Cả cung náo nhiệt một đêm, khi ánh mặt trời đầu tiên xuyên qua làn sương mù, xe liễn của hai vị công chúa   khỏi cửa chính hoàng cung, phía  là vài dặm của hồi môn.
Không giống như xe liễn của Triệu Minh Tâm ngập tràn vui sướng, đoàn xe liễn của Triệu Hi Hằng mang theo  khí nặng nề từ trong cung Chiêu Dương.
Tất cả   đều tỏ vẻ bất mãn về cuộc hôn nhân của Triệu Hi Hằng, thậm chí thống hận và chán ghét, đặc biệt là việc họ còn   theo cùng hồi môn đến tận nơi xa xôi lạnh lẽo như .
Cao Ly chẳng qua chỉ là một tiểu quốc, đời sống cũng nghèo nàn. Nghĩ  hôn sự vốn dĩ của Triệu Hi Hằng là với đích trưởng tử của phiên vương Lăng Thành Tạ, ai cũng thấy tiếc. Lại ngẫm  Triệu Minh Tâm xuất giá cùng một ngày, nhưng  gả cho thế tử Trấn Bắc Vương, các cung nữ liền càng thêm bất bình.
"Ai  chuyện thì sẽ   đây là gả chồng, ai   chắc cho rằng  sắp lên chiến trường." Triệu Hi Hằng cắn bánh hạt dẻ, bọc   như một cái bánh chưng, trêu đùa các cung nữ.
"Cười một cái , đừng nghiêm túc như  chứ. Chờ tới dịch quán tiếp theo,  hứa cho các ngươi   ngoài chơi."
Triệu Hi Hằng  như , tất cả   càng   nổi, ngược  càng , càng kéo tay áo chùi mặt. Nói gì thì , cũng   khỏi hoàng cung, cũng  sợ   lời đại nghịch bất đạo,  c.h.é.m đầu.
"Đều là một đám bạch nhãn lang,    thể đưa điện hạ  hòa  chứ?"
"Cao Ly ở cực Bắc, cả năm đến hơn phân nửa đều là mùa đông, điện hạ luôn luôn sợ lạnh mà."
"Tiên Đế chỉ  mỗi điện hạ là hài tử."
"Hoàng đế Cao Ly  sáu mươi ."
"Nếu như Tiên Đế còn sống, sẽ lập tức dẫn binh mã qua Bình Nhưỡng, san bằng Cao Ly."
Nhắc tới cha, ý   mặt Triệu Hi Hằng cũng phai nhạt, yên lặng nhét bánh hạt dẻ đầy miệng.
 , nếu cha nàng còn sống, đừng  một Cao Ly nho nhỏ, cho dù là Tiên Bi, cũng sẽ bắt bọn họ cúi đầu xưng thần.  cha  còn nữa...
Khóe mắt nàng đỏ hoe, cúi mặt dùng tay ấn ấn cổ họng nhét đầy bánh hạt dẻ,  đó một tay vơ lấy ly nước đổ  miệng.
Các cung nữ ngừng  nghi hoặc  về phía nàng. Triệu Hi Hằng lắc đầu, chẳng hề để ý : "Ăn nhanh quá, mắc nghẹn đến trào nước mắt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-3-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Giữa âm thanh nức nở cố tình nén nhỏ giọng của các tiểu cô nương, bên ngoài bỗng nhiên vang lên tiếng nam tử than  càng thêm đột ngột.
Trong lòng Triệu Hi Hằng cả kinh, bất chấp rét lạnh, kéo một góc màn che cửa sổ xe lên, chỉ thấy một nam tử trẻ tuổi  đến gần xe liễn,   quân lính ngăn .
Vì thế  cởi áo ngoài , ném xuống đất, chỉ chừa một cái áo lót trắng, quỳ xuống thật mạnh  mặt đất.
Hắn hướng về phía liễn xe nàng, chắp tay lớn tiếng kêu lên, "Từ khi lập quốc  93 năm, gần tám mươi vạn nam nhi Đại Chu  sinh  ở đất , lớn lên tại đây, vì bảo vệ lãnh thổ, c.h.ế.t trận cũng  sợ. Nay hà cớ gì  vì an nguy của  giao  nữ nhân, cắt đất cầu , nhục quốc tang quyền, quả thật là việc của kẻ nhu nhược..."
Thanh âm của  vang lên giữa tiếng  ồn ào náo động nên  vẻ  mấy thu hút, cuối cùng cũng   đuổi .
Màn đêm buông xuống, Triệu Hi Hằng ở quan dịch ngủ cũng  ngon, nàng cuộn hết đệm chăn  thành một cục, bộ dáng yếu đuối mảnh mai chọc  trìu mến, mềm mại  vô lực như nước,  thôi    đau lòng.
Bên ngoài mộng là tiếng  thút thít nức nở của đám  hầu, sột sột soạt soạt; trong mộng  là cảnh cũ năm xưa lắc qua lắc , hai bên cùng lôi kéo nàng,  nàng  ngủ  an bình.
Vị đế vương oai phong lẫm lẫm tùy ý   ngai cao, trong lòng n.g.ự.c ôm một tiểu nữ hài bới tóc song kế, liếc xuống sứ thần đang quỳ  đất.
Hắn che  hai lỗ tai của tiểu nữ nhi, "Nghe rõ cho lão tử, lão tử con  nó cho dù  c.h.ế.t trận, xương cốt  nghiền nát từng tấc một, cũng  cùng các ngươi hòa !"
"Lão tử  cần con rể Tiên Bi Vương, lão tử là tổ tông  !"
"Vương các ngươi bớt mù quáng tìm cớ nhận  thích ngu ngốc thế  ,  nhận  thì tới Đại Chu, kêu lão tử là cha thì  !"
Đế vương trẻ tuổi hung hăng mắng, Triệu Hi Hằng  càng cảm thấy kiên định.
Đó là a gia của nàng, là Triệu Tinh Liệt, hoàng đế đời  của Đại Chu. Trong mộng, a gia mới 25 tuổi, trong lòng n.g.ự.c còn ôm nàng mới năm tuổi.
Khi a gia mắng chửi , liền che lỗ tai nàng , sợ tiểu cô nương học theo, chọc cho mẫu hậu oán trách.  a gia  , mỗi một câu nàng đều   rõ ràng.
Đương nhiên cũng học theo  chuẩn...
Khi Triệu Hi Hằng tỉnh , nàng cảm thấy buồn bã mất mát. Cảnh tượng trong mộng quá mức chân thật, giống như nàng  về thời điểm a gia còn  mất. Nàng xoa xoa thái dương, khóa bản    trong chăn, cảm thấy đại để chắc là  nam tử đầy tâm huyết ban nãy gợi lên hồi ức của nàng.