Mấy lời  vô liêm sỉ  của Vệ Lễ, nếu như  cha  nương của bản  ở đó, thế nào cũng  phụ  hung hăng đánh cho một trận.
"Dạ,  ai   thông minh như chủ công ? Người trong thiên hạ cộng  cũng  thông minh bằng ngài a."
Triệu Hi Hằng dùng giọng  sùng bái, âm dương quái khí   .
Vệ Lễ nhướng khóe miệng lên,    ý trào phúng trong giọng  của Triệu Hi Hằng.
Mèo con nhào tới chơi, Triệu Hi Hằng sợ lò lửa  bỏng nó, vội vàng dịch mèo .
Vệ Lễ thấy con vật nhỏ  nuôi đến lông bóng loáng, vì thế đưa tay   bắt nó một phen.
Cẩu Đản Nhi vốn dĩ  quen với Vệ Lễ, thậm chí  thể  là đối địch,    để cho  chạm , liền giơ móng vuốt hung hăng cào Vệ Lễ một cái.
Lần   giống như khi đùa giỡn với Triệu Hi Hằng, thật sự đổ máu, Vệ Lễ lập tức quăng nó  ngoài, Cẩu Đản Nhi rơi  mặt đất, nhe răng nhếch miệng, lông cả  đều xù  lên.
Mặt Triệu Hi Hằng trầm xuống, vội vàng  xem mèo con thế nào.
Chỉ là  con mèo con cào , tuy  thể xước da một chút, nhưng loại tổn thương nhỏ  đối với Vệ Lễ mà  quả thực giống như mưa bụi, thậm chí thuộc về loại  cần xử lý.
 chuyện Triệu Hi Hằng vô tình rải bước qua  an ủi con mèo con mà bỏ qua , loại hành vi  ở trong mắt Vệ Lễ liền đặc biệt chói mắt.
Thậm chí miệng vết thương vốn dĩ  cảm thấy gì cũng bắt đầu đau rát.
"Ngươi ném nó  gì chứ?" Triệu Hi Hằng kiểm tra mèo con   việc gì, hiếm khi sẵn giọng  với , mang theo chút oán giận.
Ở trong lòng nàng, Cẩu Đản Nhi chính là con hổ giấy, chỉ  hù dọa thôi chứ sẽ  cào , cho nên nàng cũng  nghĩ đến mu bàn tay Vệ Lễ thật sự đổ máu.
Vệ Lễ vốn tâm tư mẫn cảm hẹp hòi,   lời oán giận   tai , tức giận trong lòng càng biến lớn vạn phần.
Triệu Hi Hằng,  vì một con tiểu súc sinh mà tức giận với .
Con mèo  cào  đổ máu, mà trong mắt Triệu Hi Hằng, còn  quan trọng bằng  vô tình ném con  tiểu súc sinh  xuống đất.
Hắn rụt tay một cái, giấu miệng vết thương  mu bàn tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-93-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Triệu Hi Hằng   để ý  như ,   để lộ miệng vết thương , giống là cố ý bán thảm , chẳng những   nàng thương tiếc mà thậm chí sẽ  nàng  nhạo.
Cũng đúng, vốn dĩ  là do  cưỡng đoạt mang về đây, Triệu Hi Hằng  thể thả  ở địa vị  cao trong lòng ? Ngoài miệng  , trong lòng chỉ sợ     như thế nào? Phỏng chừng cũng giống như  khác, hận  thể cho  tự  chết. Làm  sẽ thật sự để ý  ở trong lòng ?
Ngày đó nàng  cơ hội chạy trốn nhưng vẫn  trở , cũng   vì trong lòng  , mà là     tiền,    chỗ nào.
Mấy ngày nay ôn nhu chờ đợi  như , bất quá cũng là vì nàng  chỗ chỗ nào để , cho nên  uốn  theo .
Hắn ngày ngày  sớm về muộn, nàng cũng  hỏi một câu.
Lửa than rừng rực trong lò  hốc mắt Vệ Lễ phát nóng, thậm chí còn khô nóng đến phát đau, hốc mắt đều đỏ, đau đến mức  ép  nước mắt sinh lý.
"Triệu Hi Hằng,    đối với ngươi quá    ?" Hắn  dậy, mặt âm trầm.
Sắp qua năm,     phát cái bệnh thần kinh gì, Triệu Hi Hằng cũng tức lên , ở trong lòng bắt đầu mắng chửi , nhưng bản  vẫn  yên,  đầu  phản ứng .
Nàng cũng   lời gì nặng nề ? Vậy mà   tức giận ? Mấy ngày nay  hỏa khí của   thịnh vượng thế  chứ, mỗi ngày bày mặt mũi  còn  tính, hiện tại bắt đầu   chuyện gì   kiếm chuyện.
Người như Vệ Lễ , là thuộc cẩu, ngươi  để ý tới ,  quâu quâu vài tiếng là xong , nếu ngươi  để ý ,   sẽ mãi  xong.
Triệu Hi Hằng   lời nào, Vệ Lễ   thể đánh nàng, vì thế đóng sầm cửa  ngoài.
Bọn thị nữ ở bên ngoài hai mắt  , phu nhân cùng chủ công ngay lúc qua năm  ồn ào cái gì nhỉ?
Cửa  chấn động đến lách cách rung lên, Triệu Hi Hằng  dậy, căm giận dậm chân,  thì ;  cho thanh tịnh.
Vệ Lễ  thư phòng.
Hắn   cái giường nhỏ trong thư phòng, lăn qua lộn  ngủ  , càng nghĩ đến một màn lạnh lùng của Triệu Hi Hằng  khi , trong lòng  càng khó chịu, vết thương  mèo cào  tay cũng  càng cảm thấy đau rát.
Triệu Hi Hằng  khi  ngủ đều chà móng vuốt cho mèo con.
Nó hết đạp  mặt đất  nấp chỗ  chỗ  cả một ngày, móng vuốt luôn luôn dơ bẩn.
Nàng bóp bóp thịt đệm nhỏ  chân Cẩu Đản Nhi,  cho móng vuốt của nó Cẩu Đản Nhi lộ .