Tần đại ca,  đợi một chút
 
“Ý gì?” Đào Hoa  từng thử thế ,  mấy hiểu rõ. “Chàng  là  ôm ... á...”
 
Tiếng kêu kinh ngạc nuốt trọn nửa câu còn .
 
Bị ôm  và...
 
Đào Hoa cảm nhận  sự kích thích  từng .
 
Nàng thật sự quá yêu nam nhân  ,  gần như  cho nàng tất cả những gì nàng  và cả những điều nàng  dám nghĩ tới.
 
Sau khi   rã rời, Đào Hoa gối đầu lên cánh tay nam nhân, nũng nịu hỏi :
 
“Tần đại ca, vì    sức lực lớn đến thế? Chàng ăn gì mà lớn lên  như ,     ? Thật ngưỡng mộ  quá.”
 
“Thịt, ăn thật nhiều thịt.” Tần Phong rũ mắt  tiểu nương tử trong lòng, khẽ . “Nàng ngưỡng mộ   gì. Nàng  cần  sức lực lớn,   là đủ . Việc nặng việc bẩn trong nhà đều  cần nàng động tay, giờ  , đợi    già  chúng  còn  con trai và cháu trai.”
 
“Vậy   nghĩ xa đến thế,” Đào Hoa ngẩng đầu áp mặt  má Tần Phong. “Ta chỉ  nếu   sức lực thật lớn,   cũng  thể ôm  lên .”
 
Tần Phong  lời  của tiểu tức phụ chọc . “Nàng nghĩ gì thế,   cần nàng ôm,  ôm nàng là  .”
 
“Không cần!” Tần Phong càng phủ nhận, Đào Hoa  càng thêm hứng thú. “Ta cứ  thử xem, liệu  thể ôm  lên  .”
 
Tần Phong    nhịn  bật  thành tiếng. “Nàng xem vóc dáng của ,  xem  nàng,    thể chứ?”
 
“Vậy   chừng  thể đấy chứ!” Đào Hoa  , đột nhiên  dậy  giường. “Chàng dậy , để  ôm thử xem.”
 
Tần Phong dứt khoát nhắm mắt . “Cũng đừng phí sức nữa, nàng  thể kéo  dậy  là  bản lĩnh . Nào, nàng kéo  thử xem.”
 
“Được, xem  đây!”
 
Mèo con Kute
Đào Hoa quỳ gối  dậy, hai tay ôm lấy một cánh tay của Tần Phong, bắt đầu kéo  lên.
 
 nàng phí sức thật lớn Tần Phong vẫn bất động.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-tho-han-hoa-ra-la-phuc-khi-ca-doi/chuong-127.html.]
“Xem     dậy mới .” Đào Hoa  chịu thua, định đổi sang một vị trí khác.
 
 đúng lúc nàng đang dùng sức, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.
 
“Tướng quân,  tình hình!”
 
Nghe thấy giọng  của thuộc hạ, Tần Phong lập tức  bật dậy.
 
Đào Hoa cũng phân rõ nặng nhẹ, liền  sang một bên. “Chàng   ngoài bận việc  ư?”
 
“Ừ,” Tần Phong  mặc y phục   với Đào Hoa. “Nàng ngủ , chắc là  tình hình về mật thám .”
 
Đào Hoa gật đầu, cũng nhặt chiếc áo lót ở cuối giường mặc  .
 
Chẳng mấy chốc Tần Phong  ăn mặc chỉnh tề, cúi đầu hôn lên môi Đào Hoa một cái  mới sải bước về phía cửa.
 
Đào Hoa lập tức mất hết buồn ngủ, dứt khoát cũng mặc y phục   dậy.
 
Nàng  cạnh cửa,  thấy thuộc hạ của Tần Phong bên ngoài đang báo cáo tình hình với .
 
“Vừa     phát hiện  một trong  đó, trong quá trình truy bắt kẻ đó  trúng một mũi tên  bắp chân, nhưng trời quá tối, để  chạy mất , hiện đang truy tìm.”
 
“Nếu   thương,   đất hẳn sẽ  vết máu, bảo   thắp đuốc lên tìm kiếm kỹ càng.”
 
“Đang tìm , nhưng tên mật thám  khá cẩn trọng,   che giấu vết m.á.u .”
 
“Vết thương ở chân,   còn  bỏ trốn,  thể nào che giấu    để  dấu vết. Khi cần thiết thì lục soát từng nhà, thà quấy rầy dân chúng cũng  thể để tên mật thám  chạy thoát! Ngươi cứ  truyền lệnh của  ,  sẽ đến ngay .”
 
“Dạ, Tướng quân!”
 
Đưa  quyết định xong, Tần Phong liền chuẩn  cưỡi ngựa rời .
 
   mới cởi dây cương buộc ngựa, cánh cửa phòng kẽo kẹt một tiếng  mở , Đào Hoa cũng từ bên trong bước .
 
“Tần đại ca,  đợi một chút hãy ! Ta  chuyện   với !”