"Pháp luật chỉ quy định hình phạt, nhưng vẫn  đạo đức, công tự lương tục (Editor: mấy quy định của Nho giáo ), chẳng lẽ  cần tuân thủ ?" Lý Cảnh Hiển nâng một tay lên so so.
"Nữ tử tham gia khoa cử, chẳng lẽ là hành vi vi phạm đạo đức, cần khiển trách ?"
...
Triệu Hi Hằng  đại đa   tuy   rõ ràng là bọn họ  ủng hộ chuyện nữ tử tham gia khoa cử  , nhưng bọn  đều  quen  thái độ khinh thị nữ tử của Lý Cảnh Hiển, điều   cho trong lòng nàng thoáng thoải mái chút,  thể thấy  ánh mắt  vẫn  lầm, chọn  hai mươi   đều  tệ.
Mắt thấy  chuyện ầm ĩ nãy giờ, lập trường của   đều rõ ràng  .
"Đem một phần bố báo của khoa cử   dán trong mấy thôn quận đến đây." Triệu Hi Hằng phân phó .
Không lâu , Tống Tuyền lấy một phần bố cáo đến, lớn tiếng  cho bọn  , "Những  phàm là năm nay tròn mười lăm tuổi, tài đức vẹn ,  ý  tham gia sĩ đồ,đều  thể tham gia khoa cử  ."
"Cho nên, trong bố cáo của Bình Châu, vẫn    nữ tử   tham gia khoa cử, chỉ yêu cầu tham gia khoa cử là một , chẳng lẽ nữ tử thì    ?" Triệu Hi Hằng buông mi, thản nhiên liếc về hướng Lý Cảnh Hiển, "Giọng điệu và lập luận của ngươi mới  ,     thích."
Triệu Hi Hằng  mở miệng, liền định kết cục cho sự tình , Tôn Chiêu Tốn như thoát khỏi áp lực,  thể lập tức mềm .
"Ngươi luôn mồm xem thường nữ tử,   vẫn quỳ xuống đây lạy  như thường ? Không  cũng cung kính đối đãi  ? Ngươi bất quá chính là bắt nạt kẻ yếu mà thôi.
Lễ giáo trói buộc nữ tử  ở trong khuê phòng, phần lớn bọn họ đều  thể  sách. Thời gian lâu dài , một   chỉ  thể phụ thuộc  trượng phu của các nàng, địa vị cũng vì  mà  cao bằng nam nhân. Những nữ tử  địa vị  cao ở Bình Châu , đều  thể  việc buôn bán mậu dịch như nam tử, nhưng phần lớn bọn họ cũng là do lớn lên ở những nơi  , khí hậu và vùng đất khắc nghiệt, cho nên lễ giáo  thành kiến trói buộc nữ tử  thịnh hành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-275-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Có lẽ bản  ngươi lớn lên ở một nơi suông sẻ  , lễ giáo cũng phổ biến,  quen hưởng thụ phúc lợi của  là nam nhân, ngươi  thể vững vàng áp bức mẫu   tỷ  của ngươi.
 hiện tại đột nhiên xuất hiện một nữ tử, ngươi cảm thấy nàng  vốn  cùng một giai tầng với ngươi , thậm chí ngươi  thể ép nàng mấy bậc, nhưng nàng   sắp sửa lật ngược thế cờ,  lên  đầu ngươi, vì thế ngươi hận  thể lôi nàng  xuống, đạp  trong bùn."
Lý Cảnh Hiển l**m l**m đôi môi khô khốc, "Ta..."
"Ngươi chớ  chuyện,  nãy    đủ , cũng  dễ dàng tha thứ ngươi. Ngươi nhảy nhót loi choi  mí mắt  nãy giờ, chính là chọn mộ phần cho ngươi  đúng  ? Đừng quên  cũng là nữ tử,    nương ngươi mà  nâng ngươi, chiều ngươi, ngươi  ngay  mặt  hạ thấp nữ tử,   khác biệt gì với   mặt hài tử mà chửi mẫu  nó?" Triệu Hi Hằng khoát tay.
"Tôn Chiêu Tốn  là nữ tử, trong một  cảnh giáo dục  công bằng như  mà còn  thể nhiều  đều  hạng nhất, cho thấy thiên tư cùng sự chăm chỉ của nàng  vượt xa nam tử  nhiều, ngươi cũng  giới tính mà xem thường nàng  ? Ngươi tính xem ngươi  hạng bao nhiêu mà xem thường nàng  ? Ngươi thi  hạng nhất  mà dám xem thường nàng  ?"
Bả vai Tôn Chiêu Tốn  rũ , nước mắt một giọt  một giọt rơi xuống, nhưng   thời gian lau , chỉ tùy ý chúng nó nhỏ giọt  mặt đất, đọng  thành một vũng nhỏ.
Các sĩ tử còn  cũng mím môi,   hổ.
Con em quý tộc  nghĩ,   thể  là  hưởng giáo dục  nhất,  chỉ học  đến thế , nếu như Tôn Chiêu Tốn sinh  trong nhà bọn họ,   chừng thành tựu càng sâu.
Còn môn sinh hàn môn cảm thấy,  cứ nghĩ bản    điều kiện  học hành bằng đám con cháu thế gia,  chút  cam lòng, nhưng Tôn Chiêu Tốn  là nữ tử, nàng   chèn ép càng nhiều hơn,  mà  thể nhiều  danh đề  nhất bảng vàng,   còn  mặt mũi nào mà  oán giận? Sau  nếu  thua kém thì  nên tìm lý do từ  bản   một chút chứ   đổ nguyên lên  cảnh bên ngoài.
"Ta vẫn luôn  xây dựng học viện nữ học tại thành Bất Hàm, hiện giờ tiền  ,   , chỉ còn thiếu mấy chân  tạp dịch. Ta thấy ngươi cũng   tồi,   gì thì ai học trường nữ học tại Bất Hàm cũng tương lai phấn đấu theo con đường quan , ngươi  tạp dịch ở trường nữ học, cũng coi như  ăn cơm nhà quan, là vị trí  thể diện,    lưu  Bất Hàm ? Cho ngươi một cơ hội." Triệu Hi Hằng  suy nghĩ, vỗ tay .