"Tự ngươi còn  thể động ?" Hắn vén chăn đệm , mặt Triệu Hi Hằng  vì thiếu dưỡng khí mà nghẹn đỏ.
"Có chỗ nào của ngươi mà   xem qua ?." Hắn  tiếp, "Thật sự,  cần che,  lớn."
Triệu Hi Hằng  bắt đầu nghiến răng, "Không lớn  ngày hôm qua ngươi còn sờ?" Còn luôn cắn nữa chứ ?
Vệ Lễ đúng lý hợp tình, "Ta sờ ngươi thì   ? Không cho sờ?"
Nói xong  s* s**ng nàng một phen, "Ngươi là tức phụ của , ngươi  cho  sờ thì cho ai sờ?"
"Khốn kiếp!" Đuôi mắt nàng đỏ đỏ , đây là  đầu tiên  buột miệng mắng   tiếng,  đó  co rụt   trong đệm chăn, mặc cho Vệ Lễ gọi nàng như thế nào, kéo nàng  , nàng cũng  chịu  .
Qua hồi lâu, chỉ  thấy một tiếng vải vóc loạt xoạt ma sát, Vệ Lễ  lên ,  lẽ là  hết kiên nhẫn .
"Không  thì ngươi nhịn đói ."
Nói xong cũng  .
Triệu Hi Hằng tức giận đến đập đập giường, hốc mắt cũng đỏ đỏ ,  chút điểm ủy khuất, tối qua mới ngủ xong liền trở mặt  nhận  , thật là chỗ  gì cũng   chiếm .
Lúc ngủ thì lời ngon tiếng ngọt dỗ dành, ngủ xong thì  còn là tiểu bảo bối .
Nam nhân  một ai đáng tin cả, đều là một đám đức hạnh thối tha!
Nàng tức giận đến  cảm thấy đói bụng, lau nước mắt,  mắng Vệ Lễ,  chuẩn  tiếp tục ngủ.
Nếu như  cơ hội, ai thèm ngủ cùng với ?
Bên ngoài chăn    đẩy đẩy, Vệ Lễ đặt thứ gì đó lên  bàn ở kế bên.
"Đứng lên, Triệu Hi Hằng."
Triệu Hi Hằng còn đang tức giận , căn bản   phản ứng  .
Vệ Lễ   chuyện, kiên nhẫn móc đầu nàng từ trong ổ chăn ,  đó dùng đệm chăn bao kín   thể nàng,  đem ôm nàng  dậy.
"Khóc ?" Hắn dùng ngón tay nhẹ nhàng cọ khoé mắt đỏ sẫm của Triệu Hi Hằng, trong lòng run lên, "Chỉ  tiền đồ đến thế ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-148-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
"Vậy ngươi tìm ai  tiền đồ nhiều , ngươi nghĩ rằng   cùng ngủ với ngươi?" Những lời ban nãy nếu như bình thường Vệ Lễ  với nàng, Triệu Hi Hằng sẽ  tức giận  một chút nào, nhưng cảnh tượng  khác biệt,   nàng còn đau đớn đây, Vệ Lễ liền khi dễ nàng như .
Thấy bộ dáng Triệu Hi Hằng thực sự tức giận, trong lòng Vệ Lễ chua xót ,     cái gì cho , đành  ôm cả  cả chăn  trong lòng, giọng yếu ớt , "Vậy ăn cơm   ?"
Triệu Hi Hằng  thích ,  kỳ thật  rõ , nhưng nàng  giờ đều thuận theo,   gì cả.
Hiện tại   chọc tức, mới lỡ miệng  đắn đo  lời trong lòng  .
 mà Tạ Thanh Úc còn đang ở cách vách, Vệ Lễ thậm chí  thể nào hành động giống như ,  thoải mái bóp cằm Triệu Hi Hằng, chất vấn nàng, "Ngươi  thích , ngươi còn  thích ai?"
Hỏi như  , thật quá mức tự rước lấy nhục .
Chiều hôm qua     nhận thấy  Triệu Hi Hằng cũng  quá nguyện ý, nhưng may mà  thử thăm dò, nàng ỡm ờ cũng  nổi giận.
Con  như ,  ghê tởm còn   lương tâm, bỗng nhiên xuất hiện một vị tiền hôn phu thanh mai trúc mã với nàng, còn  cướp  với ,  tất nhiên  thể đồng ý.
Tuy  khác đều  hai  bọn họ là vợ chồng, nhưng phu thê  là hữu danh vô thực, vạn nhất tên tiểu bạch kiểm  lừa  nàng  theo   thì , dù  nàng thật sự  thích , cho nên  theo bản năng   phu thê thật sự cùng nàng.
"Uống chút nước  ." Nói xong  khoác chăn lên  Triệu Hi Hằng bọc bọc ,  đưa chén nước tới bên miệng nàng.
Cổ họng của Triệu Hi Hằng cũng phát khô, cúi đầu liền uống nước  tay .
Đây là biểu hiện Vệ Lễ chịu thua, mỗi ngày đều là con hổ giấy, ầm ĩ  thắng  nàng cố tình còn  tiện miệng như 
Vệ Lễ chỉ cần  cúi đầu xuống chút, môi liền  thể dán lên  đỉnh đầu Triệu Hi Hằng, nàng mới từ trong ổ chăn chui , ngay cả tóc  đầu cũng ấm áp trơn bóng.
Hắn  phía  lưng ôm lấy Triệu Hi Hằng, cánh tay xiết chặt,  đó cúi đầu chầm chậm mổ mổ lên tóc của nàng, như là lơ đãng chạm  .
Triệu Hi Hằng liên tục uống ba ly nước mới  cho cổ họng chút thoải mái một chút, nhưng đầu nàng vẫn còn chút mê man .
"Ăn cơm ." Vệ Lễ còn  hôn hôn lên mặt nàng, nhưng nàng sẽ tức giận, còn sẽ , cho nên chỉ  thể từ bỏ.
Sau đó kéo mặt nàng  đây, từng miếng từng miếng đút cơm cho nàng.
"Muốn uống canh." Triệu Hi Hằng cũng đói bụng, hơn nữa  thể nô dịch Vệ Lễ, nàng tất nhiên  dốc hết sức sai sử.
Vệ Lễ thổi thổi canh trong thìa, dùng môi chạm một cái, thấy nhiệt độ  ấm ấm mới đút cho nàng, "Còn  ăn gì?"