Kinh đường mộc   nữa  vỗ mạnh, Lý Quý  dám giấu giếm nữa, Tiêu Văn Khiêm hỏi gì  đáp nấy.
 
Chưa đến nửa canh giờ, vụ án cơ bản    rõ ràng, chỉ chờ nhân chứng lên công đường  chứng là  thể định tội Lý Quý, nhưng đó là chuyện  .
 
 Mị Nương quả thật c.h.ế.t ở nhà Lý Quý, cộng thêm việc Lý Quý cố ý vu oan Tần Phong là  thể chối cãi, nên Lý Quý tạm thời  giam  đại lao của huyện nha.
 
Còn Tần Phong, thì  rửa sạch oan khuất, vô tội phóng thích.
 
Rời khỏi công đường, Tần Phong    thấy tiểu tức phụ của .
 
Thấy nàng gầy  một vòng, Tần Phong hận  thể tiến lên ôm chặt nàng  lòng.
 
 thấy thôn trưởng vẫn còn ở bên cạnh nàng, Tần Phong đành  kìm nén xúc động trong lòng, chỉ nắm lấy tay Đào Hoa mà thôi.
 
Lúc  Đào Hoa, thấy phu quân của ,  sớm rơi lệ vui mừng.
Mèo con Kute
 
Mặc dù xung quanh vẫn còn  nhiều  hiếu kỳ vây xem, nhưng Đào Hoa cũng chẳng  tránh hiềm nghi nữa, nàng chặt chẽ nắm  tay Tần Phong, cứ như thể sợ      đưa  .
 
Tần Phong cúi mắt  nàng một cái, ánh mắt sâu thẳm mà đầy sủng nịnh.
 
Sau đó  liền  với thôn trưởng: “Thôn trưởng gia gia, hai ngày nay đa tạ ngài  chiếu cố Đào Hoa, đợi khi về , vợ chồng chúng  sẽ đến tận nhà bái tạ.”
 
“Ôi  cần  cần,” thôn trưởng vội vàng từ chối, “đều là  một thôn,   là   nương của con lớn lên, hơn nữa  còn là thôn trưởng của cả thôn, giúp các con chút việc nhỏ   đáng là gì.
 
Được , bây giờ oan ức   con cũng   rửa sạch, chúng   thể về nhà . Về nhà đốt ngay bộ y phục con đang mặc , cái vận xui trong đại lao!”
 
Tần Phong khẽ  một tiếng: “May mà hôm đó  khai hoang ở hậu viện,  mặc y phục mới.”
 
Thôn trưởng cũng : “Vậy thì ,  thôi.”
 
Tần Phong ừ một tiếng, nhân lúc   xung quanh  chú ý, liền nâng tay xoa xoa đầu Đào Hoa.
 
Đào Hoa nắm lấy bàn tay to lớn của Tần Phong, luyến tiếc  chằm chằm  sườn mặt , hận  thể rời khỏi nơi thị phi  ngay lập tức để trở về tổ ấm của .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-tho-han-hoa-ra-la-phuc-khi-ca-doi/chuong-68-moi-tan-phong-tam-goi-thay-y-phuc.html.]
 ngay khi họ  rời khỏi nha môn, còn   lên phố chính, bỗng nhiên liền   chặn đường.
 
“Ngươi là Tần Phong  ?” Một nam tử trẻ tuổi   mặt Tần Phong và những  khác,  Tần Phong hỏi.
 
Tần Phong nhíu mày, theo bản năng liền che Đào Hoa   lưng.
 
“Ta là Tần Phong, ngươi là ai? Tìm   chuyện gì?”
 
“Ngươi là Tần Phong thì  ,” nam tử trẻ tuổi  đáp, “gia chủ của   lời mời, mời ngươi và tôn phu nhân quá phủ một chuyến.”
 
“Gia chủ nhà ngươi là ai?”
 
“Tiêu đại nhân.”
 
“Đó   là huyện lệnh đại nhân ?” Đào Hoa níu chặt cánh tay Tần Phong, khẽ hỏi .
 
Tần Phong gật đầu,  hỏi Đào Hoa: “Nàng  bằng lòng đến đó ? Nếu nàng  ,  chúng  về nhà.”
 
Đào Hoa đương nhiên   , nhưng mà…………
 
Nàng  Tần Phong: “Giữa các ngươi hẳn là còn  chuyện   rõ  ? Thật   cũng  hiếu kỳ, hiếu kỳ rốt cuộc quá khứ của các ngươi  mối quan hệ gì.
 
Nếu giữa các ngươi  hiểu lầm,  thì cứ giải thích cho rõ ràng . Sau khi giải thích rõ ràng,   sẽ  còn phiền muộn nữa.
 
Hơn nữa, huyện lệnh đại nhân giúp chúng  rửa sạch oan ức, chúng  cũng nên đích  đến tạ ơn ngài . Chàng thấy , Tần đại ca?”
 
Tần Phong nhíu mày suy nghĩ một lát: “Cũng , nàng   lý.”
 
Chẳng mấy chốc, Đào Hoa và họ   mời  Tiêu phủ.
 
Không lâu ,   một nha  bưng một bộ y phục đến.
 
Nói là  mời Tần Phong tắm rửa  y phục…………