"Bà ngoại, bà ở nhà nhé, con  chút việc   ngoài."
 kéo bà ngoại  phòng, cất hết những vật sắc nhọn trong phòng .
Bà ngoại   giường, đờ đẫn   ngoài cửa sổ.
Ánh mắt bà vô hồn, đôi môi khô khốc mấp máy, dường như đang  gì đó, nhưng khi   gần lắng  kỹ thì  chẳng  tiếng động nào.
 thở dài, bước  khỏi phòng, khóa trái cửa .
Rầm!
Một tiếng động lớn vang lên,  giật .
Bà ngoại đập mạnh  cửa, dùng sức đ.ấ.m thùm thụp  cửa, kèm theo những lời chửi rủa: "Sao  nhốt tao?! Mở cửa ! Mở ! Con tiện nhân , mày  hại tao ? Ha ha ha ha ha, mày  hại tao  ..."
 nắm chặt tay, mắt cay xè.
Bố   mất sớm, từ nhỏ đến lớn,  và bà ngoại nương tựa   mà sống.
Bà  bao giờ dùng những lời lẽ khó  như  để mắng .
   trách bà.
 , bà  bệnh .
  , bước   ngừng rời khỏi nhà.
Tiếng của bà ngoại dần nhỏ , những lời chửi rủa cũng ngừng bặt,   đó là những tiếng ngân nga với giai điệu kỳ quái.
...
Bà ngoại  thứ đều , nhưng  một tật .
Bà thích cướp hỷ trong đám cưới của cô dâu chú rể.
Theo quan niệm dân gian, ngày cưới là ngày cô dâu chú rể  ban cho may mắn. Khi họ bước  lễ đường, bà sẽ mặc đồ đỏ, cố tình va chạm, cản trở hoặc chen  , với ý  “cướp” vận may, sức khỏe và tuổi thọ của họ.
Hành động  vốn   , một đám cưới vui vẻ  thể vì  mà mất  sự trọn vẹn.
Cũng bởi thế, bà thường  nhiều  chỉ trích.   ít     xin  ,  về nhà  khuyên bà, dặn bà đừng  như thế nữa.
 mỗi   , mắt bà  đỏ hoe.
“Mạn Mạn, bà ngoại cũng    là  .  bà ngoại  già , chẳng còn ở bên con  bao lâu nữa. Nếu một ngày bà  , con sẽ  cô đơn một … bà ngoại  nỡ.”
Bà , bà chỉ  dựa  “cướp hỷ” để sống thêm  chút ít...
Bà  như ,     thêm cũng nghẹn  trong cổ họng,  thể thốt  .
Ba ngày ,  một đêm nọ, bà ngoại  mặc bộ đồ đỏ  ngoài.
Hôm đó  tăng ca,  ở nhà.
Bà nhắn tin cho ,  là  uống rượu mừng, uống xong sẽ về.
 cũng  quá để tâm. Bình thường bà ngoại  thích  nhảy quảng trường,  thường đến trung tâm sinh hoạt dành cho  cao tuổi, quen  cũng nhiều. Nhà ai  chuyện vui, đôi khi họ cũng mời bà đến dự.
 chỉ dặn bà nhất định đừng “cướp hỷ”.
Bà  hứa  nghiêm túc...
 đêm hôm đó, mãi đến mười hai giờ đêm, bà ngoại mới về.
Sau khi về, bà bắt đầu trở nên  bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/full-cap-nhat-truyen-he-liet-tan-di-livestream-doan-menh/chuong-74-cuop-hy-1.html.]
Bà ban đêm sẽ đột nhiên  bên giường ,   với vẻ mặt kỳ dị, sẽ đột nhiên phát điên, la hét ầm ĩ,   đột nhiên dừng , bắt đầu .
Bà bắt đầu  nhận   nữa...
Ngay khi phát hiện những bất thường ,   đưa bà đến bệnh viện.
  khi kiểm tra kỹ càng từ trong  ngoài một lượt, bác sĩ cầm kết quả, khuyên  đưa bà  bệnh viện tâm thần...
Nghi ngờ liệu đêm hôm đó bà   kích động gì đó mà dẫn đến tâm thần bất   ,  đặc biệt xin công ty nghỉ phép,   rõ rốt cuộc đêm hôm đó  xảy  chuyện gì.
Qua tin nhắn bà ngoại gửi cho ,  tìm đến phố Tùng Lâm.
Đây là một con phố ẩm thực, bây giờ mới bốn giờ chiều mà   khá nhiều  .
Trên con phố , bà ngoại  ba  quen.
  lượt tìm đến, hai  đầu tiên con cái  kết hôn từ sớm, cháu chắt cũng  đến tuổi.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Họ chỉ  quán bánh bao chiên cuối phố: "Cháu gái nhà lão Diêu hình như sắp kết hôn , với  mấy hôm nay quán  mở cửa,  lẽ là nhà  chuyện thật, cô thử đến hỏi xem ."
Nói xong, họ  lẩm bẩm: "Thật sự kết hôn   báo cho chúng  nhỉ? Không hợp lý chút nào."
 cũng thấy lạ, nhưng ngoài nhà họ , cũng  còn ai khác.
Khi  tìm đến quán bánh bao chiên đó,   gặp một bà cụ tóc bạc phơ từ trong  .
Trong quán   chút  thở của sự sống,  lẽ hôm nay cũng  định mở cửa.
 bước đến, trình bày  phận, kể sơ qua chuyện của bà ngoại.
Bà Diêu  chút hoảng loạn, lập tức : "Đêm hôm đó   thấy bà ngoại cô!"
 bà  phủ nhận đêm hôm đó nhà  hỷ sự.
 bổ sung: "Có  là  khác trong nhà bà mời bà , hơn nữa khách khứa quá đông, bà  để ý đến bà  ?"
Sắc mặt bà Diêu trắng bệch, như thể  thấy điều gì đáng sợ.
Bà vội vàng xua tay: "  ,  từng gặp bà ."
"Bà   thể xảy  chuyện ở nhà  , cô đến hỏi  khác ?"
Có vẻ như bà  kháng cự vấn đề .
   thể cứ thế bỏ cuộc, bà ngoại  vẫn đang đợi  ở nhà,    rõ rốt cuộc  xảy  chuyện gì.
 khẩn khoản cầu xin, vẻ mặt bà Diêu dịu ,  chút do dự.
Cuối cùng bà nắm chặt cổ tay .
"Cô  theo ."
Bà kéo cửa cuốn của quán xuống,  kéo  thẳng đến phía  cửa hàng.
Hầu hết các căn nhà ở đây đều như , phía  là mặt bằng kinh doanh, phía  là nơi họ ở.
Ở giữa cửa hàng và khu nhà ở của nhà bà Diêu  một cái sân lớn.
Đi qua sân,  cảm thấy  gì đó  .
Nơi đây thực sự  giống như  từng tổ chức hỷ sự, thậm chí còn  chút âm u đáng sợ, ngay cả ban ngày cũng  chút rợn .
Bà kéo   một căn phòng, chỉ về phía : "Cô gái, cô tự  xem ."
 ngẩng đầu  lên, đối diện với một bức di ảnh đen trắng!