Gả Cho Kẻ Thù Không Đội Trời Chung - Chương 75: Tất cả là tại Bùi Trác!
Cập nhật lúc: 2024-12-20 12:30:02
Lượt xem: 663
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mỗi khi Lê Ngưng mơ màng sắp chìm giấc ngủ, nàng động tĩnh của Bùi Trác đánh thức.
Cuối cùng cũng kết thúc lúc nào , Bùi Trác ôm nàng phòng tắm lau , đó ga giường và chăn mới.
Lúc bế trở giường, Lê Ngưng cảm thấy hai chân vẫn còn run rẩy.
Mí mắt nàng nặng trĩu thể mở nổi, cả mệt mỏi rã rời, mặc cho Bùi Trác ôm chặt, chẳng mấy chốc chìm giấc ngủ say.
Nàng ngủ một mạch đến tận trưa hôm , lúc tỉnh dậy thì chỗ bên cạnh trống .
Nàng gọi Đông Tuyết, mới nhận giọng khàn đặc, cổ họng cũng khô.
Đông Tuyết bước , Lê Ngưng chỉ chỉ chiếc ấm đồng bàn, nàng lập tức hiểu ý, rót một cốc nước đưa tới.
Lê Ngưng uống xong nước liền xuống ngủ tiếp, Đông Tuyết ôn tồn : “Quận chúa, dậy dùng chút gì ạ, cô gia khi rời dặn, tỉnh dậy ăn chút gì đó.”
Nhắc đến Bùi Trác, Lê Ngưng liền thấy khó hiểu.
Sao nhiều sức lực đến , khi xong chuyện còn tinh thần dậy sớm cung.
Bụng cũng đúng là đói, Lê Ngưng uể oải gật đầu, để Đông Tuyết đỡ dậy rửa mặt chải đầu.
Cơn mưa đêm qua tạnh từ lúc nào, hôm nay trời quang mây tạnh, những ngày tiếp theo thời tiết sẽ ấm dần lên.
Buổi trưa, Lê Ngưng tựa chiếc giường êm, tay cầm quạt tròn phe phẩy nhẹ nhàng.
Đông Tuyết bên cạnh gọt hoa quả cho nàng, thấy nàng xem thoại bản cũng chẳng thơ, chỉ ngẩn , liền tò mò hỏi: “Quận chúa đang nghĩ gì ạ?”
Mặt Lê Ngưng nóng bừng, lấy quạt che mặt.
Nàng đang nghĩ đến chuyện đêm qua.
Sao nàng thể, nhất thời hồ đồ đồng ý chứ…
Lê Ngưng há miệng cắn miếng hoa quả Đông Tuyết đưa tới, giọng ú ớ: “Không nghĩ gì cả.”
“À quận chúa.” Đông Tuyết đột nhiên nhớ điều gì đó, “Lần sai nô tỳ tìm bộ quân cờ bằng ngọc xong ạ, sáng nay thợ thủ công mang đến, xem qua ?”
Từ khi Lê Ngưng nhận rằng đánh cờ thắng Bùi Trác đồng nghĩa với việc thắng lão già ở hội thi săn bắn, nàng luôn tìm cơ hội để đấu với , đặc biệt sai tìm thợ thủ công chế tác một bộ quân cờ bằng bạch ngọc và bích ngọc.
Nàng đang chờ đợi bộ quân cờ , xem thể gỡ một ván mặt Bùi Trác .
Lê Ngưng : “Mang đến đây.”
Đông Tuyết cẩn thận bưng khay cờ đến, đặt lên bàn nhỏ trường kỷ.
Lê Ngưng dậy, cầm một quân cờ lên xem.
Quả nhiên là quân cờ bằng ngọc chế tác công phu, tinh xảo và đầy đặn, sắc sảo trong suốt, sờ thấy tròn trịa trơn nhẵn.
Lê Ngưng hài lòng.
Chỉ còn chờ khi nào Bùi Trác rảnh rỗi để thể phân cao thấp với , nhất là khi Tây Bắc.
***
Hôm nay, sứ thần chính thức lên đường đến Tây Khương để đàm phán, ba tháng sẽ Đại Tễ cần xuất binh trấn áp Tây Khương .
Sau khi tiễn sứ thần khỏi thành, các quan viên đều trở về cung lo liệu việc của .
Trên tầng hai của một lâu, từ cửa sổ thể thấy đoàn của sứ thần đang dần dần rời khỏi Hoàng thành.
“Tạ lang, khi nào mới về nhà?”
Câu hỏi của Hòa Thục cắt ngang dòng suy nghĩ của Tạ Tử Phi.
Tạ Tử Phi thu hồi ánh mắt về phía xa, ôn tồn : “Chiều nay sẽ khởi hành.”
“Chiều nay…” Hòa Thục kinh ngạc, “Nhanh như …”
Tạ Tử Phi mỉm : “Công chúa đừng lo lắng cho , về thăm cha , nhanh sẽ .”
“Tây Bắc cách Hoàng thành xa như , gặp e rằng đợi đến mùa thu.”
Trong lòng Hòa Thục chút vui, nhưng Tạ Tử Phi về nhà thăm cha , nàng cũng thể ngăn cản.
Viên ngọc bội màu hồng hình tròn mà Hòa Thục đang đeo chính là do Tạ Tử Phi tặng. Tạ Tử Phi với nàng rằng nhà ở Tây Bắc, biên giới Tây Bắc chút loạn lạc, nên nhờ nàng dò hỏi một tin tức trong triều.
Người trong Hoàng thất luôn nhiều tin tức hơn ngoài.
Vừa thể giúp đỡ Tạ Tử Phi, Hòa Thục đương nhiên vui vẻ đồng ý, những việc trong triều mà nàng dò la đều kể cho sót một chi tiết.
“Vậy hành lý của thu xếp xong ?” Hòa Thục hỏi.
Tạ Tử Phi gật đầu, nắm lấy mu bàn tay Hòa Thục, hứa hẹn: “Ta sẽ chuyện của chúng với cha , nếu họ đồng ý, đợi nàng cập kê sẽ cưới nàng vợ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/chuong-75-tat-ca-la-tai-bui-trac.html.]
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Tạ Tử Phi đối nhân xử thế ôn hòa lễ độ, tiếc lời khen ngợi, Hòa Thục khi quen cảm thấy .
Lúc đầu, mỗi họ gặp đều Nhị hoàng tử cùng, khi gặp nhiều , hai bắt đầu hẹn gặp riêng, cũng giấu giếm mối quan hệ với khác. Hoàng thượng cũng chuyện, Hòa Thục và một tên là Tạ Tử Phi thường xuyên qua và tình cảm với .
Trước đây, Hòa Thục cầu xin Hoàng thượng ban hôn nhưng thành, bây giờ gặp ưng ý, Hoàng thượng đương nhiên sẽ phá hoại nhân duyên của nàng, chỉ nghiêm khắc dặn dò nàng loạn, ban đêm về cung, ngủ bên ngoài.
Hòa Thục thấy phụ hoàng cũng phản đối, từ đó liền tâm ý qua với Tạ Tử Phi.
“Tâm ý của đều …” Bàn tay nắm lấy như bao bọc bởi lò lửa, ấm từ mu bàn tay lan khắp , mặt Hòa Thục cũng đỏ bừng.
“Chàng đường cẩn thận, sẽ đợi trở về.”
“Được, công chúa đợi .”
***
Mấy ngày chuẩn cho việc sứ thần Tây Khương, Bùi Trác đều về muộn, hôm nay là ngày sứ thần khởi hành, Lê Ngưng cho rằng Bùi Trác sẽ về càng muộn hơn.
Vì , nàng cho chuẩn bữa tối sớm, định ăn chút bánh ngọt lót , ai ngờ nàng mới ăn một nửa thì Bùi Trác trở về.
Lê Ngưng nhai hai cái, nuốt bánh xuống, kinh ngạc : “Hôm nay về sớm ?”
Hôm nay trong vệ quá bận, mấy đồng nghiệp rủ uống rượu, đây Bùi Trác thỉnh thoảng sẽ cùng họ , nhưng hôm nay từ chối lời mời của họ, vội vàng trở về.
Chàng bánh ngọt bàn, hiểu , Lê Ngưng.
“Nôn nóng trở về.”
Chàng nôn nóng trở về, nhưng trong Liễu Nguyệt đường chỉ nàng, ý tứ trong lời rõ ràng.
Lê Ngưng nhớ tới chuyện đêm qua, ánh mắt lấp lóe hai cái, tránh né ánh mắt của Bùi Trác, gọi Đông Tuyết xuống dặn dò bày cơm.
Lê Ngưng gói bánh ngọt còn , dậy: “Đi thôi, đến phòng ăn.”
Lúc ngang qua Bùi Trác, nàng dừng , cúi đầu, lấy một cái, cứ thế thẳng cửa.
Bùi Trác xoay , bóng lưng giả vờ như chuyện gì của nàng, một lúc mới theo.
Hai ngầm hiểu ý nhắc đến chuyện đêm qua.
Thuốc bổ do Trưởng công chúa gửi đến vẫn uống hết, Lê Ngưng vẫn uống một bát mỗi ngày.
Lê Ngưng cau mày, uống nửa bát thì định giả vờ qua chuyện.
“Trong bát còn nhiều bã thuốc quá, uống nữa.”
Tôn ma ma một cái, khuyên nhủ: “Đây bã thuốc, vẫn thể uống , quận chúa đừng lãng phí, uống hết phần nước thuốc còn .”
Lê Ngưng ủ rũ, còn tìm cớ gì đó để từ chối, phát hiện Bùi Trác đang , nàng hoảng hốt, giả vờ cầm bát lên tiếp tục uống, nhân tiện lấy bát che mặt.
Đợi nàng hồn , mới phát hiện trong lúc hoảng loạn uống hết cả bát thuốc đắng.
Lê Ngưng: “…”
Đều tại Bùi Trác!
Tôn ma ma hài lòng.
“Phải như chứ, uống hết.”
Sau khi dùng bữa tối, tắm rửa xong, dù đối mặt cũng đối mặt.
Lê Ngưng tắm xong liền giường, trong, thấy tiếng nước trong phòng tắm ngừng , đó là tiếng cửa phòng tắm mở , về phía giường.
Bùi Trác tắt nến ngay, khi lên giường, do dự một lát thẳng lưng Lê Ngưng.
Chàng chằm chằm bóng lưng của Lê Ngưng, nhất thời nàng đang nghĩ gì.
E thẹn chắc chắn là , nhưng nàng hài lòng với biểu hiện của đêm qua .
“Quận chúa sáng nay…” Bùi Trác cân nhắc từ ngữ, nhỏ giọng hỏi, “Chỗ đó đau lắm ?”
Cả hai đều là đầu tiên, nhưng Bùi Trác cũng thể quá mạnh bạo, nàng đau, cũng dễ dàng, tuy rằng cố gắng hết sức nhẹ nhàng, nhưng lúc cao trào khó tránh khỏi chút mất kiểm soát.
Lời như sấm sét bên tai, khiến mặt Lê Ngưng nóng bừng.
Câu càng khiến nàng nhớ cảnh tượng đêm qua, càng nhớ thì ký ức càng ùa về ngừng, thậm chí hình như còn cảm nhận dòng nước ấm chảy xuống.
Câu trả lời thế nào?
Nói đau cũng , đau càng .
Lê Ngưng kéo chăn lên mặt, trả lời .
Bùi Trác ôm nàng từ phía , hôn lên cổ nàng, khàn giọng hỏi: “Quận chúa, đêm nay chúng thử một nữa…”
***