Ừm, Tần đại ca nhà  thật dễ hôn
 
“Càng yêu thương hơn ?” Đôi mắt long lanh của Đào Hoa sáng hơn lúc nãy, “Vậy  cũng  đối  với Tần đại ca hơn nữa mới .”
 
Nói xong, nàng  nhịn  ôm lấy khuôn mặt nam nhân, hôn một cái lên môi .
 
Đột nhiên  tập kích, Tần Phong khẽ nhướn mày: “Cửa còn  đóng  kìa.”
 
Đào Hoa khúc khích : “Chỉ một chút thôi,  sợ .”
 
Nói , nàng   kiềm  ôm mặt Tần Phong khen ngợi: “Ừm, Tần đại ca nhà  thật dễ hôn.”
 
Khi nàng dâu nhỏ  lời , trong mắt nàng tràn đầy tình yêu, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng ửng hồng. Lúc  thẳng lưng, n.g.ự.c nàng cũng ưỡn cao, Tần Phong lập tức nổi lên ý nghĩ.
 
Hai  lúc   mật đến thế, Đào Hoa lập tức cảm nhận .
 
Nàng  chằm chằm nam nhân một lúc, ánh mắt quyến luyến và dịu dàng.
 
Một nàng dâu nhỏ tình cảm như , ai   cưỡng  đây?
 
Tần Phong một tay ôm chặt lấy vòng eo Đào Hoa, một bàn tay khác giữ lấy gáy nàng, mang theo  thở nóng bỏng mà áp sát nàng.
 
 ngay khi môi  chạm , Đào Hoa bỗng khẽ thở dốc lùi .
 
Nàng từ  đùi nam nhân bước xuống, nhẹ nhàng đẩy .
 
“Cửa  đóng, hàng xóm chắc vẫn còn đợi  đó,  mau  .”
 
Tần Phong ‘ừm’ một tiếng,  tại chỗ khẽ điều chỉnh  thở.
 
Chốc lát ,  từ trong lòng lấy  một túi tiền đưa cho Đào Hoa: “Tiền bán thỏ, nộp.”
 
Đào Hoa  nhận lấy túi tiền: “Lại  hai con thỏ  m.a.n.g t.h.a.i ,   chúng  sẽ  nhiều tiền hơn, nghĩ thôi  thấy vui. Giờ   thể  , nếu  mời khách ăn cơm thì nhớ về sớm báo  một tiếng nhé.”
 
“Được,   .”
 
Tuy là dự định như , nhưng buổi chiều khách   đến nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-tho-han-hoa-ra-la-phuc-khi-ca-doi/chuong-113.html.]
 
Không chỉ , Tần Phong còn  về nhà ăn tối.
 
Đào Hoa cách một bức tường cũng  thể  thấy tiếng hò hét mời  ở  uống rượu hàn huyên của hàng xóm.
 
Cho đến khi trời tối hẳn, Tần Phong mới mang đầy  rượu  Hạ Tuấn và một nam nhân cao lớn khác dìu về.
 
Sau khi dìu  lên giường, Hạ Tuấn và  nam nhân  còn khách sáo xin  Đào Hoa,   nên để  say đến thế, nhưng thật sự là vì  quá lâu  gặp .
 
Đào Hoa vốn dĩ  chút  vui, nhưng vì họ đều giải thích thành khẩn như , nàng cũng  tiện  thêm gì.
 
Đợi   , nàng liền vắt một chiếc khăn ướt lau mặt cho Tần Phong.
 
Nàng  nhẹ nhàng lau cho nam nhân,  lẩm bẩm thì thầm:
 
“Không  uống rượu thì đừng uống chứ, say mèm như  chắc chắn khó chịu lắm. Mặt đỏ hết cả , say xỉn  nồng nặc mùi rượu.”
 
Tuy  , nhưng Đào Hoa  một phát hiện nhỏ.
 
Nàng phát hiện phu quân  say rượu một chút cũng  hôi hám gì cả.
 
Ngày   xuất giá ở nhà họ Trần, cha dượng Trần Đại Sơn của nàng  lão yêu thích uống rượu, uống xong thì  nồng nặc mùi rượu hôi thối,  đến  là xông lên mũi đến đó.
 
Thế nhưng mùi rượu   phu quân nàng hình như  dễ chịu, cứ như cái mùi men nồng tỏa  từ vại nước lớn khi các nhà ngâm ủ mạ lúa  mùa xuân .
 
Nhè nhẹ, thoang thoảng, dường như còn  một chút vị ngọt.
 
Đào Hoa  nhịn   hít một ,  đó dứt khoát đưa mũi đến gần mặt Tần Phong mà ngửi.
 
Mèo con Kute
Vì dán sát cực gần, Đào Hoa  thể cảm nhận rõ ràng  thở nóng bỏng của Tần Phong, phả  cổ nàng, khiến nàng ngứa ngáy,  kìm  khẽ run lên.
 
Nàng thậm chí  chút  hôn ôm  .
 
 phu quân nàng  say , nghĩ cũng vô ích thôi.
 
Đang định  dậy,  ngờ nam nhân  đột nhiên mở mắt,  trở  đè xuống, hai  lập tức đảo ngược vị trí...