Phụ  tiểu cô nương  hung dữ với , tiểu cô nương cũng hung dữ với ?
"Cho a di ôm !" Trần Nhược Nam vì tiến thêm một bước đả kích Trần Nhược Giang, giang hai tay về hướng Chi Chi.
Chi Chi  nàng  hai mắt,  đó  hung hung a a hai tiếng.
 con bé  nhỏ  mềm mại, co hung hăng thì cũng chỉ  như chó con xù lông, thậ đáng yêu đến c.h.ế.t ,  tim Trần Nhược Nam  tan thành nước .
Được ,  cho ôm thì  ôm, đều  tiểu bảo bối .
Cứ qua một tràng như thế, Chi Chi ai cũng  cho ôm, tới gần một chút đều hung hung a a mấy tiếng.
Có  ngầm  khẽ, "Còn nhỏ  mà  giống hệt phụ , trưởng thành    còn bá đạo đến ."
Trần Nhược Nam  tìm Triệu Hi Hằng. Lúc  Cẩu Đản Nhi mang về một con mèo cái mang thai  sinh  hai con, Trần Nhược Nam tìm Triệu Hi Hằng xin một con, chờ hai tháng  mới đến ôm , hiện tại  hai tháng .
Triệu Hi Hằng  ánh mắt tỏa ánh sáng của Trần Nhược Nam, bỗng nhiên  chút điểm sợ đả kích nàng , "Ngươi  theo ."
Mèo con  thể chạy nhảy .
Trần Nhược Nam  hai cái bóng lưng nhỏ xíu tròn trịa như hai cục gạo nếp ở trong phòng, chân cũng mềm nhũn.
Mèo con  động tĩnh,  đầu .
Trần Nhược Nam   nổi.
Trời đất chứng giám, Cẩu Đản Nhi lớn lên đen tuyền một màu  , nó mang về một con mèo cái trắng như tuyết cũng như một tiểu tiên miêu, nhưng  nghĩ tới khi sinh con    như .
Xấu một cách  độc đáo.
Hai con mèo con, một con    một màu lông trắng, nhưng  hiểu  mặt  đen tuyền, giống như mới  đào than trở về.
Một con khác thì   là màu đen , nhưng  hiểu  đen đến đỉnh đầu  chuyển trắng,  từ xa giống như con mèo  trọc đầu.
...
"Ta..." Trần Nhược Nam l**m l**m môi.
"Ngươi chọn một con." Triệu Hi Hằng dùng ánh mắt c**ng b*c nàng ,  cho nàng  rút lời.
Trần Nhược Nam rưng rưng chọn con lông trắng mặt đen  .
Xấu thì  thôi,   nuôi nuôi một hồi  trở nên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-331-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Vệ Lễ  thứ sáu hỏi Triệu Hi Hằng, "Huynh trưởng  còn  tới? Hắn  hôm nay tới  mà."
"..." Triệu Hi Hằng âm u liếc  một cái, đừng tưởng rằng trong lòng  đánh cái tính toán nhỏ nhặt gì   .
Vệ Lễ  đúng lý hợp tình, "Hôm nay là một ngày quan trọng, cần  cho nữ nhi gặp  cữu cữu của nó chứ."
Tạ Thanh Úc cố gắng đuổi kịp, cuối cùng  yến tiệc buổi trưa  chạy đến, tuyết rơi đường trơn, xe  dễ , bởi  chậm trễ chút thời gian.
Vừa mới đến  cửa, thị vệ liền vô cùng nhiệt tình hô lớn, "Cữu lão gia đến !"
Một tiếng tiếp một tiếng , đèn lồng đỏ chót trong sân cũng rung lên, đặc biệt vui vẻ.
Sau đó vài  vây quanh, dẫn  cùng Lý Thanh Long  bên trong,  nghênh  hứng thú bừng bừng , "Cữu lão gia ngài   , chủ công chúng  sáng sớm nay  luôn miệng nhắc ngài , luôn cho  hỏi   ngài còn  tới."
Tạ Thanh Úc  bọn họ dong dài, mặt   biểu tình gì, đôi mắt cũng  ánh sáng.
Bị Vệ Lễ luôn miệng nhắc là chuyện   ?
Hắn hôm nay chính là nể mặt mũi A Đam cùng hài tử nên mới đến , ai thèm để ý tới tên Vệ Lễ   nhảm?
mỗi ngày mỗi ngày miệng cứ liên tu bất tận như bôi mỡ, buổi tối khuya cũng đốt đèn  cùng  đàm đạo, mấu chốt là miệng chó còn  mọc  ngà voi.
Tạ Thanh Úc  nghênh tiến  phòng tổ chức yến hội.
Vừa thấy , Vệ Lễ liền ôm hài tử  đến bên cạnh Tạ Thanh Úc, Tạ Thanh Úc nghĩ hôm nay là ngày , vì thế nhếch miệng , khách khách khí khí cùng  chào hỏi.
"Huynh trưởng,  xem cháu gái của ngươi đây." Vệ Lễ   nhiều, xoay mặt Chi Chi về phía Tạ Thanh Úc cho  xem.
Nụ   mặt Tạ Thanh Úc cơ hồ  nhịn , "Xinh, thật đáng yêu."
Hắn  khuôn mặt thiên chân vô tà của Chi Chi, mặc cho ai   cũng  là nữ nhi của Vệ Lễ, trách   cái tên    ý  ngày ngóng đêm trông  đến.
Vệ Lễ hài lòng, nội tâm càng sảng khoái, mục đích của  hôm nay  đạt , nhưng vẫn là gian xảo gian xảo chỉ  Tạ Thanh Úc,  với Chi Chi, "Đây là cữu cữu,   ? Cữu cữu, là ca ca của a nương Chi Chi đó."
Tạ Thanh Úc đời  thật  bao giờ  trợn mắt  trời như hiện tại.
Hắn mở mắt  dối, "Chi Chi lớn lên thật giống A Đam khi còn nhỏ."
Dù   thể để cho Vệ Lễ quá đắc ý.
Lý Thanh Long nhăn nhăn nhó nhó,   lưng Tạ Thanh Úc  chằm chằm Chi Chi.
A! Đây chính là ngoại tôn nữ của Huệ Vũ hoàng đế , đôi mắt thật to lớn, thật xinh .