"Báo bọn   chọn mấy   chút  thực học, hiểu  khó khăn của dân chúng, đừng đó cắm đầu đều tuyển mấy  chỉ   hoa  hòe ." Vệ Lễ  đưa mắt ném về phía sổ con trong tay, buồn bực .
Nếu như tuyển ,  ngày ngày  đối mặt với đống câu từ bay bướm nhão nhoẹt , chỉ sợ ngày nào đó sẽ giận chết.
Triệu Hi Hằng vui mừng  , hiển nhiên giống như  một đưa trẻ ranh rốt cuộc cũng hiểu chuyện.
Ánh mắt của nàng bao hàm thâm ý như thế, Vệ Lễ   thể kìm lòng , cuối cùng  gần, hung hăng hôn một ngụm thật mạnh  mặt Triệu Hi Hằng.
"Đừng  rộn." Triệu Hi Hằng đẩy đẩy  một phen, "Nếu  rảnh quá thì xem nhìu thêm chút ."
Bốn mươi phần sổ con, trừ Vệ Lễ xem   chậm, Triệu Hi Hằng quét mắt  qua liền   bao nhiêu nội dung,  tới một canh giờ  lựa  xong .
Trong , mấy loại chỉ thao thao bất tuyệt lời lời thừa   chín phần , cũng  hơn tám phần.
Vệ Lễ sai  đem ba mươi mấy phần sổ con  trả về quận thành, cũng gửi luôn trát trách phạt bổng lộc.
Người ở dich quán  roi thúc ngựa, 7 ngày  đưa hết  bộ văn thư  ,  nhận  trát trách phạt  khỏi nơm nớp lo sợ,   sổ con  nhiều, ngày đêm cứ nghĩ xem  lấy lòng Vệ Lễ như thế nào để  nguôi cơn giận .
Bốn mươi sổ con mà  trả về ba mươi mấy quyển, nên phần còn  trong tay liền  thể xem xong.
Đây  liên quan đến báo cáo tình hình năm nay  là kết hoạch năm tới, tất nhiên  thể chỉ ứng phó cho qua,  cần xem thật kỹ. Triệu Hi Hằng phân thành hai nửa, nàng xem một nửa, Vệ Lễ xem một nửa.
Vệ Lễ chống đầu,  ở một bên xem, ngay từ đầu còn miễn cưỡng ứng phó, càng về   mắt càng biến thành những dòng chữ mơ mồ   mê man, tuy vẫn luôn cố chống tinh thần, nhưng nội dung vẫn   não.
"Chàng thanh tỉnh chút ." Triệu Hi Hằng đưa mắt qua  , đẩy  một phen,   tiếp tục phê duyệt sổ con.
Vệ Lễ duỗi thẳng lưng và thắt lưng, dứt khoát  lên ,  thấy trời bên ngoài đều  đen .
Nếu A Đam  giúp  phân loại xong, còn chia  xem một nửa với ,   thể  dày mặt    hổ bảo nàng xem hết giúp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-240-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Một nam nhân  thể cho tức phụ hưởng phúc, mà  ngày đêm  lụng vất vả,   chính là nam nhân vô năng. A Đam xem  một nửa,  cũng   cả một buổi chiều , đến cùng là việc của ,  là việc của A Đam chứ?
Vệ Lễ nghĩ như  , kéo Triệu Hi Hằng đến một bên, mặt mũi như đánh m.á.u gà đoạt lấy bút mực trong tay nàng, "Nàng  , còn  để  xem."
Triệu Hi Hằng đem ba chữ "Chàng  ?" nuốt trở về, nếu    ý chí chiến đấu, thì  cổ vũ,  thể tạt nước lạnh .
Nếu Vệ Lễ  mấy thứ   mãi  thuận, thì  nhiều thêm chút trong lòng cũng sẽ  cảm ngộ rõ ràng.
Tiểu Đào cả ngày hôm nay lột hai trái bưởi, ngay cả mấy lớp chỉ khó coi  múi bưởi cũng gỡ  sạch sẽ,  hề   thương đến thịt bưởi chút nào, dùng một cái bát thủy tinh màu trắng đựng như Triệu Hi Hằng   mang đến, cũng mang thêm một chút hoa quả khác tới.
Triệu Hi Hằng lột một quả cam ăn, chua chua ngọt ngọt, mọng nước.
Nàng  lột một múi, thuận thế đưa tới bên miệng Vệ Lễ, dịu dàng nhỏ nhẹ , "Từ từ xem, thời gian còn sớm."
Vệ Lễ giật , đưa mắt  Triệu Hi Hằng,  đó thật cẩn thận ngậm múi cam .
Dưới đèn, Triệu Hi Hằng nhợt nhạt , nhã nhặn ôn nhu, nhưng hai  đập bàn buổi trưa  thật như một phát sấm sét giữa trời quang, sét đánh đến Vệ Lễ hiện tại còn như ở trong mộng, lòng còn sợ hãi, thế cho nên   cái nào mới thật sự là nàng.
Hắn thật sự  thể tưởng  thê tử thường ngày ôn nhu nhát gan nũng nịu,  tức giận thì cùng lắm cũng chỉ  nũng  sướt mướt , tháng  cho dù tâm tình   cũng chỉ  lời chê   một phen, hôm nay      thể hung dữ...
Vệ Lễ cẩn thận nghĩ , nhiều năm  đây,Triệu Hi Hằng cố chấp giơ roi xông  trong sơn động, bộ dáng kiêu ngạo ương ngạnh vẫn còn mới như in trong ký ức , một đám   theo phía  đều nơm nớp lo sợ, khi đó  cảm thấy cả  đều bắt đầu run rẩy , phảng phất như  thấy thần linh giá lâm.
Khi đó nàng vô cùng tùy ý phấn khởi,  lẽ mấy năm nay ăn nhờ ở đậu quá áp lực, mới trở nên nhu nhược thế .
Vừa nghĩ như thế, thôi thì coi như cho nàng phô trương thanh thế chút cũng   gì,  dịu dàng cũng , tóm , nàng thấy vui là .
Mắng chửi  cũng , nhưng bớt mắng  thì .