Triệu Hi Hằng nheo nheo mắt, xoay  tính bò dậy,  phát hiện tứ chi  thể nhúc nhích, trọng tâm  mất cân bằng, miệng đập   cạnh giường đất, đau đến nàng hít một  khí lạnh.
Vệ Lễ bẻ mặt nàng qua xem, "Không  việc gì, chỉ trầy da một chút thôi."
Nếu   tình huống  cho phép, Triệu Hi Hằng  giơ chân đá  một cái. Cái gì kêu là   việc gì? Cái gì kêu là chỉ trầy da một chút?
"Chủ công tối hôm qua trói   cái gì?"
Vệ Lễ thuận tay gỡ bỏ cái nút thắt con bướm hôm qua thắt   cái bánh tét Triệu Hi Hằng,  đó búng trán nàng một cái, "Tối hôm qua ngươi ngủ  thành thật, cứ cọ về hướng bên cạnh ,  chê ngươi phiền."
Triệu Hi Hằng ngượng ngùng  .
Nàng hễ ngủ  là  thói quen cọ cọ về nơi  độ ấm, đại khái chắc là tối hôm qua quá lạnh.
Nàng tằn hắng ho nhẹ hai tiếng, chuẩn   chút gì đó giải thích, kết quả liền  Vệ Lễ giành .
Hắn nhíu mày hỏi, "Ngươi  phong hàn?"
Triệu Hi Hằng nháy mắt  còn hứng thú  chuyện, âm thầm mắt trợn trắng, "Không, chủ công, bên ngoài   kêu ngươi."
Khi nàng từ trong đống đệm chăn lăn , Vệ Lễ vô tình đụng  tay nàng, vẫn lạnh như băng,  khác gì tuyết ở bên ngoài.
Triệu Hi Hằng giật giật chân,  trói cả đêm,  chút tê tê, hơn nữa hôm qua cưỡi ngựa, phần bên trong đùi còn đang ẩn ẩn đau, trong phòng   đốt lò sưởi, lạnh đến xương cốt nàng đều thấy đau, tóm    chỗ nào cũng  thoải mái.
Nàng khoác chăn,  ở  giường  nhúc nhích.
Vệ Lễ  mặc xong xiêm y, thấy nàng còn cọ tới cọ lui, liền xốc chăn nàng lên, "Đi lên."
Khí lạnh rót thẳng  trong lồng n.g.ự.c một cái, Triệu Hi Hằng  lạnh đến cả  phát run, đỏ mắt.
Lão cẩu Vệ Lễ,  c.h.ế.t tử tế . Trong lòng nàng mắng vài câu mới  dũng khí nhặt xiêm y cũng lạnh ngắt như thiết ở bên cạnh lên, chuẩn  mặc .
"Khóc cái gì?" Vệ Lễ lau lau hốc mắt đỏ rực của nàng, "Lại nhõng nhẽo."
Hắn dùng chăn của Triệu Hi Hằng một  nữa bọc  cho nàng, cũng đem chăn của chính  khoác luôn lên   nàng, "Nín , thành thật  ."
Sau khi  quấn thêm hai lớp chăn dày, Triệu Hi Hằng mới dần dần tìm về nhiệt độ cơ thể chính .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-59-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Vệ Lễ đá văng cửa   ngoài, đối diện với đôi mắt kích động đến sáng lên của Trần Nhược Nam.
Hắn liếc mắt một cái, đánh giá  ,   gật gật đầu với phó tướng, "Cũng  tỉ mỉ."
Vì thế liền giơ giơ cằm lên với Trần Nhược Nam, "Vào , đốt lò sưởi lên."
Ý   mặt Trần Nhược Nam trong nháy mắt cứng , Vệ Lễ đây là xem nàng  như nha  mà sai việc?
Có lẽ,  lẽ thời gian quá dài,   quên  cũng  chừng.
"Chủ công, ,  là   của Trần phó tướng......" Nàng  lắp bắp giải thích, ý bảo Vệ Lễ  phận nàng    nha ,  lơ động tác kéo kéo góc áo  của ca ca nàng .
Vệ Lễ nhướng mày, đầu lưỡi xẹt qua răng, khóe mắt hẹp dài híp , mí mắt  mỏng chỉ  một mí đè nặng lên đồng tử đen nhánh,  vẻ đặc biệt đáng sợ, "Như thế nào? Hầu hạ một công chúa  ngươi thấy ủy khuất?"
Người  lớn, nhưng cái bóng  vô cùng lớn, ngay cả ca ca của nàng  cũng  từng  cái bóng lớn như .
Sắc mặt Trần Nhược Nam trắng bệch, từ khi ca ca bắt đầu  theo  việc cho Vệ Lễ,  bao giờ  ai  với nàng  kiểu như .
Trần phó tướng vội vàng đẩy mạnh  , "Công chúa  thể kiều quý, chịu lạnh  , chủ công bảo ngươi  giúp đỡ, chứ   kêu ngươi theo hầu hạ luôn."
Thấy  chịu  , sắc mặt Vệ Lễ  bớt đen,  mới nhẹ nhàng thở .
Hắn là phó tướng của Vệ Lễ,  thực tế Vệ Lễ đối với    tình cảm gì, bất quá là dùng  lâu, thuận tay thôi.Mà   theo Vệ Lễ,   chuyện  gì chân thành, cũng chỉ là kiếm miếng cơm ăn.
Trần Nhược Nam là một tiểu cô nương trẻ tuổi, da mặt mỏng,  Vệ Lễ đối đãi như , trong lòng chua xót  chết,nước mắt ủy khuất đều sắp rơi xuống. Nàng  cho rằng, ca ca của   theo  nhiều năm như ,   gì cũng  chút tình cảm,  là   của ca ca, thế nào cũng sẽ  quá phận với nàng , kết quả......
Trong lòng cũng nhiều thêm oán hận cùng ủy khuất  rõ ngọn nguồn đối với Triệu Hi Hằng  từng gặp.
Nàng  thật    xem, vị công chúa  là cái dạng nhân vật gì?
Triệu Hi Hằng choàng hai tầng chăn,   giường đất thất thần, cả  bọc dày đến như một ngọn núi nhỏ.
Cửa bỗng nhiên  đẩy , một cô nương cao gầy tú khí tiến , trong tay xách theo cặp gắp than cùng một sọt than.
Triệu Hi Hằng thấy than trong tay nàng  tựa như thấy  nhân, đôi mắt thoáng chốc sáng lên.