"Thì nàng  , ăn nhiều tôm  cho hài tử." Vệ Lễ   cũng  để ý tới chuyện  bỏ sức  bóc tôm,  bỏ  trong bát nàng mấy con tôm thịt, ý bảo nàng mau ăn.
Nghe Vệ Lễ  như , Triệu Hi Hằng liền  , nhất định là Vệ Lễ dặn phòng bếp , trách   một ngày ba bữa đều là tôm.
"Ta ngày mai   ăn ,   ăn..."
"Nàng cũng   ít yêu cầu nhỉ?" Vệ Lễ ngắt ngang, gõ một cái lên trán của nàng, "Ta chuẩn  thịt rồng cho nàng, nàng ăn ?"
Triệu Hi Hằng giật nhẹ khóe miệng,  nhạo  một tiếng.
Cơm tối rửa mặt xong, hai  vùi lên chiếc giường La Hán ấm áp, bàn nhỏ  chuyển qua một đầu khác, Triệu Hi Hằng cảm thấy  giường cứng quá, nhất định  vùi  trong n.g.ự.c Vệ Lễ, đầu  vặn dựa  n.g.ự.c .
Cái đệm thịt  ,  ấm  thoải mái.
Ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, Vệ Lễ tất nhiên sẽ  cự tuyệt, thậm chí mừng rỡ cao hứng, còn  thể tùy tiện xoa x** n*n nắn bàn tay và khuôn mặt mềm mại của nàng.
Hai  mới   trong chốc lát, bên ngoài liền   tiến  dâng tin chiến báo.
Triệu Hi Hằng s* s**ng hai cái hạt hạch đào trong tay thưởng thức, ném ánh mắt về phía một tờ giấy .
Tin tức Vệ Lễ bắt giữ Lưu Hoán và Vương Viễn truyền  cực nhanh, vị thái tử của Cao Lệ vương đang tự lập môn hộ  tất nhiên nhận  tin tức , sợ Vệ Lễ  đường lộn trở về  gõ Cao Lệ thêm một , vì thế vội vàng triệt binh, Bình Châu  đạt   thắng, Trần Nhược Giang và Dương Trạch Lạp ít ngày nữa liền  trở về thành.
"Vậy bây giờ  định  như thế nào?" Triệu Hi Hằng nấp trong lồng n.g.ự.c Vệ Lễ chơi hạt hạch đào, hỏi .
"Rảnh rỗi đùa đến  đầu  , đương nhiên là hung hăng cạo  một đống tiền." Vệ Lễ .
Nàng lười tự  dùng kìm bóp nát hạt hạch đào, cố sức một hồi  , vì thế đưa hạt hạch đào cho Vệ Lễ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-217-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Ánh mắt Vệ Lễ còn  dời lên từ tin chiến báo, thuận tay cầm lấy bóp một cái vỡ , lấy thịt  bỏ  lòng bàn tay nàng, vỏ thì ném chuẩn xác  trong rổ đựng rác.
"U Châu cùng Thanh Châu giống , đều cạo một ít ?" Nàng tiếp tục hỏi.
Vệ Lễ mở  hạt hạch đào bên trong hết sức  chỉnh,   chút tổn hại nào. Triệu Hi Hằng  hai nửa hạt nhân hạch đào  chỉnh , trong lòng dâng lên một cảm giác thỏa mãn.
Nàng dứt khoác ôm cả ống hạt hạch đào  trong lòng ,  đó từng hạt từng hạt đưa cho Vệ Lễ, để  bóp vỡ .
"Ừ." Vệ Lễ gật đầu, "Ta tính bảo U Châu Thanh Châu cắt đất đến chuộc . U Châu khẳng định sẽ đồng ý yêu cầu của , đại nhi tử của Lưu Hoán năm nay mới tám tuổi,  lên  mặt bàn, bọn họ nhất định  đem Lưu Hoán trở về. Thanh Châu thì  nhất định , thế tử của Vương Viễn  hai mươi,   chừng  nỡ mất đất Thanh Châu , trực tiếp để phụ   cho  ."
Ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, trong đầu  chuyện cần suy nghĩ,  cũng  chú ý  dã thành cái công cụ mở  hạt hạch đào, Triệu Hi Hằng đưa cho  một hạt,  bóp vỡ một hạt, quả thực   mệt mỏi.
Triệu Hi Hằng đem nhân hạt hạch đào bỏ  miệng cắn vang cách cách, cọ cọ ở trong lòng , tìm một vị trí thoải mái,  đó  qua  , đút cho  mấy hạt,  vặn  thể bổ não.
"Ta cảm thấy Vương Viễn khẳng định  con trai của  chuộc về chứ, dù  cũng là phụ  của , ai  nhẫn tâm như . Hơn nữa nếu  đổi  trở về,   nhi tử chỉ sợ sẽ    phun nước miếng cho c.h.ế.t luôn."
"Ta cảm thấy  nhất định, Vương Viễn  chết,  Thanh Châu sẽ liền  thế tử lên  vua ,  nhất định  đủ nhẫn tâm để cho phụ   khỏi trở về." Vệ Lễ  thích cái mùi lạ của nhân hạt hạch đào , nhưng vẫn cau mày ăn hết,  đó ngoắc ngoắc ngón tay nhỏ bé của nàng, "Muốn đánh cược  ?"
Triệu Hi Hằng  hứng thú lắm, hạt hạch đào ăn đủ , thoáng  chút buồn ngủ, "Không cược." Dù   bộ  gia của Vệ Lễ đều trong tay nàng ,  thắng cũng   cái gì vui .
Hai sợi tóc mai của nàng rũ xuống  gương mặt, mà bản  nàng cũng lười gạt , tùy ý chúng nó rũ xuống, đôi mắt híp híp mở mở .
Vệ Lễ thuận tay đẩy hai sợi tóc mai  gò má nàng , vén đến  tai. Tay  thô ráp, cọ lên mặt Triệu Hi Hằng  chút ma sát, nàng giật giật mặt, nhưng   gì.
"Cược , nàng thắng  đem cái tráp thư nhà của nàng trả  nàng." Vệ Lễ cúi đầu dỗ dành nàng.
Triệu Hi Hằng lúc  mới  chút tinh thần, đúng , thư tín của a gia và nương nàng còn  trong tay Vệ Lễ đây, nàng bắt lấy tay Vệ Lễ,  chằm chằm , "Những bức thư đó,   xem qua   ?"