Hắn cũng vui, xoa đầu , hỏi   dễ hài lòng thế.
 
Ta   ăn no là chuyện hạnh phúc nhất trần đời, Cố Thời An , bảo  cứ ăn thoải mái,   tiền.
 
Cố Thời An, thật sự là một  .
 
10
 
Cố Thời An là  ham chơi.
 
Vừa lành vết thương   nhịn  kéo  trốn  khỏi phủ.
 
Lần  tới thanh lâu.
 
Đây là  đầu tiên  bước chân  thanh lâu, cả đời  từng thấy nơi nào xa hoa trác táng đến .
 
Nam nhân tiêu tiền như nước, chỉ để đổi lấy nụ  của mỹ nhân.
 
Còn mỹ nhân khoác lên  y phục lấp lánh rực rỡ, bước  nhẹ nhàng như tiên nữ.
 
Người ở đây cũng dịu dàng vô cùng,  giống  ngoài đường  thấy   xụ mặt.
 
Các tỷ tỷ ở đây gặp ai cũng , gọi  một tiếng “ ”, khiến  mừng rỡ trong lòng.
 
Bảo  nam nhân thích tới đây, chốn thần tiên thế , ai mà  thích.
 
Cố Thời An phe phẩy quạt, quen thuộc đùa giỡn với các cô nương,   thẳng  phòng của hoa khôi.
 
Ta sợ  hỏng chuyện của , tự giác  ngoài cửa  thần giữ cửa.
 
Không ngờ chỉ vài nhịp thở , bên trong  vang lên tiếng  gọi  .
 
Ta trợn mắt  chằm chằm chỗ hạ  của , buột miệng:
 
“Nhanh  ? Vài ba cái  xong? Đừng bảo là  đánh mà hỏng  .”
 
Cố Thời An  nghẹn, trừng mắt với , quạt lia lịa.
 
Hoa khôi tỷ tỷ thì  đến run cả vai.
 
“Con bé thú vị quá,   theo ngươi? Thật đáng tiếc.”
 
Hoa khôi tỷ tỷ  chuyện dịu dàng, còn giống tỷ tỷ  của  hơn cả tỷ tỷ .
 
Tỷ kéo   xuống, còn lấy bánh cho  ăn.
 
“Đây chẳng  do kế mẫu  chọn lựa kỹ càng cho  .”
 
Cố Thời An hạ giọng bỡn cợt, ghé sát mặt  hỏi hoa khôi: 
 
“Có hợp ?”
 
Hoa khôi nhổ  :
 
“Chẳng hợp chút nào. Ngươi  xứng với  . Nhìn là  cô nương đàng hoàng, còn ngươi thì là công tử lêu lổng, bớt hại  .” 
 
Giọng  là trách móc quen thuộc.
 
Bị hoa khôi tỷ tỷ  mà mặt  đỏ bừng, ngoan ngoãn  ăn bánh,  hì hì.
 
Hoa khôi tỷ tỷ  khuyên Cố Thời An, giọng càng nhẹ hơn:
 
“Thời An, ngươi cứ như  mãi cũng  , chi bằng thi đỗ mà  ngoài, rời khỏi nơi , sống cuộc sống tự do.”
 
Không  câu đó chạm   của Cố Thời An, sắc mặt  lạnh xuống, vẻ cợt nhả lập tức biến mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-cong-tu-an-choi/6.html.]
 
“Hoa Liên, từ khi nào nữ tử thanh lâu cũng  nghề khuyên   lương ?”
 
Lời khó ,   xót xa cho tỷ tỷ , len lén .
 
 hoa khôi tỷ tỷ  giận, rót chén  đẩy đến  mặt ,  như hoa:
 
“Ngươi   thê tử, tính khí nên sửa . Ta quen với tính  của ngươi, nhưng đừng dọa  .”
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Ta suýt  sặc, vội xua tay:
 
“Không , công tử  , là   nhất  từng gặp!”
 
Hoa khôi tỷ tỷ che miệng , ánh mắt quyến rũ, mê hoặc lòng .
 
“Muội  đừng sợ,  tỷ tỷ ở đây, Thời An  dám bắt nạt  . Hắn chỉ là mặt lạnh miệng độc, luôn giữ  cách với  khác.”
 
Ta liếc sang Cố Thời An.
 
 là khi   im   thì trông  chút lạnh lùng thật.
 
     . 
 
Nếu là kẻ ,  sớm báo quan bắt  ,   chuyện cho  ba cái giò heo ăn một bữa, còn đưa   ngoài mở mang tầm mắt.
 
Công tử rõ ràng là  .
 
Ta đặt bánh xuống, nghiêm túc  hoa khôi tỷ tỷ:
 
“Tỷ tỷ,  thể  công tử như  . Hắn là công tử,   kỹ nữ,  cần  tiếp khách,  nên chẳng cần gặp ai cũng  . Hắn  vui thì  thể  .”
 
Nụ  của hoa khôi tỷ tỷ nhạt dần, như làn sương  gió thổi tan, chỉ lặng lẽ  lá rụng ngoài cửa sổ,   gì nữa.
 
Ngược  Cố Thời An  xong, ánh mắt khẽ động, khóe môi nhếch lên một nụ  nhạt.
 
Ta chợt nhận   lỡ lời,   lấy kỹ nữ  so sánh.
 
Nếu   vì  còn nơi nương tựa mà  sống, thì  gì  cô nương nhà lành   nghề .
 
Ta quá hiểu cảm giác   chế giễu đó.
 
Trong lòng chột , đang định xin  hoa khôi tỷ tỷ thì   Cố Thời An kéo  dậy.
 
“Hoa Liên, ngươi  đúng.”
 
Hoa khôi tỷ tỷ ngẩng đầu, trong mắt ánh lên tia hy vọng,  chằm chằm  .
 
“Ta  thành , quả thật nên chú ý hơn. Ta  mắng thì  , nhưng  thể để thê tử    chê .”
 
Hoa khôi tỷ tỷ vội  giải thích, tay nắm chặt mép bàn đến trắng bệch.
 
“Thời An,   …”
 
Cố Thời An  cắt ngang, giọng xa cách, lạnh lùng:
 
“Cố gia  đưa cho lầu của các ngươi một ngàn lượng bạc, tạm thời sẽ  ai quấy rầy nữa. Không  chuyện gì, thời gian tới  sẽ  đến.”
 
11
 
Ra đến phố,   đầu  lên lầu hai.
 
Hoa khôi tỷ tỷ vẫn thất thần tựa bên cửa sổ.
 
Tỷ tỷ chăm chú  bóng lưng Cố Thời An, tay siết chặt chiếc khăn, vặn xoắn mãi  thôi, nhưng Cố Thời An vẫn chẳng ngoái đầu .