"Tiểu phu nhân(*), ngài ở nơi , nếu  yêu cầu gì liền bảo đám nô tỳ  với thần phụ là , thỉnh ngài  cần khách khí."
(*) Tiểu phu nhân: tì , vợ nhỏ.
Hẳn là nhờ phúc Vệ Lễ, thái thú phu nhân cũng thập phần sợ Triệu Hi Hằng, vẫn luôn cúi đầu, sợ Triệu Hi Hằng  hài lòng với nơi ở.
Một đường  tới đây,  tóc mai của bà  một chiếc lá thông rơi xuống dính , Triệu Hi Hằng theo bản năng giơ tay, gỡ chiếc lá thông xuống cho bà.
Quận thủ phu nhân đại kinh thất sắc, vội vàng quỳ xuống.
Triệu Hi Hằng  nghĩ tới bà  sợ hãi như , vì thế đưa lá thông trong tay cho bà xem, "Nhạ,  tóc ngươi dính cái ,  gỡ xuống cho ngươi thôi. Trên mặt đất quá lạnh, ngươi đừng quỳ."
Trong lòng Thái thú phu nhân mềm nhũn, tiểu phu nhân của chủ công thực trẻ tuổi, cũng chỉ mới lớn cỡ nữ nhi của bà, bà vốn dĩ cho rằng   cũng cùng một tính tình như chủ công,  nghĩ tới   tâm địa  , nhưng bà  dám  gì, chỉ càng tỉ mỉ dặn dò liền lui xuống. . Đọc truyện , truy cập ngay # t r ù m t r u y ệ n .CO M #
Triệu Hi Hằng đánh giá bố cục trong phòng, bài trí đều lưu loát tinh xảo, trong phòng  xây giường đất, hiện giờ  nung giường  ấm áp .
Nàng một đường  tới đây   còn cảm thấy mới lạ,  khi qua khỏi Tần Lĩnh thì vô cùng lạnh, cho nên ở phía Bắc đều là mùa hè thì dùng giường thường, mùa đông  đốt giường đất.
Bởi vì Bình Châu vốn dĩ là lãnh thổ của Cao Lệ, dân cư hỗn tạp,  Hán,  Cao Lệ,  Nhật Bản,  Nữ Chân, Người Evenk,  Tiên Bi đều , bởi  phong cách kiến trúc phòng ốc và bày trí trong nhà đều  giống như Đại Chu, tự hình thành một kiểu riêng.
Vệ Lễ là ai? Hắn từ chỗ nào tới? Hắn  thế nào đoạt Bình Châu? Chuyện  tựa hồ như tất cả   trong phủ quận thủ đều giữ kín như bưng, vô luận Triệu Hi Hằng tìm hiểu như thế nào, những bọn tỳ nữ đó đều  hàm hồ cho qua.
Nếu nàng tiếp tục gắt gao truy vấn, các nàng  liền sẽ quỳ  mặt đất, dập đầu, cả  run rẩy thỉnh cầu tha mạng.
Triệu Hi Hằng     thói quen  khó  khác, nên  truy vấn nữa.
Trong lòng âm thầm suy đoán, Vệ Lễ rốt cuộc   cái gì mới  thể khiến cho những   sợ hãi như thế?
Giết ? Phóng hỏa? Cường đoạt dân nữ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-11-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Nàng sờ sờ nửa mái tóc  ẩm của , một  áo lót trắng như tuyết thoạt  sạch sẽ  tinh tế, ánh mắt  chút tan rã,  thấy chính là đang thất thần.
Cửa viện bên ngoài phanh một tiếng,  đá văng , bọn thị nữ bên ngoài run run thỉnh an, giọng  thậm chí mang theo  nức nở, cách một phiến cửa, Triệu Hi Hằng đều  thể cảm nhận  các nàng  sợ hãi như thế nào.
Vệ Lễ mạnh mẽ giữ  một nữ tử trẻ tuổi như nàng,  g.i.ế.c mà còn nuôi dưỡng chu đáo, ắt hẳn sẽ  chỉ vì niềm vui nhàn rỗi nhàm chán châm chọc vài câu, khi dễ vài cái. Triệu Hi Hằng  rõ rành tình huống của chính , nàng cũng   cái cốt khí gì mà thà c.h.ế.t bảo vệ trinh tiết, nàng yêu mạng hơn, nhưng thế  cũng tới quá nhanh ......
Nàng khẩn trương nắm chặt góc áo.
Việc Vệ Lễ tạm thời sống nhờ trong phủ quận thủ Tập An là  hề báo  cho quận thủ, nên quận thủ tự cho  thông minh, an bài hai  ở trong cùng một phòng.
Lăn lộn một ngày, Vệ Lễ  chút bực bội,  kéo kéo cổ áo, cởi bỏ mấy nút thắt, lộ  non nửa phiến xương quai xanh cùng hầu kết, chuẩn  nghỉ ngơi.
Hắn lười động thủ, dứt khoát đá văng luôn cả cánh cửa phòng bên trong.
Lại "phang" một tiếng, tỳ nữ  dọa đến khăn trong tay cũng rơi xuống mặt đất,  đó run rẩy quỳ  mặt đất, dập đầu bang bang vang.
Cả căn phòng mùi thơm lượn lờ, là mùi hương cao (editor: kem dưỡng da)   thể cùng mùi nước tắm Sơn Chi. Triệu Hi Hằng   ghế xếp, mày tỳ nữ vây quanh nàng. Thân thể nàng nhỏ nhắn  bao lớn,  ánh đèn càng  vẻ thêm điềm tĩnh ôn nhu.
Thân ảnh Vệ Lễ cao lớn xuất hiện ở  cửa, bóng phản chiếu  như một bóng ma.
Triệu Hi Hằng cũng khá yêu tính mệnh, Vệ Lễ ban ngày mới b.ắ.n c.h.ế.t Bình Uy tướng quân  thù  oán với  mà mắt cũng  nháy một cái,  thể thấy   là  tàn bạo. Nàng đối với loại   thể uy h**p sinh mệnh sức khỏe an  của  thế , tràn ngập kháng cự.
Vệ Lễ  thấy nàng,  như  vui, chán ghét nhăn mi , bóp nàng cằm kéo lên, "Ai cho ngươi ở đây?"
Tỳ nữ chung quanh hiểu chuyện lui , phút cuối cùng còn  Triệu Hi Hằng tỏ vẻ đồng tình.
Triệu Hi Hằng ngại  tay dơ,  đang nắm cằm  đến đau, nhưng nàng cũng  dám tỏ vẻ  ngoài, chỉ lấy kỹ thuật diễn nhuần nhuyễn bấy lâu, bắt đầu rớt nước mắt, nhu nhu nhược nhược , "Quận thủ phu nhân đưa  tới."