Phụ  cả  chấn động, ông   với ánh mắt bi thương, ôm ch/ặt   lòng:
 "Kiều Kiều, con và mẫu   chịu khổ . Con yên tâm, cha    gì, dù   đổi mạng, cha cũng sẽ bảo vệ các con chu ."
Kiếp , ông thực sự   .
 
Nhiều năm  khi ông  , Hổ Khiếu quân  trong tay mẫu .
 mẫu   thể tự   chiến trường lập công, uy danh và ân nghĩa của phụ  theo thời gian trôi , sẽ dần tiêu tan mất.
Kiếp    nhắc nhở,  nghĩ ông sẽ   hơn.
Tuy nhiên,  vẫn  thể yên tâm.
 
Ta thường xuyên chạy  cung, kéo Triệu Phẩm Ngôn  theo để xuất hiện  mặt Hoàng đế.
Hoàng đế thấy Triệu Phẩm Ngôn đương nhiên sẽ khảo nghiệm , Triệu Phẩm Ngôn ứng đối thỏa đáng, nhận  vài  khen ngợi và ban thưởng.
 
Tuy nhiên,  cuối cùng cũng  bực : "Ngươi cứ   là chuyện gì,  sẽ  chơi với ngươi nữa."
Ta gấp gáp: "Ngươi   cung với , thì   đừng đến nhà  học bài."
"Vậy thì , ngươi một  chịu sáu  phạt đòn."
Ta: …
 
Tính ngươi á/c.
Ta cân nhắc  dỗ dành Triệu Phẩm Ngôn: "Ngươi xuất hiện nhiều  mặt Hoàng đế cữu cữu, chẳng  cũng  lợi ?"
"Ta hỏi ngươi  nữa, rốt cuộc ngươi đang giấu chuyện gì?"
 
"Ta chỉ  xem những thứ kỳ lạ trong cung thôi."
"Ngươi cứ tiếp tục bịa ! Ta sẽ giúp ngươi để ý những thứ kỳ lạ, nhưng ngươi đừng   theo."
Hắn  khẩy một tiếng, hướng về Ngự thư phòng mà .
 
Ta  bóng lưng , lòng đầy phức tạp.
Triệu Phẩm Ngôn  tệ như Triệu Cẩn Thăng .
Hắn rõ ràng   đang  dối,  mà vẫn lựa chọn giúp .
Cảm giác  thật kỳ diệu.
 
Mấy ngày , Triệu Phẩm Ngôn mang đến cho  một bức họa yến tiệc đêm.
"Mấy ngày nay kỳ lạ nhất chính là cái , ngươi xem xong thì đốt ,  lén xem  vẽ ,  thể lộ  ngoài."
Ta cẩn thận xem xét một vòng, bức họa vẽ các nhân vật trong cung, nhưng  một   khác biệt, đó là một  Hồ, rõ ràng khác với dáng vẻ của chúng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/full-cong-chua-hanh-my-nhan-sac-sao-ky-kieu-la/chuong-11.html.]
 
Ta nắm ch/ặt bức họa, trong lòng hiểu rõ, quả nhiên là Hoàng đế.
Ông   phụ   chế/t.
Ta tuy  nhớ rõ phụ  ch/ết như thế nào, nhưng    khi phụ  c/hết,  Hồ đến giảng hòa, họ đưa  yêu sách quá đáng, Hoàng đế  đáp ứng.
 
Kiếp   cho rằng Hoàng đế nhu nhược, bây giờ nghĩ , rõ ràng là Hoàng đế đang thực hiện lời hứa.
Nếu họ âm thầm qua  từ lâu, những cuộc mật đàm  chắc chắn  thể giao tiếp bằng thư tín,  Hồ tất nhiên  phái  đến,  ngờ quả thực là .
 
Ta nhịn cơn giận trong lòng, khen Triệu Phẩm Ngôn vài câu.
Triệu Phẩm Ngôn lạnh lùng : "Không  khen thì đừng khen,  năng âm dương quái khí,  còn tưởng  đắc tội với ngươi."
Ta: …
 
Nếu   dựa   để chia sẻ h/ình p/hạt,  nhất định sẽ đuổi   khỏi phủ Trưởng công chúa.
Ta trừng mắt   một cái,  chạy  tìm mẫu .
 
Ta giả vờ hưng phấn, ghé  tai mẫu   nhỏ: "Mẫu ,  xem, trong yến tiệc cung đình  một  râu dài, trông  giống chúng ."
Sắc mặt mẫu  chợt biến đổi, bà cầm lấy tờ giấy trong tay , xem xong, sắc mặt tái xanh, bà đốt tờ giấy đó ,  vội vàng  ngoài.
 
Ta thở phào nhẹ nhõm, đưa tay lên khóe mắt,  mà   một giọt lệ.
Ta sốt ruột chờ đợi tin tức.
Đầu mùa đông,  ngày giỗ của phụ  kiếp ,  lặng lẽ cầu nguyện chư thần chư Phật trong lòng, chỉ mong họ linh nghiệm.
 
Sau đó nhiều ngày, kinh thành chìm trong giá lạnh, nhưng một tin thắng trận  phá tan cái lạnh lẽo , mang đến một chút  nóng của niềm vui.
Biên cương đại thắng.
Phụ   thắng.
 
Ông đuổi theo đám  Hồ hàng trăm dặm, khiến chúng mất  một vùng đất rộng lớn, nếu   vì lương thảo  đủ, sợ rằng   thể tấn công đến cả vương thành của chúng.
 
Cả thành hân hoan, trống chiêng rộn rã.
Ta lặng lẽ  một trận.
Mẫu  ôm , cũng .
Bà nhẹ giọng : "Kiều Kiều quả nhiên là tiểu phúc tinh, đa tạ con."