Vệ Lễ theo ánh mắt của nàng  qua,  đỉnh ngăn nắp nhưng trống rỗng...
Hai  giống như một đôi chuột chũi, ngay ngắn chỉnh tề ngửa đầu, ngay cả độ cong ngẩng mặt lên cũng giống , cứ như   cái đỉnh viện trống rỗng,  ngốc  đáng yêu.
"Thất tâm phong"( editor: Bệnh thần kinh ). Qua hồi lâu, Vệ Lễ xoay xoay cổ, bỗng nhiên nhẹ nhàng mắng nàng một câu,  gì dễ  ?
Nước mắt còn đảo quanh trong hốc mắt Triệu Hi Hằng lập tức thu trở về,  .
Lần  Vệ Lễ  đang gỡ cua, khẳng định  là gỡ  cho nàng ăn .
Triệu Hi Hằng dùng tương con cáy trộn  với thịt sò ban nãy  cho nàng,  trộn  trong cơ ,  đó dùng muỗng múc một muỗn đầy, đưa tới bên miệng Vệ Lễ, "Đây, ăn cơm ! Ngon lắm!"
Triệu Hi Hằng bây giờ đối với Vệ Lễ cảm động  c.h.ế.t ,  nam nhân  hiện tại nàng  thế cũng thuận mắt,    mắng nàng cũng đáng yêu như Cẩu Đản Nhi kêu meo meo .
Vệ Lễ cả kinh co rụt về  một chút, "Nàng  cái gì ?"
"Đút cơm cho  a! Ăn cơm    , nha !" Triệu Hi Hằng  kề sát  .
Vệ Lễ  như thế, còn đáng thương như thế, nàng khẳng định sẽ chăm sóc  thật , để cho  khôi phục sớm một chút!
Hai  mỗi ngày : Ăn cơm, ngủ, xử lý chính vụ, chăm hài tử, nuôi mèo.
Hiện tại, vì để tâm lý Vệ Lễ mau chóng khỏe mạnh,  thêm tiết mục  dạo vườn.
Tuy rằng cây cối tàn héo,  ong chẳng bướm,   gì quá  để ngắm, nhưng ít    bên ngoài cũng   khí mới mẻ .
Hồ lạnh cành khô, kỳ thật  kỹ cũng  chút ý cảnh.
Hai  hai tay giao , chậm rãi  vòng quanh đường nhỏ.
Trước mặt  một đoàn   tới, trong tay bọn họ đang cầm mấy chậu hoa cúc  héo, là đám  đến trồng hoa trong nhà ấm.
Bọn họ cúi đầu, thỉnh an cùng hai .
Có mấy   lạ mặt,  lẽ là mấy   công nhật ở  chân núi lên.
Tiệc trăm ngày của Chi Chi cần chuẩn   nhiều, mỗi  trong phủ thì  đủ.
Tâm tư Triệu Hi Hằng đều đặt   Vệ Lễ, quan tâm xem tâm tình của   chuyển biến    , đối với những   vẫn  để ý.
"Qua vài ngày nữa chính là trăm ngày của Chi Chi , đến lúc đó chúng  nên chôn rượu cho con bé ở  nhỉ?" Triệu Hi Hằng  tìm một ít đề tài  hẳn sẽ cảm thấy hứng thú.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-315-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Vệ Lễ  chút hào hứng hơn, "Chôn nhiều một chút , chôn ở chỗ nào cũng , nhưng  một vò chôn ở phía  cửa sổ phòng chúng  ..."
"Vậy chúng  chôn xong rượu ở  cửa sổ, để cho Chi Chi đạp lên mặt  lưu  dấu ấn chân nhỏ  kỷ niệm    ?"
"Ừm..." Hắn gật gật đầu.
Vệ Lễ cố gắng kéo  một nụ , tận lực  cho  trông  vẻ sung sướng thoải mái một ít,    xụ mặt,  hỏng tâm tình của nàng.
Đại phu  tâm tình  trầm cảm, Triệu Hi Hằng hình như  để ý, mấy hôm nay vẫn luôn chiều .
Chỉ là tâm tình trầm cảm thôi, cũng sẽ  c.h.ế.t  .
Hơn nữa ai mà chẳng  lúc chết, đến một niên kỷ nhất định cũng sẽ c.h.ế.t , c.h.ế.t sớm  c.h.ế.t muộn, đều là chết.
Nếu như  c.h.ế.t sớm, Triệu Hi Hằng chính là tiểu quả phụ trẻ tuổi nhất, xinh  nhất,  tiền nhất thiên hạ,    nam sủng cho nàng phỏng chừng  xếp hàng từ nơi  đến tận Ung Châu.
Những nam nhân  trẻ tuổi , khéo ăn   tuấn mỹ, dạng gì cũng , trọng yếu nhất là  văn hóa,  học thức...
Suy nghĩ Vệ Lễ cứ như thế phát tán , liền  dừng   .
Hắn nghiêng đầu, càng nghĩ càng bi thương, những nam nhân  khẳng định mạnh hơn , còn   đến vẫn còn  Tạ Thanh Úc ...
Hắn cảm giác   nên nghĩ như ,  sống lâu trăm tuổi,   đem tất cả những nhân tố   định  thể cướp  Triệu Hi Hằng đều diệt trừ hết, chứ   giống như oán phu thế . Hắn bình thường  giống như vầy,    bây giờ  ủy khuất như đàn bà, thật  giống  .
"Chàng nghĩ gì thế?" Triệu Hi Hằng nâng mặt  kề sát ,  chằm chằm đôi mắt ảm đạm của .
Nhiệt độ mát lạnh  ngón tay của nàng bất ngờ  kịp phòng ngừa mà chạm  gương mặt , mà trong con ngươi trong veo của nàng tất cả đều là bóng dáng của , Vệ Lễ theo bản năng lùi  hai bước.
"Không ." Hắn lắc đầu.
Thần thái   vẻ mệt mỏi, Triệu Hi Hằng thậm chí  thể    gượng .
Trong lòng nàng khe khẽ thở dài, quả nhiên,  dạo vườn đối với    tác dụng gì.
"Chúng  trở về ."
"Nàng  tiếp tục  dạo ?" Vệ Lễ hỏi, "Ta   chuyện gì, nàng   dạo thì  dạo thôi."
Triệu Hi Hằng ôm cánh tay của , "Không ,  lạnh,  mệt,  trở về ngâm tắm  ngủ."