Nữu Nữu ngây   cô : "Như , bố em sẽ khỏi bệnh ?"
"Ừ."
Khuôn mặt cô bé nở nụ : "Cảm ơn chị."
Tân Di xoa đầu cô bé: "Ngoan."
 thật sự  nhịn , xích  hỏi: "Tân Di đại sư, bà ngoại ...  ở đây ?"
"Không ." Tân Di nhíu mày  quanh: "  từng ở  đây."
Lòng   chút rối bời, đang     gì thì đột nhiên  thấy Lương Hải Lãng  chuyện với Nữu Nữu.
"Nữu Nữu,  cháu ? Sao  thấy  cháu?"
Giọng Nữu Nữu đột nhiên nghẹn ngào.
"Mẹ cháu  !"
 và Tân Di đồng loạt  đầu  sang.
Nữu Nữu mắt đỏ hoe, giọng  đặc biệt tủi : "Ba ngày   cháu  nhà máy đưa cơm cho bố, về nhà  đó liền trở nên  kỳ lạ,  cứ  những lời kỳ lạ, còn  bỏ , bố  cản  , cháu cũng  cản  ..."
"Mẹ,   cần Nữu Nữu nữa!"
Nữu Nữu  nức nở.
Lương Hải Lãng luống cuống dỗ dành cô bé.
Mất một lúc lâu,   mới dỗ  cô bé ngừng .
Tân Di khẽ rũ mi mắt, vài giây , cô   với Lương Hải Lãng: "Cung cấp thông tin của  đứa bé  cho ."
Sau đó, cô    nhanh chóng rời .
Thấy phản ứng của cô , lòng  chợt thắt .
 cũng mang máng đoán  điều gì đó.
Hồn phách của bà ngoại , e rằng đang ở    của đứa bé đó.
 bà...  bà  đến tìm ?
  hiểu, chỉ đành  theo  Tân Di. Nhận  thông tin từ Lương Hải Lãng, cô   ngoài gọi điện thoại,  lâu  liền  .
"Đã điều tra , cô   đến thành phố Ngô Đồng."
Lương Hải Lãng kinh ngạc  cô .
Tân Di    một cái: "Đừng nghĩ nhiều,    quen trong sở cảnh sát."
"Ồ ồ ồ." Lương Hải Lãng ngượng ngùng .
  một bên, nhưng trong đầu  vương vấn cái tên "thành phố Ngô Đồng" mà cô  .
Sao  quen thuộc đến ?
Dường như mới  thấy ở  đó  lâu  đây.
Cho đến khi chúng   khỏi nhà họ Trương,  mới đột nhiên nhớ : "Thành phố Ngô Đồng! Cháu gái của bà Diêu cũng  việc ở thành phố Ngô Đồng, cũng  tai nạn xe ở đó!"
Lương Hải Lãng  chút mơ hồ: "Vậy bây giờ chúng ...  ?"
"Đi thành phố Ngô Đồng."
Tân Di  đầu   : "Ông chủ Lương,  phiền  đặt vé tàu cao tốc, chuyện   thể trì hoãn."
Lương Hải Lãng tuy  hiểu rõ, nhưng vẫn theo bản năng  theo lời Tân Di: "Được  , chuyện  cứ để  lo."
Bận rộn cả đêm, chúng  thậm chí còn  kịp thu dọn quần áo,  lên tàu cao tốc  thành phố Ngô Đồng.
Nhìn những tòa nhà lướt nhanh qua cửa sổ, tim  càng thắt .
Bà ngoại một  ở nhà, tuy  để  đồ ăn, nhưng  vẫn  yên tâm.
Dù chuyến   kết quả thế nào,  cũng  trở về trong vòng hai ngày.
Có lẽ cảm nhận  sự căng thẳng của , Tân Di  đầu  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/full-cap-nhat-truyen-he-liet-tan-di-livestream-doan-menh/chuong-78-cuop-hy-5.html.]
Cô  tháo một chiếc tai  nhét  tai .
"Nghe nhạc , bài   lắm."
Cô  tựa  ghế, nhắm mắt .
  cô , trong lòng nhẹ nhõm hơn một chút: "Cảm ơn."
Cô   để ý đến .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Thành phố Ngô Đồng  xa, tàu cao tốc mất hơn một tiếng là đến.
Chúng  tìm một khách sạn gần ga tàu cao tốc nghỉ ngơi vài tiếng, chợp mắt một chút, khi tỉnh dậy, trời  sáng.
 vội vàng bò dậy,  mở cửa, Tân Di đang xách bữa sáng đến.
Cô  đưa bữa sáng cho : "Vừa   ăn , chúng    nhiều thời gian,  tranh thủ."
"Được."
 và Lương Hải Lãng  chút chật vật  theo  Tân Di.
Cô    nhanh, nhưng trông  nhẹ nhàng.
Chiếc la bàn trong tay cô  liên tục đổi hướng, chúng  đổi vài phương tiện giao thông, cuối cùng dừng  ở một con phố  bộ sầm uất.
"Càng ngày càng gần ."
Thế nhưng...  thế  cũng quá đông !
  cuối tuần, phố  bộ đông nghịt nam nữ, từng nhóm từng nhóm.
Ba chúng   giữa đám đông,  vẻ  lạc lõng.
Tân Di ăn mặc  phần khác lạ,  ít  ngoái , cô  chẳng hề bận tâm, chỉ  đầu  với : "Cho  thêm một giọt m.á.u nữa."
"Được!"
  cắn ngón tay  thành thạo .
Sau khi nhỏ thêm một giọt m.á.u nữa, hướng la bàn chỉ rõ ràng hơn một chút.
Chúng  theo hướng đó, hòa  dòng .
Không   bao lâu, Lương Hải Lãng đột nhiên kích động.
Anh  chỉ  một bóng  gầy gò phía : "Mẹ của Nữu Nữu!"
 ngẩn : "Đông  thế mà  vẫn nhận  ? Chắc chắn là cô  ?"
"Chính là cô !" Lương Hải Lãng vội vàng : "Trước đây chân cô   thương khi  việc,    giống  bình thường!"
"Đuổi theo!" Tân Di chỉ huy.
Ba chúng  lặng lẽ tăng tốc bước chân, càng lúc càng gần  phụ nữ đó.
Đến gần hơn, chúng  mới phát hiện  điều gì đó  .
Mẹ của Nữu Nữu dường như cũng đang đuổi theo ai đó, hành vi  kỳ lạ.
Những  nhạy cảm  nhận  sự bất thường của cô ,  lặng lẽ tránh xa.
Họ  , chúng  càng  cơ hội đến gần hơn, cũng dần  thấy những lời cô  tự lẩm bẩm.
"   tìm  ,    tìm  ."
"Cô gái,  cô  khổ ? Chúng  về nhà ,  ?"
"Không ! Sao    thể đối xử với  như ?  mới   bao lâu,     dạo phố với  phụ nữ khác ..."
"Cô gái,  lo cho cháu gái của , cô hãy thông cảm cho , chúng   thôi!"
 nghẹn thở, trừng lớn mắt  cô .
Thần thái và lời  của cô  lúc nãy giống hệt bà ngoại .
Mẹ của Nữu Nữu  yên một lúc, dường như đang giằng co điều gì đó.
Vài giây , cô  xoay bước,  về phía con phố ít  hơn bên cạnh.