Chàng   c.ắ.n ,  là ch.ó con ?
 
Hai  mặt đối mặt, bốn mắt  .
 
Đào Hoa  đôi mắt vô cùng tỉnh táo của nam nhân  , nào còn một chút men say nào?
 
“Thì    say ư, Tần đại ca!” Đào Hoa chớp chớp mắt, “Chàng đang giả vờ  ?”
 
Tần Phong khẽ : “ , hai tên đó cứ  ngừng nghỉ, nếu   giả vờ say thì họ nhất định sẽ  thả  về. Ta  giống họ, trong nhà  còn  một tiểu kiều thê đang đợi ,   thể cùng họ hồ đồ .”
 
Chàng  ,  vươn tay cởi dây lưng của Đào Hoa.
 
Rồi trầm giọng hỏi: “Khi   ở nhà, nàng  nhớ  ?”
 
“Chàng  xem,” Đào Hoa chẳng buồn liếc mắt  phu quân , “Ăn trưa xong thì    , kết quả mãi đến tối mịt  mới về nhà. May mà  ở ngay cạnh, nếu   nhất định sẽ  ngoài tìm  . Chàng    một  ăn cơm chán ngắt thế nào .”
 
“Biết,” Tần Phong mắt đầy vẻ áy náy, “Ta đảm bảo   sẽ  như  nữa. Nàng xem  tự giác thế nào, đây chẳng  là tìm cách để trở về bên nàng .”
 
Khẽ hít hương thơm từ  nàng dâu nhỏ, Tần Phong  chút bối rối. Tuy   say, nhưng vẫn  chút chếnh choáng men rượu.
 
Chàng nâng tay, dễ dàng kéo hai vạt áo của Đào Hoa .
 
Chàng cúi đầu, Đào Hoa  nhịn  rên khẽ một tiếng.
 
“Chàng   c.ắ.n  chứ,  là ch.ó con ?”
 
Ngày thường  luôn nhẹ nhàng dịu dàng, nhưng hôm nay  khiến Đào Hoa đau đớn.
 
Nàng mắng Tần Phong, Tần Phong cũng  đáp lời, nhưng  là cần  giảm bớt lực đạo.
 
Đào Hoa tức giận, ngẩng đầu c.ắ.n một cái  vai .
 
Tuy nàng  nỡ dùng hết sức, nhưng khi c.ắ.n xuống vẫn  chút đau.
 
Tần Phong  kích thích, lập tức cảm thấy bừng bừng.
 
Đào Hoa cũng cảm thấy  khí trong phòng dường như trở nên nóng hơn.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-tho-han-hoa-ra-la-phuc-khi-ca-doi/chuong-114.html.]
Nàng hừ hừ vài tiếng, thấy Tần Phong vẫn  lên tiếng, dứt khoát đổi sang bên vai còn  c.ắ.n thêm một cái.
 
Lúc  Tần Phong mới chịu ngẩng đầu lên.
 
Chàng c.ắ.n nhẹ  chiếc cằm nhỏ nhắn của Đào Hoa, chống cánh tay rắn chắc nhích lên  một chút: “Tiểu Đào Hoa, đây là nàng tự chọc ghẹo   đó.”
 
Đào Hoa  để ý đến , túm lấy áo  mà kéo .
 
Ngày hôm  là một ngày  trời.
 
Đào Hoa xách một cái giỏ tre nhỏ cùng Tần Phong lên núi.
 
Trước đây khi theo Tần Phong lên núi săn bắn, Đào Hoa từng  thấy một vạt chè nhỏ.
 
Giờ là thời điểm lá chè nhú mầm, nàng bèn cùng Tần Phong lên núi hái.
Mèo con Kute
 
Tuy nhiên, nàng   cách  chè,  khi hái về  đặc biệt đến nhà trưởng thôn hỏi mới  cách .
 
Sao chè cần nhiều công đoạn, trải qua mấy ngày  xong, nàng liền nóng lòng bưng một nắm lá chè đến  mặt Tần Phong.
 
Tần Phong hít một  thật sâu, gật đầu tán thưởng: “Thật thơm.”
 
“Ta cũng thấy .” Đào Hoa hớn hở, đầy tự hào, “Cứ thế    nhà chúng  cũng sẽ   tử tế để đãi khách .”
 
Và Đào Hoa  dứt lời   bao lâu, trong nhà quả nhiên  khách đến.
 
Là    đây của Tần Phong.
 
Lần     cùng Tần Phong và Hạ Tuấn uống rượu hàn huyên nữa, mà cầm cung tiễn cùng lên núi săn bắn.
 
Ba đại trượng phu cùng lên núi, khi trở về   mang theo một con thú săn nào.
 
Không chỉ , sắc mặt của họ còn trầm trọng hơn cả  còn .
 
Đào Hoa lo lắng cho phu quân , đóng cửa  liền hỏi : “Tần đại ca, hôm nay  chuyện gì xảy  ,  cảm thấy  hình như đột nhiên  tâm sự .”
 
Tần Phong im lặng nắm lấy tay Đào Hoa, chốc lát   chằm chằm nàng : “ ,  họ  Tây Bắc   chiến sự , họ     đó.”