Gậy giáng xuống lưng,  vẫn bất động.
 
Mọi chuyện xưa cũ  lượt hiện về.
 
Tỷ tỷ, phụ mẫu… tất cả chỉ là  tự  đắm chìm mà thôi.
 
M.á.u từ khóe môi rơi xuống,  ngơ ngác  phụ mẫu:
 
“Phụ mẫu, chịu đòn  xong, ơn sinh dưỡng của hai … coi như  trả hết.”
 
20
 
Trong giấc ngủ mơ màng,  lờ mờ  thấy tiếng cãi vã. 
 
Có vật gì đó  ném xuống, vang lên những tiếng "bốp bốp", gà bay chó chạy loạn xạ. 
 
Ta  mở mắt  xem, nhưng mí mắt nặng trĩu, thế nào cũng  mở nổi. 
 
Rồi  chìm  giấc ngủ sâu.
 
21
 
Khi tỉnh ,   thấy Cố Thời An.
 
Chàng tiều tụy   nhiều, đang  gục bên giường, nắm c.h.ặ.t t.a.y , ánh mắt dán chặt  ,   đang nghĩ gì.
 
“Đại Lực, nàng tỉnh .”
 
Giọng Cố Thời An nghẹn , mặt úp  lòng bàn tay ,   run rẩy  ngừng.
 
“Công tử… …  …”
 
Một lúc lâu , Cố Thời An mới ngẩng đầu lên.
 
Hốc mắt  đỏ đến dọa , trong đáy mắt bừng bừng lửa giận.
 
“Đại Lực, nàng cứ yên tâm nghỉ ngơi, kẻ nào ức h.i.ế.p nàng,  sẽ  tha cho một kẻ nào!”
 
22
 
Người hầu trong phủ kể  với .
 
Hôm đó nha môn đến mời    chứng,  trong viện của Cố Thời An liền thấy  gì đó  ,  lập tức thúc ngựa phi  khỏi thành. 
 
 vì trang viên ở quá xa, cho dù Cố Thời An cưỡi ngựa như bay, lúc đến nơi thì   chịu bốn mươi mấy trượng.
 
Cố Thời An  vì  mà   chứng, nhưng vì lời   đó của Cố phu nhân, huyện thái gia liền tin rằng Cố Thời An   mê hoặc, phân biệt  rõ đúng sai, nên  xử tội Hồ Trân Châu. 
 
 vì  là một nữ tử yếu đuối, ông  vẫn cho phép Cố Thời An đưa  về.
 
Cố Thời An ở bên  suốt ba ngày, đến khi thấy  tỉnh ,  liền bố trí mấy chục thị vệ ngoài viện,  hối hả rời phủ.
 
Nửa tháng ,  vẫn  gặp  .
 
Cố phu nhân  đến hai , nhưng đều  thị vệ đuổi  ngoài.
 
Nghe  hầu , Hồ Trân Châu   đưa  Cố phủ, ở tại Tây viện do Cố phu nhân sắp xếp.
 
Nghe xong,  cũng chẳng  phản ứng gì, tiếp tục an tâm dưỡng bệnh, chờ Cố Thời An trở về.
 
Hơn nửa tháng  nữa,    thể xuống giường  , tinh thần cũng khá hơn nhiều.
 
Người hầu  Cố Thời An vẫn  về thành, nhưng  sai  đưa đơn kiện lên nha môn, chuyện   nhất định sẽ cho  một lời giải thích.
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-cong-tu-an-choi/12.html.]
Khóe mắt   cay cay.
 
Trước đây, thế giới của  chỉ  gia đình,  luôn nghĩ rằng  cùng chung huyết mạch thì tất  nâng đỡ lẫn , chẳng cần tính toán cho  bao nhiêu.
 
 nay  phụ mẫu và tỷ tỷ hại đến mức ,  mới thấy  đúng là một kẻ ngốc.
 
Vì chút tình cảm mơ hồ,  thể chạm ,   hết   đến  khác chịu uất ức.
 
Ngược , chính Cố Thời An,   quen  do duyên  trớ trêu,  cho  sự ấm áp  từng .
 
23
 
Cố Thời An trở về .
 
Chàng vội vã bước  viện, trong mắt đầy tơ m.á.u, nhưng chẳng nghỉ ngơi lấy một khắc, lập tức ôm chặt   lòng.
 
“Đại Lực,  nhớ nàng lắm.”
 
Sáng sớm hôm , nha môn mở công đường xét xử .
 
Người đến vẫn là những  hôm , chỉ là   thêm Cố Thời An và Cố lão gia.
 
Chàng   hai lời, đưa cho huyện thái gia một xấp thư.
 
Huyện thái gia  một lúc, ánh mắt chợt tối ,  về phía Hồ Trân Châu.
 
Hồ Trân Châu  hiểu    khẽ run.
 
Ngay cả Cố phu nhân cũng  khó hiểu, bà  hạ giọng hỏi Hồ Trân Châu:
 
“Ngươi   chuyện gì giấu  chứ?”
 
Hồ Trân Châu càng thêm căng thẳng, cúi đầu xoắn chặt khăn tay.
 
Một lúc lâu , huyện thái gia gọi nha dịch tới,  hiệu đưa thư cho Cố lão gia.
 
Cố lão gia nhận lấy, càng  sắc mặt càng khó coi,  hết thư  tát cho Cố phu nhân một cái thật mạnh, hất bà  ngã xuống đất.
 
“Đây chính là ‘cô nương  phẩm hạnh cao quý’ mà bà ? Nó  chỉ bỏ trốn với nam nhân, còn tư tình trao đổi, bụng mang  chửa tới náo loạn Hàn Lâm Viện. Chính thê     thư tận tay, nhắc chúng   mở to mắt, kẻo  mù!”
 
Cố phu nhân ngã xuống đất,   bà    gì, tất cả đều  con tiện nhân Hồ Trân Châu lừa.
 
Hồ Trân Châu thì nắm tay Cố phu nhân,  ngừng lắc đầu.
 
Huyện thái gia lúc  cũng  hiểu  phần nào, nhưng vì giữ thể diện nên  chịu thừa nhận   xử sai vụ án.
 
Ông  hắng giọng,  sang Cố Thời An:
 
“Cho dù chuyện  nàng  vô tội, nhưng tội danh ‘bất hiếu phụng dưỡng’ là thật. Hơn một năm nay, nàng ăn ngon mặc  ở phủ ngươi, trắng trẻo mập mạp, còn phụ mẫu nàng ở nhà già yếu  nơi nương tựa, đó là sự thật.”
 
Cố Thời An gật đầu:
 
“ là sự thật.”
 
Phụ mẫu  lập tức thở phào, vội :
 
“, đúng, chuyện tỷ tỷ nó chúng  cũng  lừa thôi, nhưng nó  nuôi chúng  là sự thật.”
 
Cố Thời An ,  đưa cho huyện thái gia một xấp tín vật.
 
Huyện thái gia xem xong, sắc mặt  đổi.
 
“Luật pháp triều , đúng là  tội danh ‘bất hiếu phụng dưỡng’.  nếu các  vốn chẳng  phụ mẫu của nàng, tội danh    thành lập?”