Gả Cho Đầu Bếp TN 60 [Xuyên Không Trùng Sinh] - Chương 185
Cập nhật lúc: 2025-11-08 15:34:02
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
185.
Ngô Quế Hoa vẻ mặt tám chuyện: "Hề hề, Lý Xuân Quyên chắc chắn đến ."
Vương Anh nhét cho Ngô Quế Hoa một nắm hạt dưa: "Kể xem?"
Ngô Quế Hoa hăng hái : "Nhà đẻ sát vách nhà Lý Xuân Quyên, mấy hôm nhà họ Vương xảy chuyện, tin đồn lan tới chỗ đẻ ngay. Đừng , đồn nha. Chủ yếu là chuyện Vương Vĩnh Thuận và Vương Diệu Tông ồn ào quá, mấy đại đội xung quanh đều , công xã cũng ."
"Rồi hôm nọ về nhà đẻ, kể, bố Lý Xuân Quyên quyết định, gọi Lý Xuân Quyên về, bảo là Vương Vĩnh Thuận, Vương Diệu Tông đều tù . Chi bằng gọi Lý Xuân Quyên về nhà đẻ, tính chuyện lấy đàn ông khác."
Ngô Quế Hoa dù ghét cay ghét đắng Lý Xuân Quyên, nhưng lúc nhắc tới cũng thở dài.
"Bà già cô cầu xin, là nghĩ cho Lý Xuân Quyên, nhưng thực chất là gả Lý Xuân Quyên nữa, kiếm thêm chút tiền sính lễ."
Lý Xuân Quyên dù lớn tuổi , nhưng quê nhiều đàn ông già độc , góa vợ cũng ít.
Lý Xuân Quyên tìm một đàn ông góa vợ con mà gả, sính lễ cao thì , sính lễ thấp kiểu gì cũng kiếm chút đỉnh.
"Cũng bà già cô thuyết phục kiểu gì, tóm là Lý Xuân Quyên xuôi lòng. Này, cô về nhà đẻ mấy hôm bắt đầu xem mắt. thấy, lâu nữa là cưới thôi."
Ngô Quế Hoa bĩu môi: "Lương thực đoán Lý Xuân Quyên thèm để tâm, cô cũng chẳng bận lòng."
Nói xong, Ngô Quế Hoa kéo chủ đề về Vương Linh Linh: "Nên là đội trưởng , nếu Lý Xuân Quyên đến đòi lương thực, đợi đến mùa thu chia lương thực, Vương Linh Linh thể đến lĩnh hết lương thực của nhà Vương Vĩnh Thuận."
Không giao cho Vương Linh Linh thì cũng chẳng ai thể nhận. Cả nhà tan tác hết .
Vương Anh: "Sao Vương Linh Linh chấp nhất lương thực thế, cô về đến cửa nhà cũng chẳng thèm kỹ. Cứ như bận tâm chuyện của Vương Vĩnh Thuận chút nào."
Cũng may Vương Anh chuẩn sẵn sàng để cãi vã với Vương Linh Linh. Ai dè đối phương về chỉ hai chuyện, một là đòi lương thực, hai là tìm Trình Thục Phân.
Ngô Quế Hoa nhún vai: "Ai lòng nghĩ gì. Mấy thấy , nãy ở văn phòng đại đội, thằng bé cô mang theo định sờ hộp t.h.u.ố.c bệ cửa sổ văn phòng, một câu đừng sờ. Ánh mắt Vương Linh Linh cứ như ăn tươi nuốt sống, còn gì mà trẻ con sờ đồ thì , tình thương... Tình thương tổ bà cô ! Nếu cản, thằng nhóc đó chắc nuốt hết t.h.u.ố.c bụng ."
Ngô Quế Hoa: "Thật hiểu nghĩ gì, kế mà cũng thiếu cả đầu óc. Hai đứa trẻ đó sai vặt cô thì thuận tay thật, đến tiếng '' cũng gọi, cứ gọi ' kế'. Mấy bảo cô tham cái gì!"
Mọi chủ đề liên quan đến Vương Linh Linh, cuối cùng đều quy về câu hỏi: "Cô tham cái gì!"
Vương Anh giải đáp , ai mà hiểu nổi cái mạch não của Vương Linh Linh.
Kiếp chắc sống , trọng sinh một là cố gắng hết sức để đổi vận mệnh.
Quan trọng là cơ hội đổi vận mệnh của cô là đổi một đàn ông khác, thật là nực .
"Ai , chắc là thích trẻ con ."
Ngô Quế Hoa bĩu môi: "Thích thì tự đẻ , cứ nuôi con , nuôi còn khép nép, mặt hai đứa trẻ đó thật sự còn bênh con hơn cả ruột, tiếc là vẫn gọi cô là ' kế'."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-185.html.]
Lúc , kế Vương Linh Linh cuối cùng cũng hỏi chỗ ở của Trình Thục Phân và Trình Ngọc.
Cô dẫn theo hai đứa trẻ chuẩn đến chăm sóc Trình Thục Phân đang hấp hối.
Trước khi , Vương Linh Linh đặt Triệu Đông, Triệu Tây cùng , vẻ mặt hòa nhã với hai đứa: "Một lát việc, nên hai đứa đừng xen ? Đợi xong việc, sẽ mua kẹo cho hai đứa, cả cái xe nhỏ kéo là chạy nữa."
Triệu Đông khó chịu, nó Vương Linh Linh đối xử với nó, nhưng trực giác trẻ con khiến nó vẫn thấy bực bội khi đối diện với Vương Linh Linh.
Nếu Triệu Đông lớn hơn chút, nó sẽ ánh mắt Vương Linh Linh nó, dùng từ ngữ thời để miêu tả chính là "như đang một đồng tiền vàng tinh xảo".
Bất cứ ai như thế cũng sẽ cảm thấy thoải mái.
Triệu Đông uể oải : "Được , nhanh lên."
Nó vốn đến, nhưng Vương Linh Linh bây giờ ở riêng, ai giúp cô trông con. Nên cô chỉ thể dẫn theo hai đứa trẻ cùng .
Thời gian Vương Linh Linh còn gầy hơn lúc riêng, cứ thế thức khuya dậy sớm.
Ban ngày xuống đồng việc kiếm công điểm, còn giặt giũ nấu cơm cho hai đứa trẻ, còn trông chừng cho chạy lung tung. Buổi tối còn luôn để ý Triệu Tây, Triệu Đông tè dầm. Tè dầm thì phơi chăn...
Vương Linh Linh trong một thời gian ngắn, hết tất cả công việc nhà mà nửa đời cô từng .
Đây cũng là lý do tại Vương Linh Linh bây giờ đang gấp rút kiếm tiền.
Chỉ dựa mười lăm đồng Triệu Quân đưa mỗi tháng, chỉ đủ nuôi hai đứa trẻ, còn xa mới đủ nuôi cô .
Vương Linh Linh tự cổ vũ bản , đến nước , nhẫn vàng kiểu gì cũng lấy !
Cô bộ tịch, đổ nước trong túi đeo lên mí mắt, lấy cái túi vải, bên trong đựng năm sáu cái bánh mì bột trắng, với ba bốn cái bánh ngô.
Vương Linh Linh tự tin, kiếp Điền Hữu Phúc tìm đến tận nơi mới chịu lo, lương thực cho cũng chỉ là vài cái màn thầu bột tạp và hai cái bánh mì bột trắng.
Lần cô mang theo gấp đôi!
Bảo đảm thể khiến Trình Thục Phân cảm động mà dâng nhẫn vàng bằng hai tay!
Vương Linh Linh nặn vài giọt nước mắt, đẩy cánh cửa khép hờ của Trình Thục Phân, mang theo giọng lóc bước nhà.
"Chị gái khổ mệnh ơi, chị sắp , thật sự khiến đành lòng. là con gái đội gả , về nhà đẻ, đúng lúc nhà đẻ xảy chuyện dùng đến những lương thực nữa. mang đến cho chị một ít, chị ăn lên đường bình an. Kiếp đừng hát hí khúc nữa. Chị xem, mấy cái bánh mì ..."
Vương Linh Linh ngẩng đầu, lời còn dứt mắc kẹt trong cổ họng phát nữa.
Sau cánh cửa khép hờ, trong nhà đang bốc khói.
Trình Thục Phân mặt mày hồng hào bên bếp lửa, bên một, hai, ba cô bé, từ lớn đến nhỏ, ai nấy mặt mũi bụ bẫm.