Gả Cho Kẻ Thù Không Đội Trời Chung - Chương 5: [A Ngưng muội muội.]
Cập nhật lúc: 2024-11-11 03:36:08
Lượt xem: 1,231
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy ngày nay tuyết rơi liên miên, mặt đất phủ một lớp tuyết mỏng, khí náo nhiệt sắp Tết cũng thể xua tan lớp tuyết .
Từ hôm ở Mãn Hương lâu, Lê Ngưng mấy ngày liền khỏi cửa.
Đợi trời quang mây tạnh, Lê Ngưng sai chuẩn một chiếc bàn dài trong sân, ngay mặt mấy cây hoa mai.
Tranh thủ lúc nắng ấm, Lê Ngưng trong sân vẽ tranh.
Cành mai cứng cáp, cành phủ đầy tuyết trắng, những bông hoa trắng hồng nở rộ, còn một vài nụ hoa hé nở.
Một canh giờ trôi qua, bức tranh cơ bản thành, chỉ còn chờ tô màu.
Lê Ngưng trái , cầm lấy son, trực tiếp dùng đầu ngón tay chấm son tô màu cho hoa mai.
Chấm xong nụ hoa cuối cùng, Lê Ngưng hài lòng ngắm một hồi, sai đợi mực khô cất .
"Quận chúa." Đông Tuyết thấy Lê Ngưng cuối cùng cũng xong việc, bước tới : "Vừa nha bên chỗ Vĩnh Lạc trưởng công chúa đến, bảo mau chóng qua đó."
Lúc còn một canh giờ nữa mới đến giờ dùng bữa trưa, Lê Ngưng thong thả rửa sạch son còn dính đầu ngón tay.
"Có là chuyện gì ?"
"Không ạ." Đông Tuyết nghĩ ngợi một lát : "Hình như là khách đến phủ."
Đầu ngón tay vẫn còn lưu một chút son đỏ, Lê Ngưng lấy khăn tay bên cạnh lau sạch tay, dẫn Đông Tuyết đến chính sảnh.
Nếu Lê Ngưng "khách" đến là Bùi Trác, nàng nhất định sẽ đến, hoặc là sẽ lữa đến khi Bùi Trác rời mới tới.
Vĩnh Lạc trưởng công chúa thấy Lê Ngưng khựng bước, vẫy tay gọi nàng gần.
Lê Ngưng miễn cưỡng tới.
"Chẳng lẽ lâu ngày gặp, đến mức nhận nữa ?" Vĩnh Lạc trưởng công chúa mỉm hỏi Lê Ngưng, nhưng ánh mắt về phía Bùi Trác.
"Là do con đường đột, thể khiến quận chúa liếc mắt một cái nhận ."
Trên mặt Bùi Trác quả nhiên lộ vẻ áy náy.
Lê Ngưng kinh ngạc .
Hắn bày vẻ khiêm tốn mặt mẫu nàng gì chứ, bọn họ mới gặp vài ?
Vĩnh Lạc trưởng công chúa hai đứa trẻ, nhớ chuyện cũ, khẽ thở dài: "Quả thật là trở nên xa cách. Trước đây con vẫn luôn gọi , bây giờ gọi là quận chúa."
Bùi Trác dường như cũng nhớ chuyện . Lê Ngưng cũng nhớ chuyện .
Bùi Trác nghĩ gì nàng , nàng chỉ cố tình gọi nàng là mặt Vĩnh Lạc trưởng công chúa là cố ý trêu chọc nàng, chiếm tiện nghi của nàng!
"May mắn bây giờ thiên hạ thái bình, con nhiều thời gian ở hoàng thành, thể thường xuyên bầu bạn với A Ngưng , để chúng quen với ."
Hắn cố tình nhấn mạnh hai chữ " ".
Lê Ngưng trừng mắt chỗ Vĩnh Lạc trưởng công chúa thấy.
Sau đó, Vĩnh Lạc trưởng công chúa trò chuyện với Bùi Trác về những chuyện trải qua ở biên quan mấy năm nay, ân cần hỏi han sống , đến dự định sắp xếp cho tương lai.
Nhìn thiếu niên chăm sóc từ nhỏ đến nay trưởng thành, trở nên chín chắn, Vĩnh Lạc trưởng công chúa trong lòng cũng an ủi.
Vĩnh Lạc trưởng công chúa thương cảm : "Khổ cho con , mấy năm nay vất vả ."
Bùi Trác lắc đầu, ánh mắt kiên định: "Được phân ưu cho bệ hạ, cho Đại Tề là vinh hạnh của con."
Nhìn cảnh hai trò chuyện qua , tựa như "mẫu tử tình thâm", Lê Ngưng thầm nghĩ Bùi Trác còn giống con trai của mẫu nàng hơn cả nàng.
" , từ Tây Bắc trở về, con mang một chút quà cho di mẫu." Bùi Trác lấy một chiếc hộp đặt mặt Vĩnh Lạc trưởng công chúa, mở hộp , bên trong đựng bảo thạch đặc trưng của vùng Tây Bắc.
"Biết di mẫu thích các loại ngọc, mấy viên đá lọt mắt xanh của di mẫu ."
Bảo thạch trong hộp lấp lánh muôn màu muôn vẻ, hình dạng khác , ánh sáng phát những tia sáng rực rỡ.
Vĩnh Lạc trưởng công chúa yêu thích rời mắt, bà hài lòng với những bảo thạch , càng hài lòng với tấm lòng của Bùi Trác.
Ngay cả khi ở biên quan cũng quên bà - di mẫu của .
Lê Ngưng cũng thấy những bảo thạch đó, là hàng tầm thường. Đắt đỏ xinh , ngay cả nàng vốn hứng thú với ngọc cũng chút ngứa ngáy.
mà —
"Những thứ rẻ, ở Tây Bắc lấy tiền mua những bảo thạch ?" Lê Ngưng hỏi.
Bùi Trác cúi đầu, vẻ mặt hổ thẹn: "Ta đúng là mua nổi, đều là mua đá thô giá rẻ từ tay thương nhân, tự học cách mài dũa từng chút một."
Vĩnh Lạc trưởng công chúa càng thêm kinh ngạc, bà dậy nắm lấy tay Bùi Trác, vỗ nhẹ mấy cái: "Đứa trẻ ngoan, lòng ! Di mẫu thích những bảo thạch ."
Vĩnh Lạc trưởng công chúa đóng hộp , sai cẩn thận cất .
Xúc động xong, sang đứa con gái của bên cạnh, cả ngày chỉ ăn chơi, chút chính sự nào, so sánh như , Vĩnh Lạc trưởng công chúa càng Lê Ngưng càng thêm chướng mắt.
Thế là, đó Vĩnh Lạc trưởng công chúa khen Bùi Trác một câu thì mắng Lê Ngưng một câu.
Lê Ngưng mắng một câu thì trừng mắt lườm Bùi Trác một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/chuong-5-a-ngung-muoi-muoi.html.]
Bùi Trác trừng mắt một cái, khóe miệng nhếch lên một chút.
Mãi đến khi tới giờ dùng bữa trưa mới thôi.
Vĩnh Lạc trưởng công chúa giữ Bùi Trác ở dùng bữa, Bùi Trác từ chối: "Hôm nay con chỉ rảnh nửa ngày, giờ Ngọ đến quân doanh."
"Sao con sớm." Vĩnh Lạc trưởng công chúa giả vờ giận dữ.
Thì Bùi Trác tranh thủ nửa ngày rảnh rỗi đến thăm bà. Vĩnh Lạc trưởng công chúa càng thêm cảm động.
Hỏi mới ngay, Vĩnh Lạc trưởng công chúa liền tiễn Bùi Trác cửa, nhưng từ chối.
Thế là Vĩnh Lạc trưởng công chúa kéo Lê Ngưng đang định chuồn êm bên cạnh , bảo Lê Ngưng tiễn.
Bùi Trác dường như tiện từ chối nữa, bèn đồng ý.
Còn cách cổng phủ Vĩnh Lạc trưởng công chúa một đoạn xa, Lê Ngưng đầu , thấy đến đây thì Vĩnh Lạc trưởng công chúa thấy bọn họ nữa. Nàng liền chậm , để Bùi Trác tự ngoài, lúc nàng về cũng đỡ một đoạn đường.
"A Ngưng , định lười biếng ?"
Bùi Trác phát hiện , lập tức dừng vạch trần nàng.
Giọng Bùi Trác nhỏ, Lê Ngưng sợ kinh động đến Vĩnh Lạc trưởng công chúa, vội vàng bảo im miệng, cũng còn thời gian để ý đến cách xưng hô của nữa.
Lần Bùi Trác nàng, đề phòng Lê Ngưng nhân lúc chú ý giở trò.
Lê Ngưng chỉ hận thể nhanh hơn một chút.
"Huynh còn đến quân doanh , nhanh lên?"
Bùi Trác vẫn giữ nguyên tốc độ, ung dung : "A Ngưng mặt , nhanh lên thì mới thể theo nhanh lên chứ?"
"..."
"Không gọi như !"
"Được, lời A Ngưng ."
"..."
Cuối cùng cũng đưa đến tận cổng lớn, Lê Ngưng xoay định rời thì cổ tay bỗng giữ . Nàng khựng , đầu.
Bùi Trác lập tức buông tay nàng , lấy từ trong n.g.ự.c một chiếc hộp nhỏ.
Chiếc hộp nhỏ hơn chiếc hộp mà Bùi Trác đưa cho Trưởng công chúa lúc nãy nhiều.
Hắn đưa chiếc hộp nhỏ đang mở tay về phía Lê Ngưng.
"Đây là cái gì?" Lê Ngưng chiếc hộp với vẻ nghi ngờ, Bùi Trác.
Nàng tin bụng đến mức đó, ngay cả ba năm ở biên quan cũng nhớ đến nàng, còn mang quà về cho nàng.
Bùi Trác nắm tay che miệng, ho nhẹ một tiếng: "Đây là quà xin chuyện ở Mãn Hương lâu ."
Lê Ngưng kinh ngạc.
Hắn đắc tội nàng còn ít , xin ?
Do dự một hồi, Lê Ngưng bán tín bán nghi đưa tay nhận lấy.
Đầu ngón tay mềm mại của nàng lướt qua lòng bàn tay . Bùi Trác khẽ động đậy ngón tay, khi lòng bàn tay trống liền nắm c.h.ặ.t t.a.y , giấu lưng.
Cuối cùng cũng tống khứ cái của nợ khỏi cửa, Lê Ngưng mở hộp xem bên trong là gì, xoay rời .
Chờ đến khi bóng dáng Lê Ngưng khuất khúc quanh, thấy nữa, Bùi Trác mới lên ngựa phóng về phía ngoại ô.
Ăn cơm trưa xong, trở về Lăng Sương viện, Lê Ngưng mới lấy chiếc hộp nhỏ , mấy để tâm bảo Đông Tuyết mở xem bên trong là gì.
Đông Tuyết mở hộp, kinh ngạc kêu lên, lấy đồ vật trong hộp đưa đến mặt Lê Ngưng: "Quận chúa mau , là một khối ngọc bội màu hồng!"
Nói chính xác thì đây là một khối ngọc bội hình hoa mai, kích thước lớn hơn hoa mai bình thường một chút.
Nhụy hoa màu đỏ tươi, cánh hoa chuyển dần sang màu hồng phấn, trông đầy đặn và tròn trịa hơn hoa mai bình thường.
Lê Ngưng dùng hai ngón tay cầm khối ngọc bội hoa mai lên ngắm nghía.
Chẳng lẽ đây cũng là do tự tay mài dũa ?
Nhìn mặt , Lê Ngưng phát hiện một rãnh nhỏ. Rãnh giống như vết nứt ngọc, mà giống như mài dũa cố ý để gắn thứ gì đó. điều cũng ảnh hưởng đến vẻ bề ngoài của khối ngọc bội hoa mai.
Lê Ngưng thích khối ngọc bội . Thích hơn bất kỳ viên đá quý nào nàng từng thấy đây.
"Cất cẩn thận, đừng để va đập." Lê Ngưng dặn dò.
"Quận chúa yên tâm." Đông Tuyết nhận Lê Ngưng thích khối ngọc bội , dám lơ là. Nàng hỏi: "Có cần chuẩn quà đáp lễ cho Bùi công tử ạ?"
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Trước đây, bất kể quận chúa nhận quà gì, nàng cũng đều chuẩn một món quà tương tự để tặng .
Đông Tuyết chắc chắn, nhưng vẫn nhắc nhở một câu.
Lê Ngưng suy nghĩ một chút, đây là quà xin của Bùi Trác, quà tặng gì khác, nàng cũng cần xin Bùi Trác, đương nhiên cũng cần đáp lễ.
Lê Ngưng về phía giường, giọng lười biếng vang lên: "Không cần."
Nếu là khác, nàng thể sẽ cân nhắc việc đáp lễ, nhưng Bùi Trác...