Vừa ,   dịu dàng vuốt má :
 
“À đúng , phụ  còn  , nhà nàng  sơn tặc, nàng cũng là sơn tặc. Phụ   sơn tặc chứ? Tính khí chẳng  .  mà,  cưới  thì  đối xử cho tử tế.”
 
“Sau  nàng  đánh phụ , phụ  cũng ráng chịu, dù  đây là  phu nhân tự chọn,   hòa thuận thì ngày tháng mới yên , đúng ?”
 
Cố lão gia  vẻ  ngẩn , ngây   , trong mắt còn  chút sợ hãi.
 
Ta đoán chắc ông  đau thật, vì   đè chân ông thành biến dạng .
 
 hình như đầu óc ông  cũng  vấn đề.
 
Ta nhớ tỷ tỷ  từng ,  học vấn thấp thì  đó, đầu óc  xoay kịp, đôi khi  chẳng hiểu lời  khác.
 
Ta cũng  chấp, kéo Cố Thời An tung tăng  về phía hậu viện.
 
Đến cổng viện, Cố Thời An bỗng  đầu ,  rạng rỡ:
 
“À đúng , phụ , con còn nợ Hoa Lâu một nghìn lượng bạc, phụ  rảnh thì nhớ trả giúp, kẻo lỡ   con   uống rượu .”
 
9
 
Ta   , quan hệ giữa Cố Thời An và phụ mẫu    .
 
Bởi vì phụ    tay thật sự  tàn nhẫn, lưng  rịn m.á.u, một mảng lớn  tím  đỏ.
 
Ta  mà chỉ  .
 
“Ngươi  cái gì,  đánh ngươi .”
 
Cố Thời An thản nhiên  sấp  giường, trần trụi tấm lưng, còn đung đưa chân.
 
“Ra tay nặng quá, lúc  cùng phụ   cướp của cũng chẳng  tay mạnh thế .”
 
“Ông  mà nặng tay , thế là  nương tay . Lúc  còn nhỏ, ông  từng đánh gãy chân .”
 
Ta há hốc miệng  Cố Thời An.
 
“Tàn nhẫn  ? Lần phụ   đánh  mạnh nhất cũng chỉ đánh gãy ba cành liễu thôi.”
 
Cố Thời An liếc sang.
 
“Đánh ngươi? Ba cành liễu?”
 
Ta gật đầu.
 
“Hồi đó  nổi loạn,   cùng ông   chặn đường cướp của, còn khuyên ông   lương. Phụ   mắng  là đồ vong ân,  đánh một trận.”
 
Thật  là do tỷ tỷ    trong trường mắng.
 
Cô nương đó chửi tỷ tỷ là con gái sơn tặc, dù học nhiều sách đến  cũng vẫn là sơn tặc.
 
Tỷ tỷ   cả đêm, hỏi  vì  phụ  nhất định   sơn tặc.
 
Ta thương tỷ tỷ, bèn chạy  hỏi phụ ,  thể đừng  sơn tặc nữa ? 
 
Làm thợ rèn cũng ,  thợ mộc cũng xong.
 
Nếu  ,  bán   nha  cũng , tại  nhất định   sơn tặc.
 
Phụ   đánh  thật mạnh, mắng  là đồ vong ân bội nghĩa,   cảm ơn.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-cong-tu-an-choi/5.html.]
Dựa  việc ông  sơn tặc để sống,  mà  khinh thường nghề .
 
Đáng đánh thật. 
 
Ta cũng  trách phụ .
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Ta  ông cũng  dễ dàng gì. 
 
Ông  sơn tặc quá nhiều năm,   lương   khó.
 
Ta từng thấy ông  xin việc,     thấy  thu dọn hàng, sợ ông tới đòi tiền bảo kê.
 
Giống như khi tỷ tỷ   học, phu tử ở quê vốn  nhận.
 
Là phụ   dữ tợn chặn phụ tử hai ngày liền, nửa đêm ném hai con gà c.h.ế.t  đầu  nhà,  còn đưa tiền học phí hậu hĩnh, phu tử mới miễn cưỡng nhận tỷ tỷ.
 
 như phụ  , chúng   hưởng lợi từ việc chặn đường cướp của, thật sự  nên chê trách nó.
 
Còn sống là  , đừng so đo sống thế nào nữa.
 
Tối hôm đó  cũng  với tỷ tỷ như , nhưng tỷ tỷ  tức giận.
 
“Hồ Đại Lực,  đúng là con gái của sơn tặc,  trái  phân, cả đời cũng chỉ hợp  sơn tặc thôi! Ta khinh các ,    ngoài đừng  là   !”
 
Từ đó về ,  đường gặp tỷ tỷ,  đều giả vờ như  thấy.
 
Sợ  khác chê  tỷ tỷ vì  một    là sơn tặc.
 
 đồng môn của tỷ tỷ, vì  cùng tỷ tỷ mà  gặp chặn đường cướp của, nên ai cũng vui vẻ cùng tỷ tỷ tan học.
 
Tỷ tỷ  khen : 
 
“Đại Lực ,  cũng   là vô dụng.”
 
Bôi thuốc xong, Cố Thời An mặc  y phục,  dám tựa  ghế, chỉ   giường.
 
“Phụ  ngươi cũng thú vị thật, cùng là con gái,   chỉ thương tỷ tỷ ngươi? Ngươi   con ruột?”
 
Ta vội xua tay.
 
“Sao  thể, ngươi    đây nhà  nghèo đến mức nào ? Ngươi    ăn một bữa nhiều thế nào ? Nếu   con ruột, phụ  là sơn tặc  sớm bán  lấy tiền ,   nuôi  bao nhiêu năm như thế.”
 
Vì  ăn quá nhiều, nên lúc nào cũng ăn  cùng.
 
Mẫu   nếu  ăn , những  khác sẽ  nhịn đói.
 
Không  con ruột thì ai  nuôi  như .
 
Cố Thời An xoay , đau đến hít một .
 
“Ai    vì ngươi ngốc, giống con bé khờ .”
 
Ta lắc đầu,  để lời  trong lòng.
 
Hắn là công tử  nuông chiều từ nhỏ, căn bản   đói là thế nào, càng   ở nhà nghèo nuôi một đứa trẻ khó khăn  .
 
 Cố Thời An cũng là   cảm ơn, vì  giúp ,  coi  như tâm phúc.
 
Không còn chê  ăn nhiều nữa, còn dặn nhà bếp mỗi bữa dọn cho  sáu món thịt.
 
Ta ăn đến mặt bóng nhẫy,  hì hì với Cố Thời An.