Gả Cho Kẻ Thù Không Đội Trời Chung - Chương 60: Muốn uống rượu mơ
Cập nhật lúc: 2024-12-16 14:01:50
Lượt xem: 594
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rõ ràng còn tới mùa hè, thời tiết vẫn còn mát mẻ, nhưng Lê Ngưng cảm thấy mặt đỏ tai hồng, giống như con tôm hấp trong nồi, bỗng chốc đỏ bừng.
Chỉ là là hành động của Bùi Trác chọc tức, là vì lời của mà thẹn thùng.
“Tên Bùi Trác đáng ghét ...” Lê Ngưng nắm c.h.ặ.t t.a.y thành quyền, hận thể đ.ấ.m một trận, nhưng lý trí mách bảo nàng đánh , nên cũng đành thôi, chỉ thể dùng lời để trút giận, oán hận : “Dám đùa giỡn !”
Bùi Trác đủ , tạm thời thu ý định trêu ghẹo nàng, nắm lấy bàn tay đang siết chặt của nàng, kiên nhẫn tách các ngón tay , dắt nàng ngoài.
“Rượu đó quận chúa thể uống, độ rượu quá mạnh, chịu nổi .”
Lê Ngưng chỉ khinh thường hừ lạnh trong lòng.
Bùi Trác chắc chắn là vì rượu ngon nên độc chiếm, chia cho nàng.
Hắn cho nàng uống, nàng càng uống cho bằng .
Vì tối nay Bùi Trác giở trò, nên khi về phòng Lê Ngưng vẫn còn giận, co ro ở mép trong cùng giường thèm để ý tới Bùi Trác, hận thể giữa hai một vực sâu ngăn cách.
khi Lê Ngưng ngủ say, nàng và Bùi Trác gần gũi thế nào thì nàng cũng .
Sáng hôm , Lê Ngưng tỉnh dậy khá sớm, Bùi Trác cũng rửa mặt xong.
Hắn chút kinh ngạc: “Quận chúa hôm nay dậy sớm ?”
Lê Ngưng liếc một cái, đầu hừ lạnh một tiếng, nhưng mới ngủ dậy nên hàng mi vẫn còn ướt át, giọng cũng mềm mại, tiếng hừ lạnh chẳng chút uy h.i.ế.p nào.
Bùi Trác , Lê Ngưng liền tới nhà bếp, nhưng tủ chén tối qua còn bóng dáng vò rượu nữa, tìm thêm hai vòng vẫn thấy.
Chắc là Bùi Trác giấu chỗ khác .
Hắn đúng là keo kiệt!
*
Tây Bắc Khương Nguyên yên vài năm, gần đây gây náo loạn ở biên giới, trong buổi chầu sáng Hoàng thượng cùng các đại thần thương nghị việc .
Đại Tề võ lực cường thịnh, đương nhiên cần sợ Tây Khương xâm phạm, chỉ là nếu thật sự xảy chiến tranh, nên phái ai dẹp loạn mới là điều mà các triều thần quan tâm.
Rất nhanh một vị tướng quân chinh chiến nhiều năm , chính nghĩa lẫm liệt : “Lão thần nguyện xuất chinh dẹp loạn, khiến Tây Khương thần phục Đại Tề!”
Người lên tiếng là Lương tướng quân ngoài lục tuần, đợi Hoàng thượng lên tiếng phản đối, Lương tướng quân tuổi cao, e là tới Tây Bắc ngựa lắc cho đau xương cốt, khiến Lương tướng quân tức giận vô cùng, ngay tại chỗ lời qua tiếng tranh cãi.
Hoàng thượng ồn ào đến đau đầu, bảo bọn họ im lặng. Việc cần vội vàng quyết định , chỉ là tiên để bọn họ việc , để chuẩn tâm lý.
Nếu thật sự xảy chiến tranh, những ở đây đương nhiên sẽ nghĩa chùn bước, đặc biệt là các võ quan từng trận, ai cũng hận thể xông pha nơi tuyến đầu bảo vệ đất nước, căn bản cần lo lắng ai sẽ từ chối việc .
Tan chầu, Bùi Trác bước khỏi đại điện gọi .
Người tới là Kim Ngô vệ Chỉ huy sứ Triệu Thành Anh, cùng Bùi Trác tiếp tục thảo luận về việc hôm nay trong buổi chầu.
Triệu Thành Anh lớn hơn Bùi Trác vài tuổi, xuất từ gia đình danh giá, dựa việc liều g.i.ế.c địch lập công chiến trường mới thành tựu ngày hôm nay.
Ban đầu, khi còn ở Tây Bắc, gặp Bùi Trác cũng tưởng là tên công tử bột trời cao đất dày, nhất thời nổi hứng mới tòng quân. Hành quân đánh giặc há là trò đùa, mới lầm, mưu lược và tài trí của Bùi Trác đều hơn , gọi là kỳ tài cũng ngoa.
Lúc chia tay, Triệu Thành Anh đột nhiên nhớ điều gì đó, ậm ừ : "Nói cũng trùng hợp, hôm qua gặp Quận chúa phố."
Kim Ngô Vệ tuần tra trong thành, Triệu Thành Anh xuất hiện phố cũng lạ.
Hơn nữa, hội hoa đăng đông náo nhiệt, càng tăng cường tuần tra phòng ngừa kẻ thừa cơ gây rối.
Lời Triệu Thành Anh còn ý tứ khác, Bùi Trác dừng bước, nghiêng đầu : "Mời Triệu đại nhân rõ."
Triệu Thành Anh bèn kể chuyện Lê Ngưng đánh cờ với một ông lão trong hội hoa đăng hôm qua cho Bùi Trác , cuối cùng còn cảm thán: "Ta đến cổng thành thì thấy Quận chúa đang đấu cờ với ông , mấy canh giờ thấy Quận chúa vẫn còn ở đó, cũng cuối cùng Quận chúa thắng ..."
Triệu Thành Anh cũng thấy kỳ lạ.
Nghe đồn Vĩnh Lạc Quận chúa kiêu căng tùy hứng, nhưng khi gặp mặt hôm qua, cảm thấy nàng đơn giản như vẻ bề ngoài.
Không ngờ Vĩnh Lạc Quận chúa kiên nhẫn đến , hơn nữa kinh nghiệm đánh cờ lẽ cũng nhiều bằng ông lão, nhưng khí thế hề thua kém, giống kiểu vô cớ gây sự.
Triệu Thành Anh chuyện với Bùi Trác cũng là thể hỏi đáp án từ , dù nếu Quận chúa thắng, mang phần thưởng về cũng mới .
Bùi Trác chỉ trầm ngâm suy nghĩ, lời nào.
"Phần thưởng là rượu mơ, mùi vị thế nào." Triệu Thành Anh toe toét, " dù ngon đến cũng thể ngon bằng rượu do phu nhân ủ."
Lần Lê Ngưng và Bùi Trác tham gia hôn lễ chính là của Triệu Thành Anh, rượu mơ mà Lê Ngưng tâm tâm niệm niệm bấy lâu chính là do Triệu phu nhân tự tay ủ.
Nhớ đến thê tử, trong lòng Triệu Thành Anh vui vẻ đắc ý, đang thêm vài câu với Bùi Trác, thì nhắc nhở: "Triệu đại nhân, nếu còn tuần tra thì sẽ chậm trễ giờ giấc."
Triệu Thành Anh sực nhớ , đưa tay vỗ trán, hội hoa đăng hôm nay vẫn kết thúc, canh chừng thể để xảy chuyện, cũng để ý Lê Ngưng thắng thua, vội vàng lên đường.
Sau khi Triệu Thành Anh rời , Bùi Trác như điều suy nghĩ.
Đêm qua hỏi rượu từ , Lê Ngưng là " tặng", nếu là nàng tự thắng, nàng vênh váo khoe khoang với mới .
Cộng thêm việc nàng đêm qua còn xem cờ phổ, còn với những lời đó, liệu chê nàng .
Bùi Trác cảm thấy trong lòng rối bời.
Nàng hiếu thắng như , nếu thắng buồn ?
*
Hội hoa đăng kéo dài ba ngày, hôm nay là ngày thứ hai.
Lê Ngưng đến quầy hàng của ông lão, lão chút bất ngờ.
"Tiểu cô nương đến ." Lão , " hôm nay chỉ thắng lão phu mới uống rượu."
Lão mang theo nhiều, lúc chỉ còn một vò.
Lê Ngưng đương nhiên rõ, sẽ đòi đồ của lão nữa.
"Ta... Ta hôm nay đến là để thắng ngài, vì rượu."
Ông lão nhanh chóng nhận , Lê Ngưng tiến bộ nhanh, lúc đánh cờ khí thế định hơn hôm qua nhiều, buộc lão nghiêm túc ứng phó.
Hai canh giờ , hòa .
Lê Ngưng rõ ràng hài lòng với kết quả , còn chơi thêm ván nữa.
Hiếm khi gặp kiên trì như , ông lão đánh cờ : "Rượu đó uống , ngon ?"
Tay Lê Ngưng khựng một chút, nhanh liền khôi phục bình thường, bình tĩnh đưa lời nhận xét: "Cũng tạm."
Ông lão xong khàn khàn mấy tiếng.
"Quả nhiên thể xem thường nha đầu ngươi."
Rượu đó là ủ theo khẩu vị của lão, cay đến đến đó, tửu lượng cỡ nào uống nhiều cũng say.
Lại thêm một ván, ngay cả hòa cũng .
Lê Ngưng nhịn thở dài một tiếng, dậy vuốt phẳng nếp nhăn váy.
"Không chơi nữa."
Nàng còn nhiều quầy hàng chơi, thể tốn hết thời gian ở đây.
Hôm nay vẫn thắng , nhưng tâm trạng dường như cũng khó chịu như hôm qua.
*
Hôm nay, đường phố cũng coi như hòa thuận vui vẻ, đến giờ Triệu Thành Anh liền cưỡi ngựa về nhà, đúng lúc đường thấy một nam tử định trộm cắp tài vật của khác, bắt tại trận.
Nếu vì tên trộm , cần đến nha môn một chuyến, giờ thể về nhà dùng bữa tối cùng thê tử.
Lúc qua quầy hàng hôm qua thấy Lê Ngưng, Triệu Thành Anh theo bản năng qua, tiểu Quận chúa hôm nay còn ở đó .
Không thấy tiểu Quận chúa, ngược thấy Bùi Trác mà sáng nay mới chuyện.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Bùi Trác cũng tan ca, gọn gàng xuống ngựa đến quầy hàng đánh cờ .
Triệu Thành Anh mừng rỡ, đang định lên tiếng chào hỏi Bùi Trác, tên trộm thấy phân tâm liền vùng vẫy chạy trốn, Triệu Thành Anh bèn để ý đến việc gọi Bùi Trác nữa, dùng sức mạnh tay cảnh cáo tên trộm: "Ngươi ngoan ngoãn cho ."
Triệu Thành Anh từ bỏ ý định tìm Bùi Trác, áp giải tên trộm đến nha môn, chỉ thấy một câu Bùi Trác với ông lão.
"Xin dốc hết sức, đừng nương tay."
*
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/chuong-60-muon-uong-ruou-mo.html.]
Hôm nay Lê Ngưng về phủ sớm, ngược là Bùi Trác, trời tối hẳn mà vẫn về.
Lê Ngưng vì đợi cùng dùng bữa tối, ăn hai điểm tâm, nếu ăn nữa thì cần ăn tối, thể tắm rửa xong ngủ luôn.
Nàng đợi đến buồn chán, ngay cả thoại bản cũng xem nổi.
Sao hôm nay về muộn như , chẳng lẽ trời tối rõ đường, ngã xuống cái rãnh nào chăng...
Lê Ngưng càng nghĩ càng thấy khả năng, gọi tiểu tư đến, bảo tìm ở các rãnh nước ven đường.
Vừa dặn dò xong, liền đến báo Bùi Trác về.
Chàng hai tay chắp lưng, dáng thẳng tắp như tùng bách, đôi mắt phượng hẹp dài mang theo ý ấm áp, bộ dạng vẻ vui, bước từng bước về phía Lê Ngưng.
Đợi Bùi Trác đến mặt, Lê Ngưng thấy y phục sạch sẽ chỉnh tề, giống như bò từ rãnh nước nào lên, lúc mới hỏi : "Về muộn như , thế?"
"Rơi xuống rãnh nước ." Bùi Trác nghiêm túc trả lời nàng, xong khẽ tặc lưỡi, chút bất mãn, "Quận chúa cứ mong lành ."
Dù giờ cũng quá giờ tan ca của , muộn hơn nữa cũng nên muộn như , hơn nữa khỏe mạnh cường tráng, tên trộm nào dám đánh chủ ý lên , Lê Ngưng cũng chỉ thể đoán là tự cẩn thận.
ngờ thấy...
Lê Ngưng dời mắt , nhỏ giọng lầm bầm: "Ai bảo về muộn như ."
"Quận chúa tò mò gì ?" Bùi Trác hỏi.
Vẻ mặt Lê Ngưng khó tả.
Vừa nàng hỏi , đùa giỡn với nàng chịu trả lời cho đàng hoàng, giờ nàng nữa, bắt chuyện.
Lê Ngưng bất đắc dĩ, tiên bảo dọn cơm, đại phát từ bi chiều theo ý , mặt cảm xúc hỏi: "Vậy gì?"
Bùi Trác xách vò rượu đến mặt nàng, nhếch môi, thưởng thức vẻ mặt kinh ngạc của nàng.
Chàng lắc lắc vò rượu.
"Đi thắng rượu cho Quận chúa."
Lê Ngưng kinh ngạc đến mức môi hé mở, hồi lâu mới hồn, ánh mắt từ vò rượu chuyển đến đôi mắt cong cong ý của Bùi Trác.
Nàng chớp chớp mắt, chút hồn: "Chàng... thắng?"
Bùi Trác nhướng mày, đáp án hiển nhiên.
Lê Ngưng rơi trầm mặc.
Trong lòng nàng tất nhiên hiểu rõ, chỉ thắng lão nhân mới thể lấy rượu của ông , chỉ là nàng thử nhiều như đều thắng , Bùi Trác là thứ mấy mới thắng...
Như thấu suy nghĩ trong lòng nàng, Bùi Trác chủ động nhắc đến: "Quả thật tốn ít sức lực, thứ hai mới thắng."
Vậy mà chỉ dùng hai ...
Tâm trạng Lê Ngưng càng thêm phức tạp.
Nàng cờ nghệ của cũng tệ, ở trong quân thường xuyên chơi cờ , bây giờ tiến bộ ít, thể bỏ xa nàng.
Vậy nàng thua ?
Rất nhanh Lê Ngưng nghĩ thông, vò rượu nàng lấy về hôm qua, cũng là thắng, còn tiết lộ với Bùi Trác vài câu về việc nàng thắng ...
Hơi thở Lê Ngưng chợt nghẹn , nhớ tới những lời tối qua liền hận thể cắn đứt đầu lưỡi.
Thật mất mặt...
Rõ ràng bản thử qua, thắng chịu thừa nhận, mấy lời mơ hồ, càng c.h.ế.t tiệt hơn là Bùi Trác bây giờ cũng sự thật.
Lê Ngưng hổ thôi, đành mặc kệ.
"Bây giờ hết , thì !"
Lời nàng tuy là bảo , nhưng ngữ khí , nếu Bùi Trác thật sự dám nhạo nàng, nàng e là sẽ nhịn đánh với .
Mặc dù nàng đánh .
Thế nhưng đợi hồi lâu cũng thấy Bùi Trác gì, Lê Ngưng khỏi ngẩng đầu .
Bùi Trác cau mày, thần sắc nghiêm nghị, Lê Ngưng hồi lâu mới trịnh trọng : "Cho dù Quận chúa thua thắng, đều sẽ chế giễu Quận chúa."
Nghĩ kỹ , Bùi Trác quả thật từng chế giễu nàng chuyện gì, phần lớn là trêu chọc, chỉ là Lê Ngưng quen so đo với , lúc rơi thế yếu liền nhịn suy đoán tâm tư .
Hiện tại nghiêm túc bày tỏ thái độ của , Lê Ngưng ngược tự nhiên, tim càng khống chế mà hoảng loạn đập mạnh, đầu .
"Hơn nữa hôm qua cũng , Quận chúa giỏi về cờ, thắng cũng là chuyện bình thường."
Bùi Trác nắm cằm nàng xoay mặt nàng qua, cúi ngang tầm mắt với nàng, cho nàng cơ hội trốn tránh.
Mắt khi mang vẻ lạnh nhạt khó gần, nhưng khi lên, như chứa cả làn gió xuân dịu dàng.
Điều Lê Ngưng sớm lĩnh hội, lúc nàng mới quen Bùi Trác thích , khí chất quanh đều là sự lạnh lùng khó gần.
Chỉ là từ lúc nào, gặp nàng luôn mang theo ý rạng rỡ, lâu dần nụ của liền trở nên ôn hòa.
Chỉ là sự ôn hòa là do mà , là bởi vì gặp nào đó, mới lộ nụ ôn hòa.
Bùi Trác ngón tay thon dài dịch chuyển lên , véo má nàng: "Quận chúa thể vì chuyện mà tự ti, cũng hiểu, cho dù thế nào cũng thể nào chế giễu nàng."
Lê Ngưng phản ứng một hồi lâu mới hiểu lời Bùi Trác .
Hắn nàng tự ti?
Nàng rõ ràng thiếu nhất chính là kiêu ngạo.
Hắn dù thế nào cũng sẽ chế giễu nàng?
Đương nhiên, thường trực tiếp bắt nạt nàng!
Không , lúc còn đang véo mặt nàng!
"Ta ." Lê Ngưng bất mãn phản kháng, "Mau bỏ tay !"
Bùi Trác hài lòng với phản ứng của Lê Ngưng, nhưng cũng buông tay, ngược còn véo véo mặt nàng thêm vài cái.
Chỉ cần đầu ngón tay dùng sức, đôi môi hồng nhuận đầy đặn của nàng sẽ vì mà chu .
Hình như phát hiện chỗ thú vị, Bùi Trác nhịn véo một cái, véo thêm cái nữa...
Tuy đau, nhưng Lê Ngưng cũng để mặt cho tùy ý nhào nặn.
Nàng gỡ tay xuống, nhưng đáng tiếc thực lực hai chênh lệch quá lớn, Bùi Trác hề nhúc nhích, Lê Ngưng chỉ thể trừng mắt nhắc nhở nữa: "Buông tay."
"Quận chúa uống rượu ?"
Bùi Trác đưa mặt đến gần nàng, ánh mắt đầu tiên dừng môi nàng, đó mới ngẩng lên, đưa một điều kiện hấp dẫn.
"Ta thể cho Quận chúa uống một ít, chỉ là—" Đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve khóe môi nàng, ý tứ sâu xa, mở miệng giọng khàn nhiều, "Quận chúa bằng lòng ?"
Hắn ý gì, Lê Ngưng rõ ràng.
Vò rượu hôm qua giấu , bây giờ vò là do tự thắng, vốn keo kiệt chịu chia cho nàng, nếu bỏ lỡ cơ hội hiện tại ...
"Nói lời giữ lấy lời." Lê Ngưng .
"Đương nhiên."
Sau đó ngay lúc môi hai sắp chạm , Lê Ngưng đột nhiên ngẩng đầu lùi vài phần, lên tiếng ngăn cản: "Chờ, chờ !"
Bùi Trác vui vì dừng giữa chừng, nghi ngờ nàng đổi ý, dùng ánh mắt dò hỏi.
Lê Ngưng nhắc nhở: "Chúng còn dùng bữa."
Nhớ tới đó gần như đều mất nửa canh giờ, đợi đến lúc xong xuôi e là thức ăn đều nguội hết .
"Đợi dùng xong bữa tối, tắm rửa xong." Lê Ngưng ánh mắt né tránh, giọng cũng dần nhỏ , "Rồi, ... cũng muộn..."
Nàng thì , ăn hai điểm tâm , nhưng Bùi Trác về muộn như , chẳng lẽ đói?
Bùi Trác tay hề dừng , xem đối với bữa tối hứng thú lắm, thứ ăn đang ở ngay mắt.
Ngay lúc Lê Ngưng cho rằng Bùi Trác sẽ tiếp tục, tay buông khỏi sự kìm kẹp mặt nàng.
"Đi thôi."