Ta  kìm  mà hỏi :
 
“Ngài với hoa khôi tỷ tỷ cãi  ? Vì lời của  ?”
 
Cố Thời An  khinh khỉnh:
 
“Ngốc ạ, chẳng lẽ ngươi    nàng  cố ý chia rẽ chúng  ?”
 
“Là  cứ tưởng nàng  sẽ   đổi, nhưng nghĩ  thì… con  lớn lên, tâm tư phức tạp hơn,  gì  ai   thuần thiện.”
 
Ta  hiểu ý , chỉ cảm thấy lúc  Cố Thời An   phần cô đơn.
 
Thật ,      và hoa khôi tỷ tỷ  hề như  ngoài nghĩ,  đến hoa lâu cũng chẳng  để tìm vui.
 
  chắc chắn một điều, hoa khôi tỷ tỷ   hẳn là    để tâm.
 
“Công tử, ngài đừng buồn, mặc kệ  khác  đổi thế nào, chỉ cần  còn ở bên ngài,  sẽ bảo vệ ngài!”
 
Cố Thời An phong lưu phe phẩy quạt, tiện tay lấy từ sạp một bông hoa cài lên tóc ,  như thấy món đồ chơi mới,  vòng quanh ngắm nghía:
 
“Hồ Đại Lực, ngươi  bao giờ cài hoa  ?”
 
Ta sờ lên bông hoa  đầu, ngượng ngùng gật đầu:
 
“Làm gì  chuyện sơn tặc  cướp bóc mà còn cài hoa? Như thế còn dọa ai ?”
 
Cố Thời An dùng quạt chọc nhẹ đầu :
 
“Đừng mở miệng  là ‘sơn tặc’ nữa. Giờ ngươi là  của , là thiếu phu nhân Cố gia đàng hoàng. Từ hôm nay,  sẽ coi ngươi như con gái ruột mà nuôi, để ngươi ,  phụ  thì sẽ thương con gái thế nào.”
 
12
 
Cố Thời An  là .
 
Hắn thật sự coi  như con gái mà nuôi.
 
Ngày nào cũng cho  ăn ngon uống ngon, còn tìm thợ thêu  cho  y phục lộng lẫy.
 
Ta vốn  từng thấy chuyện đời, chỉ thấy các cô nương trong hoa lâu xinh , liền hỏi   thể may cho  vài bộ giống  .
 
Cố Thời An liền gõ mạnh lên đầu :
 
“Lấy cái đó  gì? Hồ Đại Lực, ngươi  thể chú ý đến  phận  ? Ngươi là thiếu phu nhân Cố gia,   cô nương trong hoa lâu!”
 
Sau đó, một thời gian dài, Cố Thời An   khỏi phủ, một lòng nuôi cô con gái nhỏ của .
 
Vì    ngoài, chẳng ai đến đòi nợ, Cố gia bỗng trở nên yên ả.
 
Ngay cả tổ mẫu cũng  khen  là tiểu phúc tinh.
 
Một năm trôi qua trong chớp mắt.
 
Từ một con bé gầy gò  đầy hai lạng thịt,    nuôi thành một cô nương da trắng thịt mềm.
 
Ta   trong gương,  tin nổi, đưa tay sờ mặt:
 
“Mịn thế , thật là  …?”
 
Cố Thời An xoa đầu , nhướng mày:
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-cong-tu-an-choi/7.html.]
“Ngươi  từng  câu  ? Nữ tử như hoa, nhưng  rơi  tay   chăm hoa.”
 
“Chăm hoa…”
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Bỗng nhiên  nhớ đến tỷ tỷ.
 
Ta và tỷ tỷ cùng là con trong nhà, ai cũng khen tỷ  như tiểu thư khuê các.
 
Còn  thì đen nhẻm, gầy gò, thô lỗ, xưa nay  nghĩ đó là vì nhà nghèo.
 
Hôm nay  mới hiểu, là vì phụ    từng coi  như một đóa hoa.
 
13
 
Ta  ngờ tỷ tỷ  đột nhiên xuất hiện  cổng Cố phủ.
 
Khi gia nhân  báo  vị hôn thê của Cố Thời An đến tìm,  và  đều ngẩn .
 
“Ngài… ở   vị hôn thê nữa ?”
 
Cố Thời An véo mạnh má :
 
“Gia  vị hôn thê  , ngươi  rõ ?”
 
“Thế thì chắc là kẻ lừa đảo , mau  xem! Kẻo  lừa mất bạc.”
 
Rồi   thấy tỷ tỷ,  hơn một năm  gặp.
 
Tỷ tỷ gầy  nhiều,  trắng trẻo như , da  vàng, nhưng vẫn .
 
Vừa thấy , tỷ tỷ òa  lao tới:
 
“Đại Lực, là  ? Đại Lực, cuối cùng tỷ cũng về …”
 
Ta  ngờ Phó Ninh, gã thư sinh nghèo năm xưa,  thật sự đỗ tú tài.
 
Ở triều , chỉ cần thi đỗ cử nhân, qua  tuyển chọn, là sẽ  bổ nhiệm chức quan.
 
Phó Ninh đỗ Thám Hoa,   khả năng  Hàn Lâm Viện.
 
Tỷ tỷ vui mừng khôn xiết, cho rằng   đánh cược đúng, cuối cùng   trở  chốn nghèo hèn.
 
 ai ngờ…
 
Phó Ninh đẩy tỷ tỷ , nghiêm giọng:
 
“Trân Châu, nàng   gian nan thế nào ? Phụ mẫu  mất sớm, bao năm qua  dồn hết sức  việc học. Nay kỳ tuyển chọn cận kề,   thể  bất kỳ vết nhơ nào.”
 
Tuyển chọn ở triều  sẽ xem xét cả gia quyến, từ việc  tham gia mưu phản, tham ô, đến chuyện  ai trong nhà  nghề hèn hạ…
 
Tỷ tỷ lập tức ôm lấy Phó Ninh, khẳng định  trong sạch,  giờ chỉ  sách ở thư viện.
 
 Phó Ninh  đau đớn:
 
“… phụ  và   nàng là sơn tặc! Nếu  tra , nhẹ thì   điều đến nơi xa xôi, nặng thì  hủy bỏ chức quan. Trân Châu,   thể đánh cược . Nàng từng , nàng mong  , mong  công thành danh toại… Trân Châu, nàng sẽ  hại  chứ?”
 
Bị đuổi khỏi Phó gia, tỷ tỷ vẫn  cam tâm, chạy đến huyện nha hỏi cách từ hôn.
 
 triều   cho phép con cái tự ý đoạn tuyệt với phụ mẫu, nếu kiên quyết, sẽ  xử ba năm tù và sáu mươi roi.