3
 
Là một tác giả đàng hoàng tử tế ở web Lục Giang,  ngoài dự đoán, hôm nay    nữa rơi  nỗi thống khổ của thứ gọi là bí ý tưởng.
 
Vì cái loại thống khổ  lối thoát , tư thế của  cũng vặn vẹo theo. Từ  thành  xổm, từ  xổm chuyển sang  bò,  bò từ  giường lê lết xuống sàn nhà,   từ sàn nhà lăn  trong tủ quần áo.
 
Tủ quần áo quá to,  đủ tối tăm áp lực, thế là   tiếp tục trườn  gầm tủ trong phòng bếp.
 
Lúc con gián thứ ba bò ngang qua chân,  cuối cùng cũng chịu hết nổi, mang tấm  sởn đầy gai ốc run rẩy đẩy cửa tủ bếp, mò mẫm tìm đường  trong bóng tối...
 
Mò một hồi, mò trúng… một chiếc dép lông xù mềm mại.
 
Anh Tống xuống bếp rót nước,    hiểu vì   thấy  trườn  từ trong tủ bếp như phim kinh dị.
 
 túm lấy ống quần  định  dậy nhưng mới bò lên  nửa đường thì suy sụp  bẹp xuống đất.
 
“Chồng ơi… em bí ý tưởng… em đau khổ quá… độc giả đang chờ em  chương mới nhưng em bí đến nỗi một chữ cũng   nổi,    bây giờ hu hu hu…”
 
Anh Tống thản nhiên uống một ngụm nước, cúi  lôi  từ  đất lên,  phát đúng ngay trọng tâm:
 
“Em  độc giả là 2 nick clone của em với 1 nick nhỏ bạn  Tiêu Mã của em, tổng cộng ba tài khoản đó ?”
 
“…”
 
 giận điên lên, chỉ thẳng mũi  :  
 
“Sao   dám coi thường vợ  thế hả?! Em với Tiêu Mã cộng  cũng  tới 5 cái nick clone đấy nhé. Còn nữa, thật sự  một độc giả chân chính ngày nào cũng  bình luận giục em  chương mới đó,  ?!”
 
Anh Tống "phụt" một tiếng, suýt sặc nước:
 
“Cái  mỗi ngày để  đúng một dấu chấm  hả?”
 
“ …”  chớp chớp mắt, bàng hoàng. “Anh, , …   ?!”
 
Anh Tống đặt ly nước xuống, túm cổ áo  xách như xách gà con, nhấc bổng  lên vai.
 
 ôm lấy cổ  theo phản xạ, cảnh giác hỏi: “Sao   độc giả của em mỗi ngày đều để  bình luận là một dấu chấm câu? Khai thật thì  khoan hồng, chống đối là  nghiêm trị!”
 
Anh Tống vòng tay giữ chặt eo , mỉm   : “Nếu   khai thì em định nghiêm trị kiểu gì?”
 
 suy nghĩ một lúc: “Thì… thì tối nay    ngủ cùng giường với em!”
 
Anh Tống bật  thành tiếng, cả  run lên.
 
   chọc đến bực , túm lấy tai  kéo  ngoài,  cho tai  thành tai yêu tinh.
 
“Có ai  chồng như  ?! Vợ đang đau khổ vì   ,    nhạo em   độc giả. Lương tâm   đau ?!”
 
“Dĩ nhiên là .”
 
 lập tức đổi giọng: “Thế… tim   đau vì em ?”
 
Anh Tống giả vờ suy nghĩ: “Ừm… hình như cũng .”
 
 tức đến mức lấy trán cụng  trán : “Phân giường! Tối nay phân giường! Không thể tiếp tục sống nổi với  nữa mà!”
 
Anh Tống nhẹ nhàng siết tay, khẽ nghiêng  đặt   lên bàn bếp. Anh  giữa hai chân , trán chạm trán,  với ánh mắt dịu dàng hiếm hoi:
 
“Tim   mà đau .” Anh thì thầm nỉ non bên tai . “Vợ  nỡ để  đau ư?”
 
“…”
 
Anh Tống hôn lên trán : “Vợ ơi.”
 
: “…”
 
Anh hôn tiếp lên chóp mũi : “Vợ.”
 
: “…”
 
Anh véo eo  một cái: “Sở Trần Trần.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/full-cuoc-song-hon-nhan-thuong-ngay-cua-toi-va-anh-tong/2.html.]
 lập tức thốt lên như phản xạ: “Dạ!”
 
Anh Tống chống tay hai bên sườn , thấp giọng khẽ : “Vợ yêu , nếu em còn  chịu hôn  ngay  thì tối nay… em sẽ mất  độc giả chân thành duy nhất đang chờ em  chương mới đó.”
 
: “?”
 
: “!”
 
: “Tống! Lâm! Đăng! Hóa  là ?!”
 
4
 
, Sở Trần Trần, sở thích: ru rú trong nhà.
 
Hôm nay trời nắng gắt quá,    ngoài.
 
Buổi chiều   sẽ mưa, cũng    ngoài.
 
Ngoài đường đông ,  càng    ngoài.
 
 mà  thèm ăn dưa hấu ướp lạnh quá.
 
Rất   thèm.
 
 ôm gối bò đến phòng  việc, thò đầu ngó  khe cửa. Anh Tống đang  việc.
 
 gọi : “Anh Tống, em  ăn dưa hấu ướp lạnh.”
 
Anh Tống ngước mắt   một cái: “Ừ.”
 
 nhấn mạnh: “Em  ăn dưa hấu lạnh, mát rượi, ướp đá!”
 
Anh Tống cũng nhấn mạnh: “Anh cũng  ăn.”
 
 lập tức ném cái gối sang: “Hôm nay nóng  chết, em   .”
 
Anh Tống gỡ gối khỏi mặt, đôi chân dài  dùng lực nhẹ nhàng xoay ghế ,  thẳng , bình thản : “Ra ngoài sẽ  đen da.”
 
 bóp mặt : “Da  còn trắng hơn em, đen một chút thì  .”
 
Anh Tống: “…”
 
 tiếp tục nắn má: “Anh xem Cổ Thiên Lạc kìa, đen mà vẫn siêu  trai. Anh Tống da ngăm chắc chắn cũng sẽ  trai y như thế.”
 
Anh Tống: “…”
 
 bắt đầu cào nhẹ má : “Anh Tống ơi ~ Anh Tống  ~ Anh Tốngggg ~~ Cô Sở  ăn dưa hấu ướp lạnh, cực kỳ cực kỳ  ăn!”
 
Anh Tống thở dài, hất tay  ,   cầm điện thoại.
 
 hí hửng: “Anh  ngoài mua hả? Vậy mua thêm ít cổ vịt, gà rán nha. À còn kem ốc quế, coca chanh nữa!”
 
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Anh Tống thản nhiên mở app đặt đồ ăn ngay  mặt .
 
: “…”
 
Anh còn chu đáo thêm ghi chú: “Coca đừng lấy vị chanh, cảm ơn.”
 
: “…”
 
Anh Tống bế  đặt xuống ghế, xoay ghế  đối diện màn hình máy tính: “Tiện em tới đây , chơi nốt ván game hộ  .”
 
Trên màn hình là trò dò mìn.
 
 click chuột.
 
Oành.
 
Cả màn hình nổ tung.
 
Anh Tống úp mặt  cổ ,  sung sướng.