Vệ Lễ thấy phản ứng của Triệu Hi Hằng,  chút hoảng sợ, hình như là mới   Triệu Hi Hằng cũng    ý đó, nàng chỉ  xin ,  ...
Hắn ngoắc ngoắc ngón tay nhỏ của Triệu Hi Hằng,   tự nhiên hỏi, "Kẹo hồ lô ăn ?" Hắn  ý nhắc Triệu Hi Hằng, là   mua kẹo hồ lô cho nàng.
Hắn cảm giác   lý giải sai, Triệu Hi Hằng   là  nàng tình nguyện gả cho lão đầu  cũng   gả cho  ?
"Khi   thấy  chảy hết  , ai thèm ăn kẹo hồ lô chảy ? Ta thiếu cái kẹo hồ lô  ?" Triệu Hi Hằng hất tay của  , tiến  nội thất , tiện thể đóng cửa , nhốt Vệ Lễ ở bên ngoài cho xong.
Nàng phàm là tháng  mà còn phản ứng Vệ Lễ, nàng chính là chó con, c.h.ế.t sống   thông,  dó đạo lý, cũng   ăn cái gì lớn lên, tâm tính tình kỳ quái như .
Giữa hai phu thê ở chung, hoặc là lực lượng ngang   đủ, hoặc là bên mạnh bên yếu để bổ sung lẫn .
Ngươi cường  yếu,  cường ngươi yếu, tuần  qua  mới  thể duy trì cân bằng.
Mà giữa Triệu Hi Hằng và Vệ Lễ ở,  như  vẻ Vệ Lễ là bên mạnh, nhưng  thực tế   là bên yếu nhất .
-------
Triệu Minh Cẩn mất mặt thật to  tay Vệ Lễ,  vì Vệ Lễ mà đắc tội Khương Tố, ngày qua ngày thật gian nan,   sớm nghĩ tìm một cơ hội bù về . Quốc thổ liên tiếp  còn   một Thái tử vốn dĩ khí phách phấn chấn bức thành ' nam nhân trung niên' nặng nề tối tăm.
Hận  thể bình nứt  sợ vỡ, đem tất cả những gì còn , bằng bất cứ giá nào, dù  cũng ngày càng lụn bại , còn  bằng  khi trở thành quân vương mất nước thì  càn một phen.
 lúc Vương Viễn cũng vấp ngã ăn thiệt thòi trong tay Vệ Lễ  ít, trong lúc nhất thời  nảy  ý .
Lại phái thêm hai vị sứ thần, một vị đến Thanh Châu gặp Vương Viễn, một vị đến U Châu gặp Lưu Hoán.
Hắn nguyện ý lấy danh hiệu thiên tử, đem nhiệm vụ thảo phạt nghịch tặc giao cho hai , hơn nữa bỏ vốn bỏ lương thảo giúp bọn họ tấn công Vệ Lễ, hơn nữa  khi chiếm lấy Bình Châu,   lấy một xu trong Bình Châu.
Vương Viễn   chút nào là  bằng lòng, nhưng lo lắng duy nhất là Lưu Hoán ở  lưng đ.â.m  dao.
Lưu Hoán  sớm thèm nhỏ dãi Bình Châu  thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-182-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Bình Châu vốn là lãnh thổ của Cao Lệ, thổ nhưỡng đầy đặn, tài nguyên thiên nhiên  trời ưu ái, trọng yếu nhất là vẫn còn hoang vắng, những tài nguyên đó còn   khai phá tận dụng.  năm đó khi Triệu Tinh Liệt thiết lập Bình Châu, vì vị trí của Bình Châu khá đặc thù, gần như là giao giới với cả ba nước, bởi  Triệu Tinh Liệt  vô cùng cần thận thiết lập trọng binh. Cho nên đối với Lưu Hoán, dựa  lực lượng của một  , tất nhiên cắn  nổi khối thịt mỡ .
 nếu như  thêm Vương Diễn cùng Triệu Minh Cẩn chống đỡ,  thì  khác.
Hai kẻ bình thường xem    mắt, hiện tại ngược   thành đồng bạn .
Vương Diễn gặp Lưu Hoán, thành lập một hiệp ước tại biên cảnh, ước định  khi đánh  Bình Châu, ai dựng cờ ở chỗ   tiên, chỗ  liền thuộc về  đó.
Hai  uống m.á.u ăn thề, liệt  năm tội trạng của Vệ Lễ, mỗi một tội lấy  cũng  thấy mà rợn cả .
Một, bất hiếu bất nghĩa, thí sát dưỡng phụ.
Hai, tàn bạo bất nhân, khiến dân chúng Bình Châu ai oán sôi trào.
Ba, miệt thị hoàng thất, chiếm lấy công chúa, sát hại Bình Uy tướng quân.
Bốn,   triệu lệnh, tùy ý c.h.é.m g.i.ế.c sứ thần triều đình.
Năm, thông đồng với địch phản quốc, cấu kết Cao Lệ.
Ba  Triệu Minh Cẩn, Lưu Hoán và Vương Viễn đem những tội trạng  truyền  cho  trong thiên hạ đều ,   cũng , triều đình  thảo phạt loạn thần Bình Châu .
Dân chúng mấy đời lịch đại đều là  nhất đám  dắt mũi  nhất, bọn họ vì nghèo khó cho nên  hạn chế  học hành, trí tuệ cũng  thấu đáo, thỉnh thoảng   khác  cái gì thì bọn họ liền theo là cái đó. Tất cả   đều  Vệ Lễ thông đồng với địch phản quốc, là loạn thần tặc tử,   khẳng định chính là  như .
"Lang quân, Bình Châu là nơi rộng lớn, huống hồ Kính Thành công chúa cũng đang ở trong tay tên tặc tử , chúng  chẳng lẽ liền mặc kệ chỗ  như  rơi  tay bọn họ?" Lý Thanh Long   Vương Viễn và Lưu Hoán quậy cho nước đục ,   tránh khỏi cũng bắt đầu kích động.
So với việc cướp lấy Bình Châu phì nhiêu cùng tài nguyên phong phú,  kỳ thật càng để ý chuyện  thể đục nước béo cò, đón Kính Thành công chúa trở về.
Tạ Thanh Úc   nhíu mày, "Cứ  ."
Bình Châu tuy hiện tại tình huống  , nhưng quân sự thì  thể xem thường, Vệ Lễ  thể đoạt  Bình Châu, cũng   đèn cạn dầu,  tùy tiện dính ,  tránh khỏi  cho một  tanh tưởi. Vương Viễn và Lưu Hoán là loại   thấy thỏ  thả ưng, trong xương cốt đều  thể gõ  hai lượng dầu (Editor: bảo hai  đó cáo già ),    thể để  dễ dàng chen  chiếm lấy chút lợi ích.