Nàng nhiệt tình thăm hỏi, "Vất vả ,  lạnh ?"
Nàng như , Trần Nhược Nam ngược  cảm thấy ngượng ngùng. Nàng  là  ăn mềm  ăn cứng,   dịu dàng như  đối với nàng ,  nàng  cũng mềm lòng theo,     bây giờ, nên ngay cả  Triệu Hi Hằng cũng  dám .
Nghe  nữ nhi của thiên tử đều là quý nhân khí thế ngất trời,kiêu ngạo ương ngạnh,  khi nàng  tiến , đều  chuẩn  tinh thần  thấy một nữ nhân kiêu căng ngạo mạn, kết quả Triệu Hi Hằng   nàng   ngâm ngâm.
Nàng  ngượng ngùng lắc đầu,  đó trầm mặc  đốt lửa bếp lò.
Không liên quan, dù  như thế nào, nàng  chính là  thích Triệu Hi Hằng, bởi vì Vệ Lễ thích Triệu Hi Hằng!
Sắp  ấm áp lên, tâm tình Triệu Hi Hằng cũng theo đó  lên, lời  cũng nhiều hơn, miệng nhỏ càng ngọt ngào, lời   trả tiền cũng tuôn ,  Trần Nhược Nam khen, "Ngươi cũng thật lợi hại nha,  đốt lò than,  thì   . Tiểu cô nương Bình Châu đều lợi hại giống như ngươi  ?"
Trần Nhược Nam   mặt đỏ lên, khoé miệng cũng nhếch cao lên  ít, nhưng vẫn  hùa theo Triệu Hi Hằng.
"Ngươi là tiểu cô nương nhà ai ? Vệ Lễ tìm  ngươi từ chỗ nào tới? Khi tối hôm qua  tới đây, rõ ràng  thấy trong phủ  ."
"Ca ca  là Trần Nhược Giang." Trần Nhược Nam dẩu môi giải thích, sợ Triệu Hi Hằng   tên ca ca , "Chính là phó tướng của chủ công."
"A? Ngươi là   của phó tướng nha? Vậy    thể gọi ngươi đến đốt bếp lò cơ chứ?" Triệu Hi Hằng cảm thấy Vệ Lễ cũng thật   điều.
Phó tướng là ai chứ,   gì  mắt cũng là  uy tín danh dự, ngươi sai     như nha , cũng  sợ    cao hứng liền sinh lòng oán hận với ngươi,   cận bên  mà còn oán hận , tương lai còn  thể tìm ai đến  việc cho ngươi chứ?
Triệu Hi Hằng nghĩ nghĩ, bỗng nhiên cảm thấy  tìm  căn nguyên vì  phó tướng đối với chuyện Vệ Lễ  thương thập phần đạm mạc.
Vệ Lễ  lung lạc nhân tâm nha, hai   ngoại trừ quan hệ chủ thượng cùng thuộc hạ, ngoài  cũng   tình cảm gì.
Trong giọng  của Triệu Hi Hằng tràn ngập  tán đồng đối với chuyện bắt Trần Nhược Nam  đốt bếp lò, chuyện   cho Trần Nhược Nam giống như cảm giác Triệu Hi Hằng là  đang  cùng một chiến tuyến với nàng , uỷ khuất trong lòng cũng như  an ủi, chút oán hận trong lòng đối với Triệu Hi Hằng  liền tan  một ít.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-60-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Nàng  cũng , ca ca   việc cho Vệ Lễ, vốn chính là quan hệ  , dù nàng    nha  cho Vệ Lễ cũng   gì ghê gớm, nhưng nàng  khó chịu, bởi vì nàng thích Vệ Lễ.
Bị   thích xem như nha  mà sai sử, cho dù   cũng  thích , trong lòng cũng sẽ cảm thấy ủy khuất thôi.
Triệu Hi Hằng  khen nàng  vài câu, "Trách   ngươi  việc nhanh nhẹn như , hoá  là   của phó tướng nha, giống y như ca ca ngươi, đều  lợi hại."
Tuy Trần Nhược Nam ngay từ đầu   thành kiến với Triệu Hi Hằng, cảm thấy công chúa đều là những nữ tử nũng nịu  ương ngạnh   gì năng lực, nhưng Triệu Hi Hằng khen xong ca nàng   khen nàng , duỗi tay  đánh mặt , nàng  cho dù  độc miệng, cũng    cái gì quá mức.  trong lòng  tức tối, chỉ  thể  phản ứng  Triệu Hi Hằng.
Nàng  lặng lẽ đánh giá Triệu Hi Hằng, phát hiện nàng  lớn lên thật  mắt. Còn  hơn mấy trăm  tất cả   mà  từng gặp qua.
Trần Nhược Nam cúi đầu,  cái váy diễm lệ   , hận  thể tìm cái khe đất chui , nhưng vẫn còn cãi bướng, "Lợi hại thì  ích lợi gì? Chủ công cũng  thích ,  chỉ thích ngươi."
Nàng    Triệu Hi Hằng thêm vài cái,  đó xách váy chạy  ngoài.
Triệu Hi Hằng sờ sờ đầu, tiểu cô nương , là thích Vệ Lễ?
Vệ Lễ  chỗ nào đáng cho  thích? Thật là kỳ kỳ quái quái,  thế giới      thích  như  chứ nhỉ?
A! Nếu ai hiếm lạ cái lão cẩu Vệ Lễ , nàng ước gì dâng hai tay lên còn  kịp, đừng  kiếm chuyện phiền toái  mặt nàng là .
Vệ Lễ và phó tướng ở bên ngoài  chuyện.
"Chủ công, cái toà hành cung  chân núi Trường Bạch là Trấn Bắc vương tốn thời gian  hai năm  xây xong, giống kiểu hành cung của thiên tử, chỉ là vẫn luôn trì hoãn   chỉnh. Mấy cái gia cụ thiết yếu  nọ vẫn  , tính  tính  nếu  bổ sung cho xong cũng một đống tiền."
Theo ý tứ của , về mặt đời sống sinh hoạt chắc chủ công cũng  chú ý, phủ Trấn Bắc vương cũng là mới  tu sửa xong năm , ở cũng  kém, hà tất tốn nhiều tiền  tu chỉnh  cái hành cung  chân núi Trường Bạch sơn  chi?