"Vậy  quận Tập An ? Quận thủ phu nhân đối với ngài  ." Tiểu Đào chà xát tay  .
Triệu Hi Hằng lắc đầu, "Toàn bộ Bình Châu đều  sự khống chế của Vệ Lễ, nếu  chạy trốn  Tập An,  khi   phát hiện, quận thủ phu nhân  bụng trong miệng của ngươi   thể gặp tai ương."
Tiểu Đào  hai chữ "phát hiện"  của Triệu Hi Hằng đánh thức, nhịn   trong lòng  xúc động,  thể nàng  run lên, "Điện hạ, nếu như chúng   Vệ Lễ phát hiện......"
"Có thể......" Nàng  dùng tay  tư thế cắt cổ.
"Không  a." Triệu Hi Hằng thở dài, hỏi nàng , "Nghỉ ngơi xong ? Nghỉ ngơi xong thì chúng  liền ."
Nàng kỳ thật  rõ ràng,  nên  quá nhiều nguyện vọng  thực tế ở cái thế đạo , chỉ cần  thể sống, sống  một chút là  .
Thực rõ ràng, ở bên cạnh Vệ Lễ, cũng   là lựa chọn .
Nếu như hỏi nàng  cái nguyện vọng gì đặc biệt đặc biệt lớn, thì chính là hy vọng  thể  một ngày   Đại Chu trở nên cường đại, biến thành dáng vẻ như a gia nàng  hy vọng, nhưng mà, thật khó a......
Tiểu Đào    nhắc nhở Triệu Hi Hằng, nàng tuy bỏ chạy, nhưng cũng sợ  Vệ Lễ bắt trở về, vạn nhất để  một đao c.h.é.m c.h.ế.t thật sự   lời,  chuẩn  cả hai đường.
Hiện tại đầu óc Triệu Hi Hằng nhão như một cục hồ dán, khi linh quang chợt lóe lên, cũng bất chấp suy nghĩ thêm cái gì, chỉ là nghĩ,  dẫn đầu ban nãy mới  ,  tất cả   ở Bình Châu  đều ngóng trông Vệ Lễ chết, những lời  rốt cuộc  vài phần chân thật.
Khi a gia nàng    hoàng đế, mỗi khi   đường, đều  bá tánh hai bên đường và trong hẻm hoan nghênh, vô cùng ngưỡng mộ vây quanh , mà Vệ Lễ, mỗi khi nhắc tới ,   đều sợ hãi, thậm chí con đường    qua, nơi nơi chốn chốn đều đóng chặt cửa sổ,  thấy một chút dấu vết   hoạt động.
Cho dù  hận đến mức   c.h.ế.t  , nhưng cũng là  thích.
Đi về hướng xa xa,  lúc  thấy ống khói mấy hộ gia đình đang bốc khói, Triệu Hi Hằng lôi kéo Tiểu Đào chạy tới.
"Phanh phanh phanh!" Triệu Hi Hằng vỗ vỗ cửa, "Có  ở đây ?"
Hộ nhân gia  sớm  phủ quận thủ quận Tập An thả tin  , Vệ Lễ hôm nay sẽ dẫn   qua, cố ý đóng cửa bế môn, ngay cả thở mạnh cũng  dám.
Trước mắt  thấy thanh âm của một nữ tử, tuy rằng ngạc nhiên, nhưng bá tánh Bình Châu đều nhiệt tình chất phác, thích  điều , giúp đỡ  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-33-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Suy đoán  thể tiểu cô nương bên ngoài  cái gì khó xử, mang ý niệm  thể giúp  thì nên giúp một phen, bọn họ hé cửa lớn  một rãnh nhỏ.
Bên trong  một nam nhân trung niên lộ  nửa khuôn mặt, "Tiểu nương tử,   ?"
Triệu Hi Hằng xoạch xoạch rớt nước mắt, "Cầu ngài giúp đỡ."
Bị  cầu xin như , thần sắc nam nhân trung niên trong lúc nhất thời mềm mại   ít, thậm chí còn  chút    , "Ai u, tiểu cô nương đừng , chuyện gì , nếu như lão thúc  thể giúp đỡ , khẳng định giúp ngươi, đừng ."
Nữ nhân nhà bọn họ mềm lòng, cửa lớn  mở  rộng hơn, kéo Triệu Hi Hằng  trong, "Đừng  đừng ,  việc gì liền , chúng  khẳng định giúp ngươi. Khuê nữ nhà ai xinh   a."
Triệu Hi Hằng lau nước mắt, ô ô thút thích , "Đại thúc, khi đoàn  chúng   qua sông, trong mấy bụi cỏ lau dọc ven đường bỗng nhiên  vài  chui , mang theo  nhiều con ch.ó lớn hung ác, bọn họ  g.i.ế.c  a!"
"Cầu xin ngài dẫn  giúp...giúp......" Triệu Hi Hằng  lóc kể lể một đốn, Vệ Lễ là gì của nàng bây giờ?
Hẳn là  bịa  cái  phận gì chứ nhỉ?
Thấy nàng    thôi, trong mắt hai vợ chồng , chính là tiểu cô nương da mặt mỏng, ngượng ngùng   quan hệ.
Ngượng ngùng   quan hệ, hắc,  chẳng  là tình nhân !
Nơi  của bọn họ, dân phong thuần phác tự do,  phản đối nam nữ tự do lui tới, cho nên cô nương và nam nhân trẻ tuổi   mật cũng  kỳ quái.
"Yên tâm, nhà  đây là  uy tín  nhất trong làng, mà dân làng chỗ  đều  quen  kẻ , khẳng định giúp ngươi cứu tình lang của ngươi." Đại thẩm tri kỷ trấn an.
Lời Triệu Hi Hằng còn   xong, nhưng lòng nhiệt tình thúc thúc thẩm thẩm  tưởng tượng  một hồi tuồng —— tiểu nương tử cùng ý trung nhân  qua sông,  gặp  kẻ cắp mưu tài hại mệnh.
Thôi cũng  , nếu bọn họ  nghĩ như , Triệu Hi Hằng cũng  giải thích, coi như cam chịu.
"Không nghĩ tới Bình Châu ngoại trừ Vệ Lễ,  vẫn   mấy tên phát rồ thích cướp của chứ! Phi! Hôm nay  liền dẫn   tiêu diệt đám thổ phỉ !"