Lớp trưởng   khác kéo  tán gẫu, Tiêu Mã đưa cho  một tờ khăn giấy.
  cô .
Cô  chỉ chỉ khóe mắt : “Mascara sắp lem hết  kìa, còn  mau lau nước mắt ?”
 cầm khăn giấy chấm  đuôi mắt, giọng nghẹn nghẹn phản bác: “Tớ dùng loại waterproof, rớt xuống biển cũng  trôi.”
Tiêu Mã hết  nổi,  chắn  mặt  để ngăn tầm  của  khác.
 nấp  lưng cô , sụt sịt: “Chị em  của tớ ơi, yêu  ghê.”
Cô  nổi giận: “Lau nhanh !”
   gì.
Một lúc …
“Tiêu Mã.”
“Sao?”
“Thật  tớ  thấy .”
“Nghe gì cơ?”
 gục đầu lên lưng cô , thì thầm:
“Đêm giao thừa năm đó , tớ  thấy    ‘ thích Sở Tiểu Trần’. Tớ tưởng   đang   nên lúc   hỏi tớ   nuôi mèo , tớ còn đang bận sầu đời vì    thích , gắt gỏng bảo nuôi cái gì mà nuôi, phiền c.h.ế.t  . Tớ còn  tớ ghét mèo nữa.”
“Ai    định chọn khối A chứ. Anh  bảo  chọn khối C giống tớ, còn thường xuyên lấy bảng thống kê thời gian môn lịch sử  để  nhạo tớ, dùng bút chì vẽ đủ thứ bản đồ địa lý lên bàn tớ, còn vẽ cả mặt  cà khịa. Tan học   còn ép tớ   Bản Tin Thời Sự cùng, tớ  chịu  thì    luôn cho .”
“Cuối học kỳ hai lớp 11 phân loại, tớ cố tình  bài kém chỉ vì    cùng lớp với  . Thầy cô tưởng tớ yêu sớm dẫn đến học hành sa sút,   cũng tưởng là vì chuyện yêu đương.  khi bố  tra hỏi,    nhận là tại   rủ  chơi nhiều quá, kết quả là     tẩn cho một trận. Khi đó tớ  yêu ai hết… tớ chỉ… cố tình  phủ nhận thôi.”
“Tớ từng  thắc mắc… tại  ông trời cho tớ một cơ hội để   từ đầu nhưng   cho tớ     thời gian sớm hơn.”
“Sau  tớ mới hiểu là bởi vì thứ gì nếu dễ dàng   quá thì sẽ   trân trọng. Tớ  mang nỗi hối tiếc về hồi ức  thể    suốt đời,  nhớ rõ nỗi hối hận   thể  đổi quá khứ. Càng yêu đến khắc cốt ghi tâm thì mới càng  thể buông tay.”
…
Tiêu Mã im lặng,  đó rùng , nổi da gà từng tầng từng tầng: “Câu đầu thì còn  hiểu, đoạn    cái quái gì ? Di chứng của dân chuyên văn đấy ?”
“…”  hít một  thật sâu. “Cậu  thành kiến gì với dân chuyên văn mà mấy năm nay  gỡ xuống  ?”
“Đâu, tớ chỉ  thành kiến với riêng  thôi.” Tiêu Mã tỉnh bơ . “Cậu    trai bên  kìa, tớ vẫn luôn tưởng   là dân khối A đấy còn gì?”
“Anh  trai nào?”
“Chồng  đó.”
“!”
Anh Tống từ từ bước đến. Nhìn tư thế của  và Tiêu Mã, chắc  nghĩ    bắt nạt, chân mày nhíu chặt. Gương mặt tuấn tú phủ lên một tầng tức giận lạnh lùng nhưng thấy  giật  ngẩng đầu thì mắt  lập tức lặng lẽ dịu . Anh đưa tay ôm đầu  kéo  lòng, cúi xuống hôn khóe mắt ,  để   rõ nét mặt .
“Sao  ? Ai bắt nạt em?”
Tiêu Mã nghiêng đầu liếc một cái,  nhịn  mà lên tiếng: “Anh Tống nhà cô Sở Tiểu Trần ơi,  ai bắt nạt vợ  hết á. Chỉ là cô  cảm thấy yêu  quá, tự cảm động tới mức  luôn thôi.”
“…”
Tống Lâm Đăng đưa hai tay ôm lấy mặt , che chắn  bộ ánh , chăm chú   vài giây,  gật đầu đầy hài lòng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/full-cuoc-song-hon-nhan-thuong-ngay-cua-toi-va-anh-tong/11.html.]
“Hóa  là  bắt nạt em . Thế thì .”
“…”
16
Sáng sớm,   – bà Thích  – gọi điện tới,  bắt máy  hỏi  bao giờ tính sinh con.
 vẫn còn ngái ngủ: “Cái gì cơ ạ?”
Bà Thích gấp gáp  liên hồi: “Con  , bà Vương nhà bên , cái bà mồm rộng đấy, con dâu bà   mới sinh một đứa cháu trai trắng trẻo bụ bẫm, giờ ngày nào cũng khoe  mặt !”
: “…”
Đến tuổi  , bắt đầu thi … đọ cháu  ?
Bà Thích tiếp tục tấn công: “Con với Tiểu Tống cưới  cũng nửa năm  còn gì. Đừng bảo hai đứa định  sinh đấy nhé?”
: “Vâng đúng  ạ,  định sinh.”
Mẹ  im lặng vài giây: “…Thật sự  định sinh ?”
 suy nghĩ một chút, thành khẩn đề nghị: “Mẹ ơi, thật  con thấy  với bố còn trẻ chán, hai  mà   thêm em bé cũng   muộn  nha~”
Bên  đầu dây im đúng một giây.
Sau đó Bà Thích bùng nổ: “Cái con nhỏ , con đang  cái gì  hả?! Cái kiểu ăn  vớ vẩn  là ai dạy hả? Dạy dỗ kiểu gì mà cái gì cũng dám , mai mốt chắc đòi lên trời luôn quá!”
Kết quả là   mắng suốt cả tiếng đồng hồ.
…
Buổi tối, lên giường,  Tống  tựa  đầu giường gõ máy tính,  thì dựa  vai   nghịch tóc.
“Dạo  em rụng tóc kinh khủng luôn…”  lo lắng. “Anh Tống, nếu   em hói thì   chê em ?”
Anh  chẳng thèm liếc  lấy một cái, cầm tay  nhét  chăn, tay  vẫn gõ bàn phím điên cuồng: “Có, chê.”
 lập tức cào  lòng bàn tay : “Cho  một cơ hội sửa lời đấy! Anh chê ai cơ?!”
Cuối cùng  cũng liếc  một cái. Anh Tống nghiêng     rằng, bỏ máy tính  và bắt đầu xoa tóc : “Nếu em mà hói thật thì  sẽ  cạo đầu luôn. Nếu thợ cạo đầu  sạch thì  sẽ chê thợ cạo.”
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
 hài lòng.
 vui vẻ.
 đổi ý: “Không   , tuy    đầu trọc là bài kiểm tra đẳng cấp nhan sắc, nhưng  vẫn nên để tóc.”
“Hử? Sao thế?”
“Vì đầu trọc trông như hòa thượng . Mà hòa thượng thì… cấm dục. Anh   ?”
Anh im lặng một chút, len tay  tóc  nhẹ nhàng xoa xoa và  nhẹ: “Ừ, cấm dục.”
    động tác nào thêm.
 tiếp tục dựa  tay  chơi game,  tiếng gõ bàn phím đều đều của , lòng thấy bình yên đến lạ.  dừng chơi, chậm rãi hỏi:
“Anh Tống.”
“Ơi?” Giọng  lười biếng.