"Trước đây là   mắt như mù,  nhiều chỗ đắc tội.
"Sau   việc gì cần đến  thì cứ việc mở miệng, Mộc mỗ sẽ  chối từ."
"Có,  mà  đạp phanh, chúng  sắp đ.â.m  ."
"Bố, , ,    hết !"
Đây là một căn biệt thự lộng lẫy,  qua cứ như một tòa lâu đài . Chỉ là bên trong căn biệt thự rộng rãi     lấy một bóng , Mộc Sâm gọi mấy tiếng, còn  tiếng vọng . Lúc  trời  nhá nhem tối,  giơ cổ tay lên  thời gian,  mà  gần mười một giờ đêm .
Nửa đêm giờ Tý, âm khí thịnh nhất, quỷ môn quan mở rộng.   xung quanh một vòng, trong lòng  một dự cảm chẳng lành.
"Mộc Sâm, đừng gọi nữa, âm khí nhà  nặng quá, nặng đến  bình thường.
"Nhà các , dạo gần đây  thứ gì kỳ lạ  ?"
Mộc Sâm  chút hoảng loạn,  gọi mấy tiếng  mới  hồn :
"Kỳ lạ, thứ kỳ lạ?"
Hắn đột nhiên vỗ đùi một cái, sắc mặt  mặt lập tức nhợt nhạt  còn chút máu:
"Trước,  một tuần, trong mỏ đào  một khối ngọc thi, bên ngoài nó  một lớp phỉ thúy nhạt, trông cực kỳ kinh . Bố  ,  ngọc thi  đáng giá ngàn vàng, để trong mỏ  yên tâm, nên  chuyển đến tầng hầm ."
Ngọc thi chia  hai loại, một loại là lệ quỷ hấp thu tinh hoa ánh trăng,   ngọc hóa, trở thành ngọc thi. Loại  gọi là hậu thiên ngọc thi, còn một loại là tiên thiên ngọc thi,  c.h.ế.t   ngọc táng.
Thế nào là ngọc táng? Cổ đại  một  đại sư giỏi thăm dò địa lý,  thể tính  vị trí chính giữa nhất của mỏ ngọc. Ở đó,  thể gặp  ngọc tủy cực kỳ hiếm .
Đặt t.h.i t.h.ể  sâu trong mỏ ngọc, để ngọc tủy nhỏ lên thi thể. Dần dần, theo thời gian trôi qua, ngọc tủy bao phủ  ,  cũng sẽ thành một cỗ ngọc thi.
Trong truyền thuyết, ngọc t.h.i t.h.ể  chỉ  thể khiến  c.h.ế.t sống , mà còn giữ mãi tuổi thanh xuân.
Điều kiện phục sinh  quá khó, chỉ cần đem m.á.u của 99  tiêm  ngọc thi, đợi ngọc thi hấp thu hết  m.á.u , t.h.i t.h.ể sẽ sống .
"Người nhà của  ? Ngọc thi phục sinh cần chín mươi chín , nhà  chắc   nhiều  như   nhỉ? Nhân lúc con thi biệt   ngoài tìm , chúng  vẫn còn thời gian!"
",   và bảo vệ nhà , còn  mấy   linh tinh nữa, hình như  hơn một trăm ..."
Má ơi!!! Tên tư bản thối tha !!!
"Vậy  còn ngẩn   đó  gì, còn  mau dẫn  xuống tầng hầm!!!"
Xem  lũ thi biệt  xuất thế, mục đích là để phục hoạt cỗ ngọc thi . Thi biệt do âm khí của t.h.i t.h.ể hóa thành mà sinh ,  theo mệnh lệnh của thi thể, nhận t.h.i t.h.ể  chủ. Cỗ ngọc thi   chỉ  thể nuôi  thi biệt, mà còn tạo  một con thi biệt vương, thực lực của nó e rằng khó lường, cực kỳ khó đối phó.
Mộc Sâm mặt trắng bệch dẫn chúng  đến thang máy,   hàng  liệu khoa trương ,   đ.ấ.m  một trận.
"Nhà   chỉ  7 tầng  mặt đất, mà còn  2 tầng  lòng đất nữa hả?"
Mộc Sâm đắc ý gật đầu:
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"Cũng tàm tạm thôi, chú  tìm nhà thiết kế từ nước ngoài về, thiết kế cũng chỉ đến thế thôi, bình thường."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/full-cap-nhat-he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-127-do-thach-o-van-nam-7.html.]
"Cái  mà bình thường!"
Mộc Sâm lộ  vẻ tự đại  giả vờ khiêm tốn:
"Ôi dào, cũng chỉ tốn mấy trăm triệu thôi mà, miễn cưỡng chấp nhận , cô thấy chỗ nào  bình thường?"
"Cửu Tằng Yêu Tháp, Thất Tằng Phật Tháp  ?"
"Chín là dương, chí cương tự cường, còn Thất Tằng Phật Tháp, thì đại diện cho thất tình lục dục của con , tức là hỉ, nộ, ưu, tư, bi, khủng, kinh."
"Người nhà các  tính khí đều âm tình bất định nhỉ? Người ở tầng 5 thì ngày nào cũng bi xuân thương thu,   chuyện gì cũng thích rơi nước mắt,  ở tầng 2 thì nóng nảy dễ giận,  việc  bốc đồng,  ở tầng 6 thì nhát gan như chuột, ngày nào cũng nghi thần nghi quỷ, lúc nào cũng cảm thấy    hãm hại ,  ở tầng  cùng thì hễ gặp chuyện gì là giật  hốt hoảng, tính khí như ăn  thuốc nổ ."
"Ồ, chắc  ở tầng  cùng nhỉ?"
"Nhà các  đây là    bày phong thủy cục, cả nhà đều    trấn áp, hơn nữa cứ đến  7 là đặc biệt dễ gặp tai họa. Ồ, hôm nay   là ngày 7."
  một câu, mặt Mộc Sâm  trắng thêm một phần, khi  xong bảy tầng lầu,   mặt như thổ sắc, trong mắt tràn đầy vẻ  thể tin , kinh ngạc, giận dữ, mờ mịt, nghi hoặc...
Chậc, hào môn!!!
"Haizz..."
Tống Phi Phi u u thở dài một tiếng:
"Hai  các   phát hiện , chúng   thang máy   mấy phút  ?"
"Ầm!"
Gần như là Tống Phi Phi  dứt lời, thang máy liền rung lắc một cái,  nặng nề rơi xuống đất. Ba  chúng  ngã nhào  , Mộc Sâm  đè ở  cùng.
"  ngay cái thứ quỷ quái   dễ dàng để chúng  đuổi kịp như  !"
Trong thang máy tối đen như mực,   định lấy điện thoại  chiếu sáng, Mộc Sâm  hổ giận dữ kêu lên:
"Hai  đủ  đó! Đừng  đùa  lúc  chứ!"
 và Tống Phi Phi đều  chút mờ mịt:
"Đùa gì?"
Giọng Mộc Sâm mang theo chút run rẩy:
"Không,   hai  véo m.ô.n.g  ?"
Tống Phi Phi lập tức nhảy dựng lên:
"Vu oan cho ai đấy! Với cái bộ dạng của , bà đây thèm  nhé? Tưởng bở, còn véo mông!"
"Đừng ồn ào, im lặng chút !"
 bật đèn điện thoại lên, ánh sáng  lóe lên một cái, điện thoại hết pin tắt ngúm. Khoảnh khắc ngắn ngủi một giây đó, cũng đủ để chúng   rõ tình hình trong thang máy .
Mộc Sâm sắp  đến nơi :