Y sư trong thành nơm nớp lo sợ  xách đến hành cung bắt mạch cho Vệ Lễ, cuối cùng mở phương thuốc, bảo   nấu thuốc.
Hắn vốn dĩ cũng định xuống núi, nhưng  Triệu Hi Hằng chặn , "Thỉnh  tạm thời ở  chỗ , chờ chủ công hạ sốt  hẵng  trở về,  sẽ kết toán tiền theo thời gian hội chẩn."
Y sư  cung kính thỉnh  xuống uống .
Tạ Thanh Úc  thấy dân viện cách vách ồn ào lầm rầm một trận thật lớn, liền cho   tìm hiểu, tin tức truyền về là chủ công đêm qua  cảm lạnh nên phát sốt rần rần lên, phu nhân mời y sư đến.
Hắn thở dài, trong lòng đau xót, A Đam quả nhiên là  xem trọng Vệ Lễ.
Khăn đắp gần nửa canh giờ, mu bàn tay Triệu Hi Hằng dán lên  gương mặt , vẫn nóng bỏng một mảnh, chả   chút tác dụng nào.
Trực giác của nàng cảm thấy,   thế bệnh tới rào rạt,  .
Giữa chừng Vệ Lễ  tỉnh  một , dùng đôi mắt ngập nước m.ô.n.g mông luống cuống  bốn phía, lộ  dáng vẻ  chút ngây thơ  ngơ ngác như tiểu hài tử  Triệu Hi Hằng chịu  nổi  thảm thương  đáng yêu như , lúc  trong lòng như trúng tên, trong lòng mềm xuống đến   .
Sau đó sờ sờ đầu của , "Bảo bối, ngủ ."
Cẩu Đản Nhi đang l**m lông,  Triệu Hi Hằng gọi "Bảo bối" liền theo bản năng  thẳng lên,  về phía nàng meo một tiếng, cho rằng nàng đang kêu nó,  đó liền nhún nhảy chạy  đây.
Vệ Lễ bỗng nhiên cầm lấy móng vuốt của Cẩu Đản Nhi, nhắm mắt , giọng  mềm mại , yếu ớt kêu, "Triệu Hi Hằng, A Đam..."
Lông của Cẩu Đản Nhi đều bùng lên dựng .
Triệu Hi Hằng vội vàng nhét bàn tay   qua, "Ta ở chỗ  nè."
"Cút !" Vệ Lễ cho dù  phát sốt vẫn  hung dữ, đẩy tay Triệu Hi Hằng ,  đó tiếp tục nắm móng vuốt của Cẩu Đản Nhi kêu tên Triệu Hi Hằng.
Mặt Triệu Hi Hằng  nhíu , mày cau lên, chuyện gì xảy ? Thật sự sốt đến choáng váng  ?
Không xong , Vệ Lễ thật sự sốt đến choáng váng, nhưng   ?
Cẩu Đản Nhi  tránh khỏi tay Vệ Lễ, Vệ Lễ cuộn  , bỗng nhiên một giọt nước mắt rớt xuống, "A Đam, ngươi   ?"
Triệu Hi Hằng vội vàng ấn đầu Cẩu Đản Nhi xuống, bảo nó đừng động , "Cố chịu một chút..."
"Cho a gia ngươi nắm trong chốc lát ,  hiếm khi thích ngươi như thế."
Cẩu Đản Nhi nước mắt rưng rưng.
"Nếu ngươi dám ,  liền b*p ch*t ngươi." Vệ Lễ nỉ non bổ sung.
Mặt Triệu Hi Hằng vô biểu tình đưa tay giải cứu Cẩu Đản Nhi từ trong tay Vệ Lễ, "Đi chơi  bảo bối, đừng để ý cha ngươi ."
Nàng hỏi thị nữ, "Thuốc nấu xong  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-158-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Còn  uống thuốc nữa thì Vệ Lễ liền khỏi cứu .
"Dạ xong  ." Thị nữ từ phòng bếp nhỏ bưng chén thuốc, vội vàng chạy , giao thuốc cho Triệu Hi Hằng.
"Đứng lên uống thuốc." Triệu Hi Hằng thừa dịp Vệ Lễ tỉnh , lạnh lùng   .
Vệ Lễ ngây thơ mờ mịt đem  giấu ở trong đệm chăn, c.h.ế.t sống  chịu  .
"Uống thuốc!" Triệu Hi Hằng vén chăn lên.
"Không uống ." Vệ Lễ tiếp tục lùi.
"Không uống cũng   lên uống cho !" Nàng để thuốc ở một bên, kéo tay Vệ Lễ lôi   ngoài, "Uống bệnh mới hết bệnh."
Vệ Lễ bất vi sở động, môi mím thật chặt.
"Ngươi  uống thuốc thì  liền  ."
"Ngươi   thì , ngươi là gì của  chứ ?" Vệ Lễ vẫn cãi  nàng sặc, chỉ là thanh âm mềm sùm sụp .
Triệu Hi Hằng tức  nổ phổi, Vệ Lễ  nhất thiêu là  sốt quá trả về trạng thái của nửa tháng  , há miệng ngậm miệng đều đáng giận, vẫn là Vệ Lễ lạnh nhạt của mấy ngày nay đỡ lo hơn.
Nàng đặt chén thuốc xuống  bàn đánh 'rầm' một cái, "Ta là Triệu Hi Hằng, ngươi   là ai của ngươi ?"
Một lát ,  trong ổ chăn giật giật, chui , lộ  một cái đầu rối bời, "Uống."
Trong lòng Triệu Hi Hằng  chút chua xót    tức tối,   để nàng ,  thì thế nào còn mỗi ngày  trận  thượng với nàng, hiện tại còn lãnh đạm nàng? Vệ Lễ chính là  bệnh.
Chén thuốc đưa qua, Vệ Lễ còn  trong chăn  lên  , Triệu Hi Hằng nâng  dậy,  giơ đôi mắt mờ mịt ầng ậng nước mắt  nàng, môi vẫn mím thật chặt.
"Ngươi     uống ?"
"Đắng."
Tay Triệu Hi Hằng run lên, suýt nữa   tiếng, Vệ Lễ sợ đắng, ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!
"Không đắng,    cả." Nàng nín  đến đỏ cả mặt.
Vệ Lễ ngửa đầu uống , phun  gần một nửa, Triệu Hi Hằng vội vàng nhét một khối đường  trong miệng , vuốt vuốt n.g.ự.c thuận khí cho .
Triệu Hi Hằng  ,  thật sự sợ uống thuốc.
Trên áo lót màu trắng dính chút thuốc, bốc lên mùi thuốc chua lèm.
Triệu Hi Hằng   áo  cho  mà cầm chén đưa qua, "Lại nấu thêm một chén nữa."