??? Dán cửa sổ giấy là  cần tiền ?
Trong lòng Triệu Hi Hằng thấp thỏm, nghĩ thầm Vệ Lễ hôm nay chuẩn   đem nàng  giết?
Triệu Hi Hằng khoác một cái áo choàng dày, nhắm mắt  theo đuôi Vệ Lễ.
Đêm qua trời  đổ tuyết, tuyết thật dày chất thành đụn  mặt đất,  thể  quá mắt cá chân Triệu Hi Hằng, như là một lớp sương phủ  lớp đường, giẫm lên liền  kẽo kẹt kẽo kẹt.
Triệu Hi Hằng sợ giày  tuyết , vì thế dẫm lên dấu chân Vệ Lễ mà ,  vô cùng chậm.
Vệ Lễ   đầu , Triệu Hi Hằng vì cúi đầu  đường, nhất thời  thấy, đầu đánh  n.g.ự.c .
"A!" Nàng kinh hô một tiếng,   lảo đảo   m.
Cũng may  mặt đất đều là tuyết, ngã xuống cũng  đau. Chỉ là Triệu Hi Hằng cảm thấy    gì cũng là công chúa, té ngã một cái  mặt   thật sự  chút  còn mặt mũi.
Vệ Lễ tay mắt lanh lẹ, nắm lấy cổ áo Triệu Hi Hằng một phen, như xách một gà con mà xách  theo bên cạnh.
Tâm Triệu Hi Hằng như tro tàn,  bằng ngươi để  tự  ngã xuống luôn . đừng động .
Bị  nắm lên xách theo như , hình như càng mất mặt hơn, một chút dáng vẻ cùng tôn nghiêm của công chúa cũng  cong.
Tỷ nữ  ngang qua lén liếc hai  một cái.
Mặt Triệu Hi Hằng đỏ lên, cắn chặt răng, vỗ vỗ váy,  bộ dường như   việc gì, "Đa tạ chủ công."
Vệ Lễ hung hăng nhéo mặt nàng một cái, "Lạnh?"
Mặt đỏ hết .
Triệu Hi Hằng gật gật đầu.
Vệ Lễ giống như tâm tình thực , xoay  rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-26-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Mặt Triệu Hi Hằng sắp nhăn thành cái bánh bao nhỏ,  lạnh ngươi vui cái rắm a!
- ---
Triệu Minh Tâm  cả một đường, nước mắt dính  mặt  kết băng, mặt  lạnh đến ửng tím,  đó    ném  một cái phòng nhỏ, nàng  cho rằng đây là kết cục kém cỏi nhất ,  nghĩ tới  đến một canh giờ , nàng  liền từ căn phòng nhỏ ấm áp,  ném tới phỏng chứa củi rét lạnh đến xương.
Nàng  ôm đầu  rống, quá khứ ở hoàng cung Tấn Dương  đủ loại nuông chiều phảng phất như mới ngày hôm qua, hiện giờ tất cả những gì nàng   trải qua, tựa như một hồi ác mộng.
Bình Châu là nơi giao với biên giới của cả bốn nước, Triệu Tinh Liệt  khi đánh hạ Bình Châu, vì gìn giữ lãnh thổ, vì thế đóng 50 vạn binh ở nơi . Sau khi  chết, Thuận Hoà Đế  áp  Trấn Bắc vương, binh tướng  cũng cơ hồ đều thành tư binh của Bình Châu.
Không  đến binh mã của Thanh Châu kém xa Bình Châu, chỉ cần  Thanh Châu cũng  hề kính trọng gì đối với vương thất, càng   vì Triệu Minh Tâm  gây xích mích với Bình Châu. Vì thế Vương Viễn, chủ nhân của Thanh Châu, đối với Triệu Minh Tâm  như  thấy, thậm chí hận  thể ném nàng   khỏi Thanh Châu.
Vừa lúc Vệ Lễ nguyện ý tiếp nhận,  vội  ngừng đóng gói đưa   bên ngoài.
Vương Viễn  tìm một cái cớ  thích hợp để , "Hòa   Cao Lệ, là vì kết minh của hai nước, lấy bá tánh hai nước  đầu, giữ thái bình cho cả một phương. Nếu Kính Thành chúa  tung tích  rõ, tất nhiên Ninh An công chúa về đạo nghĩa  thể chối từ. Ta cảm động sâu sắc  đại nghĩa của công chúa,  khỏi rơi nước mắt, nhân đây kính đưa Ninh An công chúa  khỏi Thanh Châu, vạn mong an  đến Cao Lệ."
Triệu Minh Tâm cứ như   sang tay cho Vệ Lễ, thậm chí còn  đội lên đầu cái mũ "Đại nghĩa" thật cao.
Sau khi Bình Uy tướng quân chết, đội ngũ đưa   năm bè bảy mảng, bọn họ sợ Triệu Minh Tâm gả  Cao Lệ, khi bọn họ trở  Tấn Dương, cái tội danh hộ tống bất thuận sẽ  thiên tử trừng phạt, dứt khoát bỏ gánh, tự nguyện xếp  hàng ngũ quân hộ Thanh Châu.
Triệu Minh Tâm  đoàn  Vương Viễn mang , một  lẻ loi  đường, phía  là của hồi môn của nàng . Bởi vì nàng  cũng đấu đá lăn lộn  ít, cho nên Vương Viễn đối với nàng  cũng thực  lệ,  xe ngựa ngay cả chậu than cũng  thèm đốt cho nàng .
Sau đó vẫy vẫy tay, cao hứng phấn chấn mà cáo biệt nàng .
Một con chuột già ghé  chân nàng , Triệu Minh Tâm thét chói nhảy b.ắ.n lên, thật là một chút thể lực mà nàng  hiếm khi  .
Cửa  đá văng, ánh sánh gấp  chờ nổi chiếu .
Đôi mắt Triệu Minh Tâm gắt gao  chằm chằm Triệu Hi Hằng  bên cạnh Vệ Lễ......
Khi Triệu Hi Hằng  Vệ Lễ cướp , Triệu Minh Tâm cao hứng một hồi lâu, nàng  cũng dự đoán đến cảnh tượng khi   nữa  thấy Triệu Hi Hằng,  khả năng sẽ là t.h.i t.h.ể lạnh băng của Triệu Hi Hằng; cũng  khả năng là nhiều năm , nàng   ngay ngắn  sân phơi nắng, mà Triệu Hi Hằng  tra tấn thành nha  nhiễm sương, dung mạo  còn nữa.