Gả Cho Kẻ Thù Không Đội Trời Chung - Chương 95: Mạo hợp thần ly
Cập nhật lúc: 2024-12-20 12:30:34
Lượt xem: 541
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lê Ngưng dùng sức nhỏ, Bùi Trác hề phòng , nàng đạp cho ngã dúi dụi xuống mép giường.
Hắn ngơ ngác Lê Ngưng, hai im lặng .
Tuy rõ Lê Ngưng vì tức giận, nhưng chắc chắn liên quan đến .
Bùi Trác ôn tồn hỏi: "Quận chúa rốt cuộc vì tức giận?"
Lê Ngưng dậy, hề áy náy cũng chẳng chột , bụng nhắc nhở: "Chàng quên chúng vốn là quan hệ gì ?"
"Quan hệ vợ chồng."
Bùi Trác chút do dự.
Lê Ngưng: "..."
Tuy Bùi Trác sai, nhưng Lê Ngưng điều .
Nàng là quan hệ kẻ thù đội trời chung!
"Ta là khi chúng thành ." Lê Ngưng nhắc nhở, "Trước những chuyện gì, tự rõ."
Bùi Trác im lặng.
Hắn quả thật vì thu hút sự chú ý của nàng, với nàng những lời mang tính khiêu khích, cũng vì khơi dậy lòng hiếu thắng của nàng, nên khi tỷ thí với nàng từng nương tay.
Nàng chẳng lẽ định bắt đầu tính nợ với ?
"Xin . Trước là đúng." Bùi Trác nhận với nàng, "Ta về sẽ như nữa."
Lê Ngưng hừ lạnh một tiếng.
Dù bọn họ cũng thành , đương nhiên thể nàng gả cho là si tâm vọng tưởng.
Chẳng lẽ đổi thành, nàng thể gả cho là nàng nhặt món hời?
Lê Ngưng hỏi Bùi Trác, rốt cuộc xem nàng là gì, lúc thành với nàng thật sự là bất đắc dĩ, chỉ vì tiện lợi thôi ?
nàng hỏi .
Như sẽ khiến nàng vẻ để tâm đến cách của .
Vị quận chúa Vĩnh Lạc cao ngạo thừa nhận thật sự chút để tâm.
Lê Ngưng xuống , kéo chăn đắp kín , định thêm gì với .
Bùi Trác lặng lẽ nàng, mím chặt môi.
Nếu Lê Ngưng chịu tha thứ cho , cũng chỉ thể cố gắng trong những hành động , để nàng tin rằng thật sự sẽ giống như mà bắt nạt nàng nữa, để nàng đừng so đo với nữa.
Bùi Trác bên cạnh Lê Ngưng, Lê Ngưng nhận liền lập tức dịch trong, như phân rõ ranh giới với .
Trong bóng tối, Bùi Trác thở dài bất lực.
Hơi thở quen thuộc và nhịp thở đều đều bên cạnh, lúc đối với mà đều là một loại dày vò.
***
Buổi sáng thời tiết mát mẻ, khiến lòng thư thái, những điều vui xảy hôm qua hề theo Lê Ngưng giấc ngủ, nàng tỉnh dậy với tâm trạng khá .
Chỉ là khi ý thức tỉnh táo, phát hiện đang trong lòng Bùi Trác, chút vui vẻ lập tức tiêu tan.
Bùi Trác là thừa lúc nàng ngủ say ôm nàng ?
Lê Ngưng ngẩng đầu định tính sổ với Bùi Trác, thì chợt nhận tay và chân đang ở .
Nhìn tư thế hiện tại của hai , dường như là nàng đang ôm Bùi Trác...
Chắc là lúc ngủ say hai đều sẽ ôm , khiến Lê Ngưng hình thành thói quen.
Phải trách Bùi Trác, nếu ngủ chung giường với nàng, chẳng lẽ nàng cơ hội ôm ?
Vì , thừa lúc Bùi Trác tỉnh, Lê Ngưng định lặng lẽ rời khỏi .
Nàng lặng lẽ rút tay đang đặt n.g.ự.c , chân nhấc khỏi một nửa, đỉnh đầu bỗng vang lên giọng của Bùi Trác.
"Quận chúa tỉnh ?"
Lê Ngưng như chim sợ cành cong, vội vàng lùi về , lưng đụng tường phát tiếng "bịch" trầm .
Bùi Trác cau mày, môi khẽ động, thôi.
Lê Ngưng tưởng trách mắng, nghĩ sẵn lý do để biện minh, nhưng Bùi Trác dường như phát hiện nàng ôm , cũng truy cứu.
Mấy ngày nay Bùi Trác cần triều, nghĩa là nếu Lê Ngưng ở trong phủ, lúc nào cũng sẽ gặp .
Cách đây lâu Lê Ngưng còn mong chờ ở bên mỗi ngày nghỉ, giờ thì bắt đầu thấy chướng mắt.
Lê Ngưng dậy, xuống giường, nhưng Bùi Trác hiểu ý tứ, hề ý định nhường đường.
"Nhường đường." Lê Ngưng kiêu ngạo hất cằm, chẳng chút khách khí.
Trước đây nàng xuống giường đều trực tiếp bước qua , giờ đang giận dỗi , nên để thoải mái.
Bùi Trác lúc mới dậy, co gối nhường một trống.
Lê Ngưng đắc ý hừ hừ hai tiếng, bước qua chỗ đó xuống giường, thèm liếc lấy một cái.
Hôm nay Triệu Oanh về nhà, Lê Ngưng đem chỉ thêu nàng mua hôm qua đến Khuynh Vân đường đưa cho nàng.
Sau khi trang điểm ăn mặc xong, Lê Ngưng mỉm soi gương, dậy định ngoài.
Bùi Trác theo ngay nàng.
Liên Nguyệt đường lớn như , cũng riêng của Lê Ngưng, đương nhiên Lê Ngưng thể quản Bùi Trác .
Bùi Trác cứ theo nàng đến tận Khuynh Vân đường.
Trước khi Khuynh Vân đường, Lê Ngưng nhỏ giọng bày tỏ sự bất mãn: "Chàng đừng theo ."
"Triệu Oanh về nhà, là biểu ca, lẽ nên tiễn nàng ."
Lý do của Bùi Trác chính đáng.
Hắn lý, Lê Ngưng thể tùy hứng cho tiễn Triệu Oanh.
Vì , Lê Ngưng chỉ đành miễn cưỡng Bùi Trác.
Triệu Oanh thu dọn hành lý xong, thấy Lê Ngưng tới, nàng vui vẻ đón.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/chuong-95-mao-hop-than-ly.html.]
khi thấy Bùi Trác phía Lê Ngưng, nụ chợt khựng .
Nàng thiết với vị biểu ca , đến đây...
Đặc biệt là nhớ đó, nàng gắp thức ăn cho tiểu tẩu tẩu vị biểu ca ngắt lời, Triệu Oanh luôn cho rằng vị biểu ca khó gần.
Triệu Oanh vẫn ngoan ngoãn chào hỏi.
Bùi Trác gò đầu.
Lê Ngưng để ý đến Bùi Trác, mỉm đưa hết chỉ thêu mua hôm qua cho Triệu Oanh.
Triệu Oanh vui, khi thấy những sợi chỉ vàng chỉ bạc hiếm , ánh mắt nàng như phát sáng.
Sau đó Triệu Oanh đến đại sảnh chào tạm biệt Bùi phu nhân.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
"Ở phủ lâu, mong cô mẫu đừng chê bai con." Triệu Oanh nũng nịu với Bùi phu nhân.
"Sao chê con chứ, còn kịp vui mừng nữa là." Bùi phu nhân mỉm vỗ tay Triệu Oanh, bảo nàng thường xuyên đến Bùi phủ chơi.
Lê Ngưng bên cạnh, mỉm Bùi phu nhân và Triệu Oanh trò chuyện mật.
Bùi Trác bên cạnh nàng, thỉnh thoảng sang, nhưng Lê Ngưng vẫn thèm liếc lấy một cái.
Nghĩ đến điều gì đó, Bùi phu nhân hỏi: "Con về một ? Nhà phái ai đến đón con ?"
Triệu Oanh lắc đầu: "Ca ca vốn sẽ đến, nhưng việc khác phiền ."
“ con một về cũng .” Triệu Oanh .
Tuy là một , nhưng khi đến phủ Thừa tướng, Triệu Oanh cũng mang theo ít thị vệ và nha , lúc trở về cũng hộ tống.
Bùi phu nhân tán thành nàng một cái. “Sao thể như .”
Bà và Triệu gia cũng coi như thiết, Triệu gia yên tâm để Triệu Oanh ở đây lâu như , phủ Thừa tướng lẽ chu lễ nghi.
“Mẫu .” Bùi Trác vẫn luôn im lặng dậy, : “Con thể đưa biểu Triệu Oanh về.”
Lê Ngưng lúc mới liếc Bùi Trác một cái.
Cũng , ở phủ, nàng thể cần thấy .
Triệu Oanh miễn cưỡng vị biểu ca thiết , trong lòng từ chối, liền khách sáo thoái thác: “Không phiền biểu ca…”
Bùi Triệt triều, La thị quản lý việc nhà, xem , Bùi Trác đúng là lựa chọn nhất.
nếu chỉ một , lắm ?
lúc , Bùi Trác Lê Ngưng một cái, Bùi phu nhân bỗng hiểu .
Bà Lê Ngưng, : “A Ngưng hôm nay rảnh ? Hay là con cùng Thanh An đưa Oanh Oanh về, cũng thể gặp mặt mợ của con.”
Nụ mặt Lê Ngưng lập tức cứng .
Chưa đợi Lê Ngưng trả lời, Triệu Oanh mừng rỡ lên tiếng: “Được đó đó, tẩu tẩu cùng, đường cũng chuyện cho đỡ buồn.”
Có tẩu tẩu cùng, Triệu Oanh cũng thể chịu đựng vị biểu ca thiết .
Ba ánh mắt trong đại sảnh đều đổ dồn Lê Ngưng, khiến nàng khó mà lời từ chối.
Nếu lúc nàng từ chối, Bùi phu nhân khó tránh khỏi nghi ngờ, cho rằng nàng và Bùi Trác bất hòa.
Nếu chuyện truyền ngoài, quan hệ của bọn họ , khó tránh khỏi sinh những lời đàm tiếu, Lê Ngưng ghét nhất là đem chuyện phiếm lúc dư tửu hậu.
“Được ạ.” Lê Ngưng mỉm đáp ứng.
Từ phủ Thừa tướng đến phủ Triệu gia, mất nửa ngày đường.
Lê Ngưng và Triệu Oanh cùng trong xe ngựa, Bùi Trác cưỡi ngựa bên cạnh.
Trong xe ngựa thỉnh thoảng vang lên tiếng vui vẻ, thôi cũng thể cảm nhận sự vui vẻ của chuyện bên trong.
Nghe thấy vách xe bên gõ, Lê Ngưng vén rèm lên, thấy Bùi Trác liền lập tức thu nụ .
Bùi Trác đưa một túi bánh ngọt qua.
Lê Ngưng mặt cảm xúc nhận lấy, một lời buông rèm xuống.
Đối mặt với Triệu Oanh, Lê Ngưng cong môi .
“Oanh ăn bánh ngọt ?”
Triệu Oanh thấy rõ Lê Ngưng thu phóng nụ tự nhiên như thế nào, nàng nhỏ giọng hỏi: “Tẩu tẩu cãi với biểu ca Bùi Trác ?”
Lê Ngưng kinh ngạc nàng một cái.
Cãi …
Nàng và Bùi Trác, đây tính là cãi ?
mà, cũng chuyện .
“Oanh ?” Lê Ngưng hỏi.
“Chắc chắn là biểu ca Bùi Trác chọc tẩu tẩu tức giận .” Triệu Oanh bất bình .
Vừa ở phủ Thừa tướng nàng phát hiện, biểu ca Bùi Trác cứ tẩu tẩu, nhưng tẩu tẩu thèm liếc một cái.
Tẩu tẩu như , chắc chắn là của biểu ca Bùi Trác!
Nhìn bộ dạng phẫn nộ của Triệu Oanh, Lê Ngưng bật , mất mặt nàng , chỉ đành : “Chúng cãi .”
Triệu Oanh bán tín bán nghi, nhưng cũng tiếp tục thảo luận nữa, chuyển sang chuyện thú vị để chọc Lê Ngưng .
Xe ngựa đến phủ Triệu gia giờ Ngọ.
Triệu Oanh vui vẻ nghênh đón Lê Ngưng và Bùi Trác trong.
Triệu phu nhân và Triệu đại nhân đang trong đại sảnh, Lê Ngưng ngoan ngoãn chào hỏi.
Sau khi đưa đến nơi, Triệu thị vợ chồng giữ hai dùng cơm.
Lúc cũng đến giờ dùng bữa trưa, hai liền từ chối.
Nhớ tới biểu hiện của Triệu Oanh nàng và Bùi Trác bất hòa.
Nghĩ một lát, Lê Ngưng khoác tay Bùi Trác, dựa , vẻ mặt mật, mỉm về phía phòng ăn.
Bùi Trác cúi đầu nàng một cái, gì.
Sau bữa cơm, Triệu phu nhân cùng hai trò chuyện ở đại sảnh, mỗi nhắc đến chuyện hôn sự của hai , Lê Ngưng liền e lệ Bùi Trác một cái, sáng suốt đều thể hai ân ái.