Sắc mặt phụ mẫu  lập tức tái nhợt, nhất thời    gì.
 
Ta hoảng hốt, kéo tay áo Cố Thời An:
 
“Công tử,  đang  gì ?”
 
Cố Thời An xoa đầu , giọng đầy thương xót:
 
“Đại Lực, bọn họ vốn   phụ mẫu nàng.”
 
24
 
Ta vốn là con gái của một gia đình lương thiện.
 
Phụ   bồng bế  còn trong tã lót, cùng mẫu    kinh dự thi. 
 
Không ngờ  gặp Hồ Sơn chặn cướp giữa đường.
 
Khi đó Hồ Sơn là một tên sơn tặc thực sự,   khác với Hồ Sơn   chỉ cướp chứ  g.i.ế.t .
 
Phụ     chẳng  bao nhiêu bạc, nếu đưa cho Hồ Sơn thì  thể cùng mẫu    kinh  nữa. 
 
Số bạc đó là tương lai của cả nhà, nên phụ   giữ chặt  buông.
 
Hồ Sơn thấy phụ     điều, liền nổi hung đánh phụ  .
 
Phụ   chỉ là một thư sinh yếu đuối,   chịu nổi trận đòn độc ác của tên sơn tặc,  đánh suốt nửa canh giờ  c.h.ế.t.
 
Mẫu   đau đớn phẫn uất nhưng vẫn giữ lý trí, ôm  định trốn,   thuộc hạ Hồ Sơn phát hiện.
 
Hồ Sơn thấy   g.i.ế.t ,  nếu mẫu   chạy thoát sẽ báo quan, nên g.i.ế.t luôn mẫu  .
 
Còn , ban đầu  định bán .
 
 thời gian đó, Hồ Sơn, kẻ  tin quỷ thần,  đêm nào cũng gặp ác mộng,  oan hồn đòi mạng.
 
Có lẽ vì áy náy, hoặc vì sợ hãi,  giữ  .
 
Hắn dạy  chặn đường cướp của , dạy  cách ném đá  gáy . 
 
Ta  dám  tay,  liền đánh  thật đau.
 
Về ,  ném  chuẩn,  ở chỗ cao cũng  thể đánh trúng gáy .
 
    , chỉ vì sợ  đánh nên mới nhắm   cổ.
 
Thấy  ngã xuống,  sẽ lấy bạc, lấy một nửa để đảm bảo   đánh, để  một nửa để    thể bình an về nhà.
 
Cuộc sống như ,   trải qua mười lăm năm.
 
Ta  từng nghĩ đến đúng  sai.
 
Không cướp  bạc thì   cơm ăn,  còn  đánh. 
 
Cướp  bạc, “phụ mẫu” sẽ cho  ăn cơm thừa, tuy  no, nhưng ít nhất   đói đến mất ngủ.
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Vì thế, thế nào là đúng, thế nào là sai,  vốn   khái niệm.
 
Ta chỉ  đói bụng hoặc  đói bụng.
 
   từng nghĩ rằng, cuộc đời  vốn chẳng  của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-cong-tu-an-choi/13.html.]
 
Ta lẽ  cũng  cùng phụ mẫu  kinh, phụ    thể đỗ đạt  quan, cả nhà ba  sống hạnh phúc.
 
Hoặc nếu  đỗ, ông cũng sẽ  một phu tử nhỏ ở kinh thành, để cả nhà cơm no áo ấm.
 
 tất cả… đều mất .
 
Hồ Sơn g.i.ế.t phụ mẫu , cướp  cuộc sống   của , ép   đủ chuyện  để nuôi con gái ông sống cuộc đời vốn thuộc về .
 
Trong lòng   bao giờ hận đến thế.
 
25
 
Bằng chứng rành rành, Hồ Sơn và Tần thị  tống  đại lao, chờ thu xong vụ mùa thì xử c.h.é.m.
 
Hồ Trân Châu vì tội vu cáo,  đánh sáu mươi trượng.
 
Trượng là do chính Cố Thời An   đánh, dù đến trượng thứ năm mươi nàng   tắt thở vì thể trạng yếu, Cố Thời An vẫn yêu cầu đánh đủ.
 
Nực  là, đến lúc c.h.ế.t, Hồ Trân Châu vẫn kêu  là tiểu thư mệnh vàng ngọc, đều do  hại nàng.
 
Ngày thứ mười Hồ Sơn  giam, huyện thái gia tìm đến .
 
“Trước đây là bổn quan xử sai, ngươi là đứa trẻ đáng thương, bổn quan phá lệ cho ngươi  ngục gặp kẻ thù một .”
 
Hôm  đại lao, Cố Thời An tiễn  đến cổng.
 
Chàng xoa đầu , đưa cho  một hòn đá, còn nháy mắt với .
 
“Đừng nương tay, phần còn , giao cho tướng công.”
 
Khoé mắt   cay xè.
 
Cố Thời An hiểu .
 
Chàng   hận đến mức nào.
 
Biết  hận  thể tự tay g.i.ế.t Hồ Sơn.
 
 thì  chứ?
 
Giờ  là thiếu phu nhân danh chính ngôn thuận của Cố gia, nếu  g.i.ế.t , Cố Thời An cũng sẽ  liên luỵ.
 
26
 
Ta mở xích, bước  đại lao.
 
Hồ Sơn thấy , trong mắt  oán hận.
 
“Con tiện nhân, sớm  mày sẽ hại Trân Châu, lão tử năm đó  đập mày thành bã !”
 
“Ngươi   , năm đó lão tử với   cùng   nhục mẫu  mày, ngay lúc sướng nhất, lão tử dùng đá đập c.h.ế.t bà , ha ha ha, cảm giác đó cả đời   quên , ha ha ha!”
 
Ta bỗng đổi ý.
 
Ta  xổm xuống, ném mạnh hòn đá, vỡ thành nhiều mảnh.
 
Sắc mặt Hồ Sơn biến đổi:
 
“Mày  gì, đây là đại lao, g.i.ế.t tao mày cũng chạy  thoát.”