Có thể thấy thời cơ để đưa mỹ nhân cho Vệ Lễ   bao nhiêu, mà  thể bắt  thời cơ Triệu Hi Hằng  thai để nhét   bên cạnh Vệ Lễ  càng ít ỏi   mấy,  quan tâm là đưa bao nhiêu mỹ nhân, cũng  bằng đưa nữ nhi nhà  để bày tỏ chút thành tâm thành ý.
Phàm là   chút điểm tâm tư, đều  dừng  mà sôi nổi đưa đến đây.
Các cô nương trẻ tuổi vốn  mấy giao tiếp bên ngoài,  gia nương của  thổi phồng Vệ Lễ  đến như ,   lập tức liền thêm chút hào quang. Đặc biệt là thế nhân vốn yêu thích hâm mộ cường đại, gả cho  mạnh mẽ như , còn  hơn những kẻ tầm thường vô vi  nhu nhược  nhiều.
Triệu Hi Hằng cảm thấy  theo lợi tránh hại đúng là  thể chỉ trích, nhưng  đây còn tránh Vệ Lễ  kịp, hiện tại thấy   phát đạt ,  gấp gáp tặng  đến, chuyện  cũng thật sự khó coi.
Nàng tân tân khổ khổ trồng cây, hiện tại    đến hái đào, Vệ Lễ   nếu thật sự dám để cho Lưu tiểu cô nương  tiến , Triệu Hi Hằng liền  thể  cần chút mặt mũi nào ngay tại chỗ.
May mà tuy rằng Vệ Lễ tính cẩu, nhưng cẩu cũng  chỗ  của cẩu, cẩu  cho   an tâm.
Triệu Hi Hằng bắt  một hai lá bài, đột nhiên cảm giác  còn thích thú gì, ném bài  ,   ngủ.
Giống như một chén mì, ngươi tân tân khổ khổ  xong, hương thơm ngào ngạt xông  mũi , kết quả mấy kẻ ban đầu   liên quan gì đến ngươi cùng tô mì tự nhiên góp mặt , cùng ngươi , "Mì  chia cho  phân nửa ."
Trong ánh mắt  trắng trợn ,  nhất  thể cho  hết tô luôn, quả thực chọc  tức giận đến ném đũa.
Cho dù tô mì  hiện tại vẫn là của nàng , nửa cọng cũng  thiếu, Triệu Hi Hằng vẫn cảm thấy  thoải mái.
Nàng vốn là  tuy  lộ sơn hiện thủy, nhưng d*c v*ng chiếm hữu   mạnh mẽ.
Ngoài miệng  ,   bằng lòng cho đồ vật của    khác chạm , hoặc là đồ vật    khác chạm qua, cho dù  trân quý, nàng cũng  cần.
Vệ Lễ hiện tại liền giống như tô mì ,   mơ ước , Triệu Hi Hằng cảm thấy  thoải mái, hận  thể đánh dấu hiệu lên ,   để ai mơ ước.
Vệ Lễ gom bài  , "Mới    chơi là nàng, hiện giờ    chơi cũng là ngươi,  nàng mỗi ngày mỗi ngày đều khó hầu hạ như  chứ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-247-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Triệu Hi Hằng   chuyện, cứ như   chằm chằm , Vệ Lễ   đến tóc gáy dựng ngược, nhịn   nâng giọng cao lên, "Nàng đừng   như ,    sai , nàng đúng là khó hầu hạ thật mà."
Nàng lập tức nhào qua, ào lên   .
Vệ Lễ kinh hồn táng đảm tiếp  nàng, ôm sát  hình nhỏ yếu của nàng  , "Nàng  cái gì  ? Không  sống nữa? Lỡ như ngã mất thì   bây giờ?"
"Dù   khẳng định sẽ tiếp   ." Triệu Hi Hằng thuận thế   trong lòng .
"Nàng đúng là chiều quá sinh hư mà ." Vệ Lễ dùng sức nhéo nhéo mặt nàng, "Lần     ở đây   bây giờ?"
"Chàng nhất định ở mà ." Triệu Hi Hằng bĩu môi nhỏ giọng lải nhải, hai tay câu lên cổ .
"Ta  ở, cho ngã bẹp nàng luôn ." Vệ Lễ  đôi co với nàng.
"Chàng ở,  ở,  ở mà." Tính tình  nũng của Triệu Hi Hằng  nổi lên, lắc lắc .
Hai   dây dưa  vì cái  cũng    ý gì, dù  tiểu phu thê trẻ tuổi lúc nào cũng , m.á.u  dễ xông tới  đầu, cãi  cũng cãi  ầm ĩ, mà dính  thì cũng nhão  ai bằng.
Thấy biểu tình của Triệu Hi Hằng vẫn  cao hứng lắm, Vệ Lễ dùng trán cọ cọ trán nàng, tay bóp bóp gương mặt nàng, "Sao  còn mất hứng ?"
"Hiện tại  mang thai,    nạp  ?" Triệu Hi Hằng hỏi , trong mắt đầy nước,  giống như  giỡn. Dù  khi   nàng  mang thai, hai  xem như hàng đêm sênh ca, nhưng h*m m**n của Vệ Lễ vẫn  giảm, kề cận nàng  buông.
Cả  Vệ Lễ run lên, Triệu Hi Hằng quả nhiên là chán ghét  ,   ở cùng . Bây giờ mượn cái cớ mang thai để thử thăm dò ,  cho  nạp , mượn lý do  xa cách ,  ở cùng  nữa.
Hắn thường ngày ngu xuẩn  vô tri, còn luôn luôn  phiền nàng, chắc hẳn nàng  sớm  chịu nổi, hận  thể giao  cho  khác, để kiếm chút an bình.
"Triệu Hi Hằng, nàng châm chọc ai đó? Cho dù nàng  chán ghét ,  đuổi   ngoài ngủ  cũng   nàng câu nào ? Bây giờ nàng lấy loại chuyện   vũ nhục ? Ta   yêu nàng,  mà nàng  chà đạp  như thế ? Kêu  cưới tiểu lão bà? Nàng xem chuyện   với nàng là đánh rắm  ?"