Quý hoàng hậu mỉm  gật đầu:
"Hai đứa là thanh mai trúc mã lớn lên cùng , lâu ngày  gặp chắc hẳn là nhớ nhung lắm.”
"A Thăng, con và Kiều La  ngoài chơi ,  cần ở đây hầu hạ mẫu hậu."
 
Bà    sang   với  :
"Đứa trẻ , già  tuổi, còn nhỏ tuổi   ở bên   tròn đạo hiếu.
"Ta   cần nó, chỉ là  thấy nó  lòng hiếu thảo, nên cho nó ở  thôi.
"Quy cho cùng, nó vẫn là đợi Kiều La, ngươi   , nó dậy sớm lắm..."
 
Bà  là  khen Triệu Cẩn Thăng, còn  trói ch/ặt  với Triệu Cẩn Thăng.
Ta lo lắng  nương.
Kiếp , nương  tự nhiên sẽ  đơn giản tin lời   tùy t/iện chỉ  Triệu Cẩn Thăng.
Bà chắc chắn  tính toán của riêng .
 
Có lẽ Triệu Cẩn Thăng thật sự  , thiên hạ  tìm      phận tôn quý hơn , hoặc là Quý hoàng hậu  rót quá nhiều mật ngọt.
Dù thế nào,  cũng  hy vọng nương    thiết với Quý hoàng hậu.
Triệu Cẩn Thăng kéo   ngoài.
 
Ta suy nghĩ một chút, khẽ rên lên một tiếng, ép cho mắt đỏ hoe.
Nương  lập tức    , thấy  mắt đỏ hoe, bộ dạng   mà  , trong mắt bà thoáng hiện lên vẻ tức giận:
"Kiều Kiều, con   ?"
 
"Biểu ca... Biểu ca kéo đau tay con."
Ta giơ cổ tay lên,  sinh  trắng trẻo,  cổ tay quả nhiên  hai vết đỏ.
Triệu Cẩn Thăng ngớ ,   ngây ngốc  tay :
"Ta  ,    dùng sức mạnh."
 
Nương  nhàn nhạt : "Ta ở chỗ hoàng hậu nương nương nán   lâu, nên  bái kiến bệ hạ, hoàng hậu nương nương,  xin cáo lui ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/full-cong-chua-hanh-my-nhan-sac-sao-ky-kieu-la/chuong-6.html.]
Bà lập tức  xuống, nắm tay    ngoài.
Phía , truyền đến giọng   chút hoảng hốt của Quý hoàng hậu:
"Trưởng công chúa..."
 
Tiếp theo là giọng quở trách Triệu Cẩn Thăng:
"Ngươi   b/ắt n/ạt biểu , nàng một năm mới  cung mấy ..."
Điều  đương nhiên là  cho chúng  .
Ta ngẩng đầu  nương,  thấy nương  mặt  biểu cảm, cứ thế   ngoài.
 
Đến bên ngoài, nương  dừng ,   với nụ  nửa  nửa :
"Tiểu xảo quyệt, về nhà  sẽ xử lý con,  con  chán ghét Triệu Cẩn Thăng,  đây   vẫn luôn chạy theo   ?"
Ta: …
 
Anh hùng  nhắc chuyện ngày xưa ngu ngốc.
Ai mà chẳng  lúc tuổi trẻ thiếu hiểu .
"Chỉ là  thích   nữa, suốt ngày thích giáo huấn  khác, cứ như   đều sai, chỉ    là đoan trang hiểu lễ, cái gì cũng , nhàm chán!"
 
Nương   lạnh: "Cậu   giáo huấn  khác cũng  xem  tư cách , con gái bổn cung tự  còn  nỡ trách phạt,   lý để cho   dạy dỗ?"
Trái tim  bỗng nhiên bùng cháy.
, đúng, nên như .
 
Ta nắm tay nương, một tràng xu nịnh.
Nương  trêu chọc  , bộ dạng như   thấu , nhưng vẫn  hưởng thụ lời nịnh hót của ...
Ta và nương đến Ngự thư phòng của hoàng đế,  thấy Triệu Phẩm Ngôn đang  quở trách.
 
"Ngươi ngay cả 'Quân tử mạc đại hồ dữ nhân vi thiện' là ý gì cũng  hiểu, ngươi rốt cuộc học sách gì?
"Vì ngươi mà mời đại nho dạy dỗ ba năm, ngươi học đến  ?
"Huynh  của ngươi bây giờ   'Xuân Thu', ngươi ngay cả một đứa trẻ tám tuổi cũng  bằng,   trưởng kiểu gì?"