Gả Cho Kẻ Thù Không Đội Trời Chung - Chương 82: Có lẽ chiến sự giữa Đại Tề và Tây Khương sẽ sớm nổ ra.
Cập nhật lúc: 2024-12-20 12:30:13
Lượt xem: 510
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có lẽ vì về cần đối mặt với mùi thuốc kỳ quái khó ngửi nữa, cả thể lẫn tinh thần của Lê Ngưng đều thoải mái hơn nhiều. Sau khi kết thúc, nàng lười biếng nhoài Bùi Trác, ngay cả một ngón tay cũng lười nhúc nhích.
Đợi thở bình trở , Lê Ngưng đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, ngẩng đầu lên.
Tư thế của hai lúc , chẳng là… nàng ở , Bùi Trác ở ?
mỗi đều là khi kết thúc Bùi Trác mới rời khỏi nàng, nàng thế nào mới thể ngay từ đầu là ở đây?
Vì , Lê Ngưng lặng lẽ, chậm rãi di chuyển xuống một chút, thử xem .
“Nàng đang nghĩ gì ?” Nhận thấy Lê Ngưng mất tập trung, Bùi Trác hỏi.
Lê Ngưng tối nay đặc biệt dễ chuyện, phối hợp với động tác của , thậm chí còn chủ động bám lấy .
Nếu thể thêm một nữa…
Ý nghĩ lóe lên, cả hai đều cứng đờ.
Lê Ngưng cực kỳ chậm rãi di chuyển rời khỏi nơi đó.
Bùi Trác cuối cùng cũng nhận động tác nhỏ của Lê Ngưng, khàn giọng hỏi nàng: “Sao ?”
Lê Ngưng đương nhiên sẽ thật với , ậm ừ : “Không gì…”
Trên vẫn còn dính một lớp mồ hôi mỏng, Lê Ngưng thành thạo sai bảo Bùi Trác: “Ta tắm.”
Bùi Trác thắp nến, khoảnh khắc ánh nến sáng lên, Lê Ngưng nhắm mắt , tiện tay kéo chiếc áo xuân bên cạnh che lên .
Nàng vẫn còn hổ khi lõa thể mặt Bùi Trác.
Bùi Trác trở , đỡ lấy m.ô.n.g nàng bế nàng lên, bế nàng phòng tắm lau .
Lê Ngưng chỉ mặc độc một chiếc áo xuân mỏng manh, nàng nắm chặt lấy nó, để nó trượt xuống.
Cho dù nàng thấy ánh đèn, nhưng khi Bùi Trác giúp nàng lau , vẫn thể tránh khỏi thấy, Lê Ngưng sức lực tự , đành mặc kệ.
Đợi thứ thu dọn thỏa, Lê Ngưng xoay chui trong chăn, mí mắt nặng trĩu lập tức khép .
ngủ say, nàng mở mắt , đầu nhắc nhở Bùi Trác ôm nàng lòng: “Hơi nóng.”
Gần đây trời dần ấm lên, đầu hè đến, hai ôm càng nóng hơn, Lê Ngưng đổ mồ hôi thêm một nữa.
Bùi Trác lùi một chút, để một trống giữa hai , nhưng tay ôm nàng vẫn buông.
Lê Ngưng buồn ngủ đến cực điểm, tranh cãi với Bùi Trác, mặc kệ .
*
Ngày tháng cứ thế trôi qua, chẳng mấy chốc mùa xuân kết thúc, đầu hè sang.
Sau gần một tháng gặp Lục Chỉ Du, Lê Ngưng cuối cùng cũng nhận lời mời của nàng, cùng nàng gặp mặt tại lâu.
“Gần đây đang bận gì ?” Lê Ngưng còn xuống hỏi , “Không gặp , trong thư cũng với là chuyện gì.”
Lục Chỉ Du mặt mang theo nụ ôn hòa, giải thích: “Có mấy bà mối đến phủ chuyện cưới xin, mấy hôm nay mẫu bảo ở trong phủ, cùng bà xem xét công tử nhà nào phù hợp.”
Lê Ngưng ngờ là nguyên nhân , trêu chọc : “Trước đây là kể với về nỗi khổ tâm mẫu sắp xếp xem mắt cho , bây giờ đến lượt .”
“Thế nào?” Lê Ngưng tò mò hỏi, “A Du ý ?”
Lục Chỉ Du bưng chén lên nhấp một ngụm, chậm rãi : “Gia thế, dung mạo đều chê , chỉ là…” Lục Chỉ Du cụp mắt xuống, do dự , “Không tính tình thế nào.”
Trong lòng Lê Ngưng chút cảm khái.
Lục Chỉ Du tài sắc vẹn , tính tình ôn nhu, dịu dàng, thể xứng với nàng, cũng là nam tử tài giỏi hơn .
“Đừng vội, thể tìm hiểu kỹ hãy quyết định.” Lê Ngưng , “Chỉ nam tử ưu tú nhất đời mới xứng với A Du của chúng .”
Lục Chỉ Du mỉm , nhớ tới điều gì đó, hỏi Lê Ngưng: “Bây giờ tỷ và Bùi công tử thế nào ?”
Lục Chỉ Du nhớ rằng, Lê Ngưng vẫn luôn thắng Bùi Trác trong chuyện nào đó, để Bùi Trác thừa nhận Lê Ngưng lợi hại hơn .
Ánh mắt Lê Ngưng lảng tránh, hai má ửng hồng, giọng chút tự nhiên.
“Mặc dù… mặc dù hiện tại vẫn thể áp đảo , nhưng hẳn là cũng sắp .” Lê Ngưng nhớ tới những đêm mây mưa gần đây, và cả cuốn sách nhỏ cất giấu thư phòng mà nàng vẫn xem , giọng điệu khỏi kiên định hơn vài phần, “Ta sẽ cố gắng tìm cơ hội.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/chuong-82-co-le-chien-su-giua-dai-te-va-tay-khuong-se-som-no-ra.html.]
Lục Chỉ Du cũng rõ Lê Ngưng đang chuyện gì, hỏi thêm nữa, chỉ nhẹ giọng an ủi: “Làm việc gì cũng lượng sức mà , đừng miễn cưỡng bản .”
Lê Ngưng đáp ứng.
Cũng hẳn là miễn cưỡng, so với lúc ban đầu luống cuống tay chân, bây giờ nàng cũng coi như chút tiến bộ.
Hai nhiều chuyện , cứ thế trò chuyện từ sáng đến khi mặt trời lặn về tây, đến lúc thể về nhà, hai mới rời khỏi lâu, cùng lên một chiếc xe ngựa một đoạn đường.
Vào giờ , đúng lúc các quan viên trong triều tan , đường vài chiếc xe ngựa xen lẫn , còn quan viên cưỡi ngựa bên cạnh.
Đi đến ngã tư, Lục Chỉ Du xuống xe ngựa của Lê Ngưng, chuẩn lên xe ngựa của Lục phủ.
Lê Ngưng cũng xuống xe, tạm biệt Lục Chỉ Du.
“Người là ai ?” Lê Ngưng nghi hoặc về một hướng.
Cách đó xa một ánh mắt, họ bao lâu , Lê Ngưng nghi ngờ đó là ý đồ .
Lục Chỉ Du theo ánh mắt của Lê Ngưng, thấy một thiếu niên môi hồng răng trắng, tay nắm dây cương, dáng thẳng tắp bên cạnh con tuấn mã, đôi mắt sáng đang về phía họ.
Thiếu niên chạm ánh mắt của Lục Chỉ Du, lập tức vội vàng thu hồi ánh mắt, tay luống cuống nâng lên hạ xuống, cuối cùng xoay dắt ngựa nhanh chóng rời , hoảng hốt đến mức quên cả lên ngựa.
Lục Chỉ Du cũng thu hồi ánh mắt, để tránh Lê Ngưng nghi ngờ ý đồ , đành giải thích với nàng: “Chàng trai đó chính là một trong những mai mối cho , . Có lẽ ngang qua đây, nhận thôi.”
“Ra là .”
Lê Ngưng hiểu rõ gật đầu.
Lục Chỉ Du thậm chí còn giới thiệu tên của trai đó, lẽ chỉ là một quan trọng, Lê Ngưng hỏi thêm nữa, mỉm tạm biệt Lục Chỉ Du.
*
Lê Ngưng về đến nơi thấy Bùi Trác ghế đá trong sân, mặt đặt một gói bánh ngọt.
Mặc dù bây giờ nàng cần uống thuốc bổ nữa, nhưng Bùi Trác quen với việc mua bánh ngọt về cho nàng đường về.
lúc Lê Ngưng ăn nổi, ở lâu nàng ăn khá nhiều .
Bùi Trác cúi đầu im, đang suy nghĩ điều gì mà nhập tâm đến , ngay cả Lê Ngưng về cũng phát hiện , mãi đến khi Lê Ngưng gọi một tiếng, Bùi Trác mới ngẩng đầu lên , mày giãn .
Trong lòng Lê Ngưng cũng cảm thấy ấm áp, khỏi nở nụ .
Khoảng thời gian là thời gian Lê Ngưng hòa thuận, vui vẻ nhất kể từ khi quen Bùi Trác, thể là thoải mái.
Trước đây, cứ ba ngày họ cãi năm , ở chung một phòng bao giờ lúc nào yên .
Tuy là phu thê, nhưng Lê Ngưng hình như đến giờ mới thật sự hiểu vợ chồng ở chung với là như thế nào.
Nàng nghĩ, nếu Bùi Trác bắt nạt nàng, trêu chọc nàng nữa, thể giống như bây giờ, cứ thế mà sống với nàng cả đời, thì nàng cũng thể vợ chồng với cả đời.
Lê Ngưng qua mở giấy dầu, Bùi Trác hôm nay mua bánh đậu xanh.
Nàng lấy một miếng ăn, lặng lẽ gói chỗ bánh đậu xanh còn , để dành đến tối ăn khuya.
Lúc nàng chỉ thể ăn một miếng, nếu thì sẽ ăn cơm tối.
Bùi Trác thấy trong lòng đoán đại khái, cũng gì, cùng nàng đến phòng ăn.
*
Hôm nay Bùi Trác ít hơn ngày, Lê Ngưng ý hỏi, nhưng cuối cùng nàng mệt mỏi rã rời, lời còn khỏi miệng ngủ .
Bùi Trác đúng là đang nghĩ đến chuyện triều hội hôm nay.
Sứ thần sứ Tây Bắc từ truyền tin từ quán dịch về cung, lẽ truyền tin tiếp theo về năm ngày , thế nhưng .
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Sứ thần mất tích năm ngày, ở khu vực giữa Hoàng thành và Tây Khương.
Vào lúc mà xảy chuyện, chỉ thể là cố tình gây rối.
Chiến sự giữa Đại Tề và Tây Khương, e là sắp xảy sớm .
Nghe tiếng thở đều đều của Lê Ngưng, Bùi Trác do dự.
Hắn nên với Lê Ngưng như thế nào đây, lúc quan hệ của bọn họ đang hòa thuận êm .
Về việc lâu sẽ xuất chinh Tây Bắc, sẽ một thời gian dài ở bên nàng.