Vệ Lễ  hổ đưa ngón tay móc móc cái bàn, "Nàng lúc   hôn mê , khẳng định  lầm,     gì ."
"Ta   hôn mê nhá, chỉ là  bôi thuốc tê nên   chút sức lực nào thôi,   sức lực mở mắt  thôi,  đừng tưởng rằng cái gì  cũng   ."
Vệ Lễ sắp chín , cả   bốc lên  nước như là ấm nước nóng đang sôi ùng ục ùng ục.
Lúc   cho rằng Triệu Hi Hằng hôn mê, cực kỳ sợ hãi, cho nên...
Kết quả đều    .
Hắn che lỗ tai, giống như bịt tay trộm chuông mà    Triệu Hi Hằng  chuyện.
Triệu Hi Hằng  để  dễ chịu, mạnh mẽ gỡ bàn tay  đang dán  hai lỗ tai ,  gần hỏi, "Vậy   xem, bây giờ rốt cuộc là  còn yêu     ?"
Vệ Lễ  sôi đến mức chín đỏ , mặt, cổ, lỗ tai đều đỏ đến  thể nhỏ máu.
Hắn chậm chạp   lời nào, Triệu Hi Hằng chọc chọc cánh tay của , cong miệng oán giận, "Được ,   ngay cả hài tử cũng  sinh cho , bây giờ    lòng."
Nàng giống như tiểu oán phụ  tổn thương, khóe mắt đuôi lông mày đều  lên chữ mất mát, "Ta thật đáng thương, Tết nguyên tiêu    tin dữ trượng phu  lòng đổi , đồng sàng dị mộng, giống..."
"Yêu,  ." Vệ Lễ ngắt ngang lời nàng, như lấy hết  bộ dũng khí  , nhưng vẻ mặt vẫn hung tợn .
"Vậy thì yêu bao nhiêu?" Triệu Hi Hằng  buông tha , tiếp tục hỏi.
"Đừng hỏi , sắp đốt pháo hoa  kìa,   bờ sông xem pháo hoa ." Vệ Lễ kéo nàng  lên.
Triệu Hi Hằng cố bỏ qua cho  đợt .
Con sông lớn ở Bất Hàm thành là nơi sáu dòng sông hợp , mặt sông rộng lớn, cách bờ   thể  thấy Cao Lệ, tuy rằng hiện tại  mặt sông  đóng băng , nhưng đây tuyệt đối là thánh địa xem xét pháo hoa.
Mặt sông sáng sủa trong như gương, sáng lấp lánh  ánh đèn, khi pháo hoa nở  chói lọi  trời, mặt sông cũng sẽ phản chiếu sắc màu đó, như một thời điểm thiên địa cộng minh vô cùng lộng lẫy.
Hơn nữa dù cho pháo hoa  b.ắ.n toé , thì rơi xuống  mặt sông cũng sẽ  gây hoả hoạn.
Hai  tính  là tới sớm, chiếm cứ một lầu cát ở bên bờ sông.
Vệ Lễ sớm giao pháo hoa cho phủ nha,  cũng   Hoa Thượng Nhạc đưa pháo hoa là pháo hoa gì .
Mãi đến khi  bầu trời  lờ mờ, từng chùm hoa Sơn Chi to lớn vàng óng ánh  lượt nở tràn ,  nét mặt vô tình của  cũng xuất hiện một vết nứt.
Hoa Thượng Nhạc   từ chỗ nào   chuyện phu nhân Vệ Lễ thích hoa Sơn Chi, mà Vệ Lễ thì mười phần ngưỡng mộ đối với phu nhân , vì thế cho  nghiên cứu ngày đêm  nghỉ, chế tạo  pháo hoa nổ thành hình hoa Sơn Chi , hi vọng  thể  Vệ Lễ hài lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-233-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Triệu Hi Hằng hứng thú bừng bừng  ở cửa sổ xem pháo hoa,  thể thấy  nàng vô cùng thích thú.
Vệ Lễ  bóng lưng nàng nghĩ, kỳ thật Triệu Hi Hằng   yêu nàng cũng   cái gì, mà nàng  yêu  cũng   cả.
Hiện tại nàng nguyện ý ở , sinh  đứa nhỏ ,    cao hứng.
Thật sự nếu suy nghĩ theo hướng  tự lượng lực sức  một chút, nàng nguyện ý sinh con của ,   chừng cũng  chút thích  , hơn nữa Triệu Hi Hằng còn  dẫn   bái bài vị cha  của nàng, chính thức giới thiệu  cho họ.
"Vệ Lễ." Hắn đang nghĩ đến vô cùng tập trung, Triệu Hi Hằng bỗng nhiên  đầu  gọi .
Cặp mắt của nàng sáng ngời trong suốt , như đang đong đầy  nhỏ, còn rực rỡ hơn cả pháo hoa đang nở rộ ở bên ngoài.
"Hử ?." Hắn  tự giác nhẹ giọng đáp nàng một câu.
"Sang năm chúng  cũng  xem pháo hoa ,   ?" Nàng hứng thú bừng bừng hỏi.
Vệ Lễ nhẹ nhàng gật đầu, "Được."
Chỉ cần nàng  rời .
"Vậy đợi hài tử lớn một chút, chúng  liền ôm nó  cùng  chơi đùa   ?" Triệu Hi Hằng  hỏi.
Nếu là sang năm thời điểm , hài tử chỉ sợ   ngoài , tiểu gia hỏa còn quá nhỏ.
Triệu Hi Hằng đang  chuyện tương lai với .
Nàng thô thiển ước định  ngày hôm nay của sang năm, năm  nữa, thậm chí  nhiều năm về .
Hầu kết Vệ Lễ lăn lộn  , hốc mắt bỗng nhiên nóng lên, "Được, tất cả  theo nàng."
Nàng   đầu  .
Trong lòng Vệ Lễ ở thầm trả lời cái câu hỏi mà   qua loa tắc trách tránh , đương nhiên là  yêu !
Đêm qua hai  giờ Tý mới hồi phủ, vội vàng rửa mặt xong liền  xuống giường.
Khi ngày thứ hai Triệu Hi Hằng tỉnh dậy,  gần tới buổi trưa.
Vệ Lễ   còn ở đây, giờ   hẳn là đang ở thư phòng luyện chữ, dù   định  quy củ, buổi trưa luyện chữ   200 chữ thì buổi tối sẽ  thể trở về phòng ngủ.