
“Phương Thiên.” Phương đáp.
Phương Học lập tức nhíu mày: “Cô nhiều tiền ?”
“Cái … cô lấy từ cô , đòi từ chồng cũ.” Phương liếc Phương Đức.
Phương Học Phương Đức, thấy cha mặt tái xanh, dám hỏi nữa, vội .
Thù mới thù cũ! Phương Đức giờ chỉ về nhà xử Tang Trinh ngay!
Phương : “Cô ở nhà, thấy cô ở bệnh viện, là thêm giờ, nhưng cùng một bác sĩ nam vui vẻ phòng , ngoài cả nửa ngày mà thấy họ . còn việc, nên .”
Truyện bịa đặt, nếu trùng hợp với thực tế là ngẫu nhiên! Cô thấy Tang Trinh ở bệnh viện.
Phương Đức tin, đầu nóng như bốc khói, đầu luôn!
Phương đuổi theo, chuẩn “thổi bùng” tình hình bất cứ lúc nào~