Gả Cho Thợ Săn, Thôn Nữ Xuyên Không Làm Giàu - Chương 68

Cập nhật lúc: 2025-11-06 00:49:49
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bà Mối Tống nở nụ : “ là như ! Hôm nay đến đây, chủ yếu là chuyện với tỷ về chuyện của A Linh. Tô Khánh trong làng chúng , tỷ chắc chắn cũng chứ? Đây là do và cha nương nhờ đến chuyện cầu hôn đó.”

 

Viên Thị cố gắng hồi tưởng: “Có là Tô Khánh, mở một tiệm tạp hóa ở trấn ?”

 

Bà Mối Tống bật , những nếp nhăn mặt càng hằn sâu hơn: “! Chính là đó. Tình hình của , cần nhiều, tỷ chắc cũng rõ. Nhà chỉ mỗi một nhi tử , năm nay mười chín tuổi. Trên trấn còn một tiệm tạp hóa, mỗi tháng kiếm cũng ít. Nếu về gia cảnh, cũng coi như môn đăng hộ đối với nhà các !”

 

Nàng ngừng một chút, tiếp: “cha nương đều là dễ hòa hợp. Tô Khánh vốn định đón hai vị lão nhân lên trấn sống, nhưng đáng tiếc hai vị lão nhân nỡ rời xa nơi sinh và lớn lên. Tô Khánh cũng là một đứa con hiếu thuận, mỗi tháng đều dành thời gian về thăm họ.”

 

Viên Thị xong, trong lòng khỏi dâng lên một tia nghi hoặc, cau mày hỏi: “Vậy để ý đến nha đầu Linh nhà ? Ta nhớ bình thường ít khi nán trong làng, phần lớn thời gian đều ở trấn mà.”

 

Bà Mối Tống mỉm mở miệng: “Chuyện thì dài dòng. Tỷ còn nhớ khi các con sửa chuồng vịt mời hai mươi , trong đó cha . Trùng hợp , ngày Vương Đóa Đóa đến gây chuyện, cha thể khỏe, Tô Khánh liền cha giúp. Ai ngờ hôm đó thấy nha đầu Linh bảo vệ nhị ca của , còn khiến cha con nhà họ Vương chạy trối c.h.ế.t. Từ đó Tô Khánh để mắt đến nha đầu Linh . Hắn cảm thấy nha đầu Linh đoan trang đại khí, tự ti kiêu ngạo, là một kỳ nữ hiếm thấy.”

 

Diệp Noãn và Trương Ninh Nhi đang chơi đùa với bọn trẻ bên cạnh, chuyện đều đang hồi tưởng cảnh tượng ngày hôm đó. Quả thực vài thiếu niên trẻ tuổi, chỉ là Tô Khánh là ai.

 

Đều là cùng làng, Viên Thị rõ tình hình nhà họ Tô, nàng cảm thấy Tô Khánh tệ. Viên Thị : “Chuyện thể trả lời chắc chắn, đợi hỏi ý kiến cha nàng và nha đầu Linh sẽ .”

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Bà Mối Tống gật đầu: “Phải . Đợi các bàn bạc xong thì báo cho một tiếng, sẽ đến nhà họ Tô phúc đáp.”

 

Viên Thị gật đầu đồng ý, Bà Mối Tống lúc mới dậy cáo từ. Viên Thị và Trương Ninh Nhi tiễn nàng cửa trở nhà tiếp tục câu chuyện .

 

Diệp Noãn : “nương ơi, là gọi tiểu qua hỏi ý kiến của ?”

 

Viên Thị với Trương Ninh Nhi: “Ninh Nhi, gọi tiểu và cha con đây.”

 

“Vâng.” Trương Ninh Nhi gọi . Diệp lão gia đang cỏ trong vườn rau, chuyện liền nhanh chóng rửa tay đến nhà đường.

 

Đợi Diệp Linh đến, Viên Thị mới kể chuyện . Diệp lão gia suy nghĩ một chút, cảm thấy chuyện khả thi, liền ý kiến gì, sang với Diệp Linh: “Tiểu tử Tô Khánh tệ, cha nương cũng là chính trực, đối với con mà cũng coi như một chỗ dựa .”

 

Diệp Linh xong chút chần chừ : “con còn gặp mặt bao giờ, ai thế nào? Vả thường xuyên ở trấn, ai chuyện gì bất chính .”

 

Viên Thị vội vàng giải thích cho nàng: “Đều là trong thôn, rõ căn tính lai lịch. Nếu chuyện gì thất đức, tin đồn sớm bay khắp trời .”

 

Diệp Linh khơi đúng chỗ ngứa, với Viên Thị: “Vậy mà Lý Khiêm cũng là trong thôn chúng đó thôi. nương , năm xưa là kẻ phụ bạc, còn gả tỷ tỷ cho ? Vả , nếu Tô Khánh thật sự đến thế, mười chín tuổi mà vẫn cô nương nào gả cho ?”

 

Viên Thị nàng đến đỏ bừng mặt, lườm nàng một cái : “Cái tên Lý Khiêm là do năm xưa nương mắt mù, ? Tô Khánh cưới cô nương nào chịu gả cho , mà là lấy thê tử. cha nương tìm cho ít , nhưng chẳng ý một ai.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-tho-san-thon-nu-xuyen-khong-lam-giau/chuong-68.html.]

Viên Thị chút bực bội : “Cái miệng con ghê gớm đến độ dám cả nương con, cũng trúng con ở điểm nào nữa.”

 

Diệp Linh đỏ bừng mặt, khẽ : “Củ cải rau xanh, mỗi mỗi sở thích, chứng tỏ nữ nhi vẫn điểm đáng yêu đó chứ.”

 

Diệp Lão Gia nữ nhi, ôn hòa hỏi: “Vậy ý con là ? Nếu con gả cho , thì thôi , chúng sẽ tìm mối khác cho con.”

 

Diệp Linh nghiêm túc suy nghĩ một lát, đáp: “Trước tiên hãy để tỷ phu và nhị ca khi đến trấn dò la xem vướng bận chuyện lùm xùm gì . Nếu vấn đề gì, con gặp một . Dù đây cũng là việc đại sự cả đời, gặp mặt mà vội vàng đồng ý ? Việc liên quan đến cả đời con đó.”

 

Viên Thị nhíu mày, tỏ vẻ tán thành: “Một nữ nhi khuê các thể riêng tư gặp gỡ nam tử khác? Nếu chuyện truyền ngoài thì còn thể thống gì nữa!”

 

Diệp Noãn lên tiếng: “Hay là thế , chúng mời đến chỗ , tiểu qua đó gặp mặt . nương , cứ yên tâm, đến lúc đó cứ ngoài là đến tìm A Sơn mua hai con vịt, tiểu tình cờ gặp .”

 

Người trong thôn thỉnh thoảng sẽ đến nhà Diệp Noãn mua vịt hoặc vịt sống, lý do xem khá hợp lý.

 

Viên Thị thấy , sang Diệp Lão Gia : “Tìm một thời gian mà sắp xếp . Chàng Tô gia một tiếng. Chàng và cha chẳng thường xuyên lê đôi mách với , cũng thích hợp.”

 

Diệp Lão Gia gật đầu tỏ ý . Sau đó, Tiêu Sơn và Diệp Hải dò la tin tức, trở về cả hai đều rằng Tô Khánh ở trấn cả ngày khác ngoài tiệm, nhiều nhất là mua chút đồ ăn, vải vóc cho cha nương. Hỏi các chủ tiệm xung quanh đều Tô Khánh là thành thật.

 

Lúc , Diệp gia đều nhất trí khen ngợi Tô Khánh, chỉ chờ Diệp Linh gật đầu. Còn Diệp Linh thì vẫn kiên quyết gặp Tô Khánh một mới tính.

 

Nào ngờ, khi Diệp Linh gặp Tô Khánh, Tô Khánh gì, đợi khi Tô Khánh xách hai con vịt rời khỏi nhà Diệp Noãn, Diệp Linh liền với Diệp Noãn: “Tỷ tỷ, nguyện ý gả cho .”

 

Diệp Noãn vẻ mặt nghi hoặc hỏi: “Muội chỉ gặp một , quyết định gả cho ?”

 

Diệp Linh gật đầu đáp: “Vâng, khá , hổ là buôn bán, ăn khéo léo, hợp với tính cách của .”

 

Các việc tiếp theo đều tiến triển vô cùng thuận lợi. nam gia đến dạm hỏi, đưa sính lễ, bàn bạc việc hôn sự, chuyện đều theo lẽ thường tình. Cuối cùng, ngày cưới của hai định ngày mùng tám tháng hai năm , còn nửa năm để chuẩn .

 

Sau khi hôn sự xác định, Viên Thị còn cho phép Diệp Linh ngoài, mà yêu cầu nàng ở nhà chuyên tâm thêu thùa áo cưới và đồ cưới, đồng thời một bộ y phục và một đôi giày cho mỗi bên phu gia.

 

Khi Diệp Noãn đến thăm Diệp Linh, Diệp Linh liền kéo tay nàng than phiền: “Tỷ tỷ, kết hôn phiền phức đến chứ! Nhớ hồi tỷ tỷ kết hôn phiền phức như thế .”

 

Diệp Noãn giải thích: “Việc thể so sánh ? A Sơn lúc đó chỉ một , còn Tô gia đến ba đó chứ.”

 

Diệp Linh khỏi chút hối hận, thầm nghĩ nếu sớm thế , năm xưa nên tìm một trượng phu nhà như tỷ tỷ, thể tránh nhiều phiền phức.

 

 

Loading...