Gả Cho Kẻ Thù Không Đội Trời Chung - Chương 98: "Từ đầu đến cuối, ta chỉ yêu mình quận chúa"

Cập nhật lúc: 2024-12-20 12:30:39
Lượt xem: 618

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong Bùi phủ, dù Lê Ngưng gì, cũng sẽ nghĩ đến chuyện Bùi Trác với nàng lúc sáng sớm.

Hắn thật đáng ghét, cũng để cho nàng yên !

Nếu là bình thường, Lê Ngưng sẽ tức giận, chỉ là nghĩ đến chiếc khăn tay , nàng thể nào chút tức giận mà chấp nhận mật với Bùi Trác.

Nếu đó là chuyện của Bùi Trác khi ở biên quan thì cũng thôi, nhưng chiếc khăn tay đó, ngay cả khi bọn họ thành , Bùi Trác vẫn luôn giữ .

Luôn giữ !

Lê Ngưng càng nghĩ càng buồn bực, lúc tìm tâm sự, liền hẹn Lục Chỉ Du gặp mặt ở lâu.

Đối mặt với Lục Chỉ Du, Lê Ngưng cần giữ dáng vẻ quận chúa của , cũng cần lo lắng bộ dạng thất thố của nàng thấy.

"... Ngay cả suýt chút nữa thấy, cũng lo lắng như ." Lê Ngưng tố cáo, "Không trong lòng quỷ thì là gì?"

Lê Ngưng thao thao bất tuyệt một tràng dài, đến mức miệng khô lưỡi khô, bèn cầm chén lên uống cạn.

Nàng thở phào nhẹ nhõm, đó chút chán nản bàn.

Lục Chỉ Du hiểu ý của Lê Ngưng: "Bởi vì tỷ chỉ yêu một Bùi Trác, cho nên tỷ cũng hy vọng chỉ yêu một tỷ, đúng ?"

Lê Ngưng lập tức thẳng dậy, hít sâu một , trừng mắt thể tin nổi chỉ chỉ bản .

Nàng, yêu Bùi Trác?

Lục Chỉ Du khẽ gật đầu.

Lê Ngưng lẩm bẩm: "Hóa là như ..."

Hóa là vì nàng yêu Bùi Trác, cho nên mới thể chấp nhận Bùi Trác giữ đồ của nữ nhân khác...

Sau khi chợt hiểu , Lê Ngưng bình tĩnh chấp nhận chuyện .

Nàng hẳn là yêu Bùi Trác.

Nếu , tại nàng để ý như , khi Bùi Trác từng con gái yêu mà tức giận như .

Vậy nếu nàng yêu Bùi Trác, thì Bùi Trác yêu nàng bao nhiêu...

" chiếc khăn tay đó—" Lê Ngưng tiếp tục về chuyện nàng để ý, "Tại lâu như vẫn còn giữ?"

Lục Chỉ Du cũng chút khó hiểu, : "Nếu như , tỷ tự hỏi Bùi công tử?"

Sắc mặt Lê Ngưng ảm đạm xuống.

Nếu Bùi Trác nàng để ý chuyện , hiểu tâm ý của nàng, e rằng sẽ đắc ý đến mức đuôi dựng lên trời.

"Chuyện là Thẩm công tử cho tỷ , lẽ trong đó ẩn tình cũng nên." Nghĩ đến ánh mắt Bùi Trác Lê Ngưng, Lục Chỉ Du thật sự khó thể tưởng tượng Bùi Trác sẽ dùng ánh mắt đó để thứ hai.

Nàng ôn nhu hỏi: "Có lẽ chiếc khăn tay đó điểm đặc biệt gì thể vứt bỏ, Bùi công tử vẫn luôn giữ để nhớ nhung ai đó."

Lê Ngưng động lòng, cho rằng Lục Chỉ Du lý.

Trước đó là nàng nhất thời nóng giận, mới thể phân tâm suy nghĩ nhiều hơn.

" chiếc khăn tay đó điểm đặc biệt gì chứ?" Lê Ngưng tập trung suy nghĩ, "Trực tiếp hỏi Bùi Trác?"

“Được.” Lục Chỉ Du , “Tỷ thể thăm dò Bùi công tử, hỏi chiếc khăn tay là do ai tặng, xem bằng lòng thẳng thắn cho tỷ . Nếu bằng lòng, chứng tỏ trong lòng thẹn, tỷ thể nhân cơ hội rõ với , xóa bỏ hiềm khích giữa hai . Nếu bằng lòng, chứng tỏ quả thực bí mật thể , đến lúc đó tỷ trách cứ cũng muộn.”

Một phen của Lục Chỉ Du khiến Lê Ngưng như bừng tỉnh đại ngộ, khúc mắc trong lòng mấy ngày nay cứ thế gỡ bỏ.

Nàng cảm kích nắm lấy tay Lục Chỉ Du, : “A Du, thật may là !”

Lục Chỉ Du bật .

Có lẽ đúng là Lê Ngưng đang say mê trong đó, còn nàng là ngoài cuộc tỉnh táo.

Đã cách giải quyết, điều cần suy nghĩ tiếp theo là Lê Ngưng thể giả vờ như việc gì hỏi Bùi Trác chuyện khăn tay.

“Tỷ thể tìm thấy chiếc khăn đó ?” Lục Chỉ Du đề nghị, “Trước tiên hãy nghĩ một cái cớ để lấy nó , đó giả vờ như vô tình hỏi Bùi công tử.”

“Ta .” Chiếc khăn tay đó cất trong rương, vẫn luôn đặt giường của nàng và Bùi Trác khi ngủ ban đêm, nghĩ đến đây tâm trạng Lê Ngưng thoải mái.

Bùi Trác đặt nó ở đó, cũng là nơi gần nhất, chẳng lẽ là để chăm sóc cẩn thận?

Lê Ngưng giải quyết xong phiền não, hỏi Lục Chỉ Du về chuyện của nàng và Phương Yến Thần.

Lục Chỉ Du lắc đầu: “Mấy ngày nay gặp .”

Lê Ngưng gặp Phương Yến Thần vài , thiếu niên mày thanh mắt sáng, từ xa thật khó tin lắp.

Lê Ngưng tiếp tục trò chuyện với Lục Chỉ Du, hai canh giờ mới trở về phủ.

Vừa về đến Liên Nguyệt đường, nàng lập tức chạy thẳng phòng trong, đóng chặt cửa sổ, còn dặn dò Đông Tuyết canh chừng ở cửa, nếu ai đến thì , nhất là Bùi Trác.

Mặc dù mấy khả năng, lẽ vì chột , Lê Ngưng lo lắng Bùi Trác sẽ về giữa chừng, càng thêm cẩn thận.

Nàng cẩn thận lôi cái rương từ gầm giường , vội mở mà cảnh giác trái , xác định ai mới đặt tay lên nắp rương.

Không là Bùi Trác sơ ý che mắt khác, rương khóa, dễ dàng mở .

Hành động tuy chút , nhưng Lê Ngưng nhớ Bùi Trác , đồ của , nàng gì là động .

Nếu như ——

Khăn tay của Bùi Trác ái mộ tặng, nàng xem xem nó trông như thế nào.

Lê Ngưng gần như nín thở, động tác chậm rãi từng chút một mở nắp rương .

Khi nắp rương mở , Lê Ngưng rõ bên trong gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/chuong-98-tu-dau-den-cuoi-ta-chi-yeu-minh-quan-chua.html.]

như Bùi Trác , trong rương mấy cái hộp nhỏ, đây dùng để đựng mấy viên ngọc thạch hình hoa mai, còn một chồng giấy, đó là lời chúc mừng đồng liêu cho .

Cuối cùng, là chiếc khăn tay đó.

Chiếc khăn tay màu hồng nhạt gấp ngay ngắn thành hình vuông nhỏ, đặt ở góc, là thấy ngay.

Nhìn bề ngoài, nó gì đặc biệt.

Lê Ngưng cảm thấy trái tim đập nhanh, dữ dội đến mức nàng thể thấy tiếng tim đập, ngay cả thở cũng trở nên nặng nề.

Nàng mong thấy chân tướng của chiếc khăn tay , cảm giác chột căng thẳng khi dòm ngó bí mật của Bùi Trác.

Một lát nàng định tinh thần, đưa tay cầm lấy chiếc khăn tay.

Theo từng lớp khăn tay trải , vẻ mặt Lê Ngưng cũng càng thêm nghiêm túc.

Khi khăn tay trải rộng , hai cục chỉ ở góc bên rõ hình thù cụ thể xuất hiện mắt, Lê Ngưng lập tức sững sờ.

Hai cục chỉ đó vốn là một đôi uyên ương, bởi vì đây là chiếc khăn tay đầu tiên nàng thêu, Lê Ngưng ấn tượng.

Nàng còn nhớ, lúc đầu mũi kim đầu tiên lệch vị trí, nàng ngại tháo chỉ nên cứ thế thắt nút ở chỗ đó.

Bên cạnh đôi uyên ương, quả thực một nút thắt.

Đây chính là khăn tay do nàng thêu, Lê Ngưng thể nhận nhầm.

, ở trong tay Bùi Trác?

Nói đúng hơn là, tại Bùi Trác cất giấu khăn tay của nàng…

Câu trả lời rõ ràng, chỉ là Lê Ngưng dám tin.

Chiếc khăn tay thấy từ mấy năm , nghĩa là Bùi Trác … từ mấy năm ?

Lê Ngưng hồn, gấp chiếc khăn tay để về chỗ cũ.

Ánh mắt nàng rơi chồng giấy lời chúc mừng, do dự một chút cầm lên.

Bùi Trác đây là lời chúc mừng đồng liêu cho , Lê Ngưng nhớ, lúc đó Bùi Trác còn lấy cớ để nàng chúc mừng sinh thần , bảo nàng một tờ.

Mấy tháng trôi qua, tờ giấy ố vàng, nhưng nội dung giấy vẫn thể rõ.

Tờ đầu tiên chính là tờ Lê Ngưng lúc đó.

Lê Ngưng lật xem tiếp, phát hiện nét chữ giấy đều là của cùng một .

[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Nàng lật về tờ đầu tiên, cẩn thận một nữa.

“Thời gian thấm thoắt thoi đưa, gần mười năm trôi qua, đến sinh thần của , kính chúc vạn sự như ý. Nguyện cùng năm năm tháng tháng, chúc sinh thần vui vẻ.”

Nguyện cùng năm năm tháng tháng…

Lúc đầu Lê Ngưng còn thấy sến súa, nghĩ là đồng liêu nào đó tình cảm sâu đậm với Bùi Trác như , bây giờ xem , những lời e là do Bùi Trác tự .

Mười tờ giấy, nội dung đại khái giống , tờ nào là bày tỏ tình ý.

Hóa , ngay cả việc bảo nàng lời chúc mừng cũng là Bùi Trác cố tình sắp xếp.

Vậy chẳng Bùi Trác…

Từ lâu đây ái mộ nàng…

Ý nghĩ xuất hiện, Lê Ngưng như ấm nước sôi sùng sục, bốc nghi ngút.

Khóe môi nàng khỏi cong lên, đầu tim cũng từ đập loạn xạ chuyển thành rung động ngọt ngào.

Nỗi u sầu mấy ngày nay tan biến hết, Lê Ngưng cất chồng giấy chỗ cũ, đó đóng nắp rương, để nó về chỗ ban đầu.

*

Sau khi tan ca, Bùi Trác vòng đường đến tiệm bánh ngọt ở phía tây thành mua bánh mật ong.

Phủ của Thẩm Thanh Ý ở ngay đây, thể tránh khỏi việc cùng Bùi Trác.

Hắn thấy Bùi Trác đến tiệm bánh ngọt, buột miệng : “Huynh cũng thích bánh ngọt ở đây ?”

Bùi Trác phủ nhận cũng khẳng định, thẳng tiệm bánh.

Đợi Bùi Trác , Thẩm Thanh Ý tò mò hỏi: “Huynh mua cho ăn là mua cho Quận chúa? Lần nàng đến đây mua chỉ kim tuyến, thấy trong tay nàng cũng cầm bánh ngọt giống .”

Nói xong nhận điều gì đó, Thẩm Thanh Ý lập tức im bặt.

Bùi Trác ngẩng mắt lên, ánh mắt sắc bén về phía Thẩm Thanh Ý.

Ngày Lê Ngưng đổi thái độ với , chẳng chính là ngày nàng ngoài mua chỉ thêu cho Triệu Oanh ?

“Ngày đó ngươi gặp Quận chúa ?” Bùi Trác hỏi.

Thẩm Thanh Ý liên tục lắc đầu, phủ nhận: “Huynh nhầm .”

“Tốt nhất ngươi nên thật.” Bùi Trác lạnh, “Nếu để sự thật, sẽ dễ dàng tha cho ngươi.”

Thẩm Thanh Ý vẫn luôn tin chắc sai trong chuyện là Bùi Trác, chỉ là vô tình để lộ mặt Quận chúa thôi, gì sai chứ.

nếu Bùi Trác cứ , rõ với Quận chúa, cứ kéo dài như cũng .

Nghĩ một hồi, Thẩm Thanh Ý quyết định cho Bùi Trác .

“Rõ ràng là chuyện .” Hắn thở dài một tiếng, “Trước đây nhắc nhở cất khăn tay cho kỹ, đừng để Quận chúa phát hiện, nếu để nàng trong lòng khác mà còn thành với nàng, nàng…”

“Ta khi nào thì trong lòng khác?” Bùi Trác nhíu mày cắt ngang, “Đừng vu oan cho .”

Nói xong, sắc mặt biến đổi: “Quận chúa cho rằng ngoài nàng còn khác trong lòng?”

Loading...