Gả Cho Thợ Săn, Thôn Nữ Xuyên Không Làm Giàu - Chương 75
Cập nhật lúc: 2025-11-06 00:49:54
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Noãn dỗ A Bảo ngủ xong , thấy Tiêu Sơn vẫn còn ngẩn trong sân. Ai mà chấp nhận nổi việc cha ở bên ngoài lập thê mới, còn thêm con.
Diệp Noãn đau lòng Tiêu Sơn, chầm chậm đến bên , nhẹ nhàng xuống. Nàng gì, chỉ lặng lẽ ở bên bầu bạn với .
Gió nhẹ thổi qua, mang theo một làn khí mát mẻ. Diệp Noãn Tiêu Sơn, trong ánh mắt lộ rõ sự đau khổ và thất vọng sâu sắc. Nàng , tin tức đối với quá đỗi nặng nề, nhất thời khó mà chấp nhận .
Diệp Noãn vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Tiêu Sơn, ôn nhu : "A Sơn, đừng buồn nữa. Chuyện xảy , chúng đối mặt với hiện thực."
Tiêu Sơn ngẩng đầu, Diệp Noãn, trong mắt lấp lánh lệ quang. Chàng khẽ : "Ta cứ ngỡ chẳng kiếm tiền nên thể về, thế mà hôm nay y phục cùng xe ngựa của , rõ ràng là một kẻ giàu sang, mà mười mấy năm trời từng nghĩ đến việc về, mà chọn ở bên ngoài cưới khác, còn thêm con. Hắn phụ bạc và nương đành, nhưng ngay cả nương của cũng màng đến, loại như còn mặt mũi về?"
Diệp Noãn ôm chặt Tiêu Sơn, khẽ an ủi: "A Sơn, , A Bảo, chúng còn thêm nhiều đứa con nữa, chúng sẽ luôn ở bên ."
Tiêu Sơn kích động gầm lên: "A Noãn, nhận , dù cho đời chỉ trích lưng, bất hiếu, cũng dính dáng gì đến . Hắn hại c.h.ế.t nương của , xứng cha của !"
Diệp Noãn đau lòng vỗ nhẹ lưng , khẽ an ủi: "Được, nhận thì nhận, thế nào cũng , và A Bảo đều sẽ ủng hộ quyết định của ." Nàng , nỗi đau trong lòng Tiêu Sơn nhất thời nửa khắc thể xoa dịu.
Nàng căm ghét sâu sắc loại thủy chung bất nhất . Ban đầu gia cảnh nghèo khó, ngoài kiếm tiền vốn dĩ gì đáng trách, nhưng một là mười mấy năm, ngay cả một lá thư cũng gửi về nhà, thể chấp nhận ? Giờ già , còn nghĩ đến việc về để tiểu lang dưỡng già, thật là si tâm vọng tưởng.
Hạt Dẻ Nhỏ
Tiêu Sơn tựa lòng Diệp Noãn, cảm nhận ấm của nàng, tâm trạng dần dần bình tĩnh . Chàng , dù xảy chuyện gì, Diệp Noãn cũng sẽ luôn ở bên ủng hộ, bầu bạn cùng .
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, hai lặng lẽ trong sân, tận hưởng giây phút yên tĩnh hiếm hoi . Dù trong lòng vẫn còn đau khổ, nhưng sự bầu bạn của đối phương khiến họ cảm thấy vô cùng yên tâm.
Tin tức Tiêu Viêm về lan truyền khắp thôn, dẫu trong làng xuất hiện một cỗ xe ngựa thì nhiều thấy, cũng khó.
Ai nấy đều tò mò mười mấy năm nay , dẫn theo một phụ nhân và một đứa trẻ về, đều thở dài ngao ngán, đây là ở bên ngoài lập thê khác ?
Tiêu Sơn cho Tiêu Viêm nhà, mà bắt đến lão trạch. Dân làng cũng trách cứ Tiêu Sơn bất hiếu, Tiêu Viêm bỏ thê tử bỏ con, giờ dẫn về một kế mẫu và , đổi ai cũng thể chấp nhận .
Trương đại phu khi còn trẻ chút giao tình với Tiêu Viêm. Sau khi Tiêu Viêm , ông vẫn luôn giúp đỡ gia đình Tiêu Sơn. Nay tin về, tự nhiên đến thăm một chút.
Cùng Trương đại phu đến còn Diệp lão gia, hai họ đến bên Tiêu Sơn , lúc trời gần hoàng hôn. Tiêu Sơn đang ở trong nhà bầu bạn với tiểu lang, mở cửa là Diệp Noãn.
Trương đại phu khẽ hỏi Diệp Noãn: "Tình hình A Sơn thế nào ? Vẫn chứ?"
Diệp Noãn mỉm đáp: "Không ạ, A Bảo bầu bạn chơi đùa với , chuyển dời sự chú ý của ."
Trương đại phu thở phào nhẹ nhõm, bực tức : "Vậy thì , nữa, xem cái tên hỗn xược Tiêu Viêm !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-cho-tho-san-thon-nu-xuyen-khong-lam-giau/chuong-75.html.]
Diệp lão gia tiếp lời: "Ta cùng ngài."
Thế là, hai kết bằng hữu đến lão trạch. Viên Thị cùng, trong lòng nàng vẫn còn lo lắng cho Tiêu Sơn. Nàng coi Tiêu Sơn như nửa đứa tiểu lang, tràn đầy lòng xót xa cho , cảm thấy một cha như thật đáng thương.
Diệp Noãn kéo Viên Thị nhà, hỏi: "Nương, xem A Bảo ?"
Viên Thị gật đầu, theo nàng phòng. Viên Thị qua ôm lấy A Bảo, ân cần : "A Bảo, nhớ ngoại bà ? Ôi chao, cảm giác hình như gầy nhỉ, nương con đồ ăn ngon cho con ?"
Diệp Noãn buồn : "Nương, sáng sớm mới gặp mà, sáng còn nó nặng hơn đó."
Viên Thị để ý Diệp Noãn, tiếp tục đùa giỡn với A Bảo, thỉnh thoảng liếc Tiêu Sơn, thấy Tiêu Sơn vẫn như thường, nàng mới yên lòng.
Bên , Trương đại phu và Diệp lão gia đến lão trạch nhà họ Tiêu, phát hiện nhiều dân làng đến. Vân Nhi đang rót , Tiêu Mộc đang lấy chén.
Có chỉ Diệp lão gia giới thiệu với Tiêu Viêm: "Đây là gia của ngươi đó, Tiêu Sơn thê tử con, còn mua núi nuôi một bầy vịt và thỏ, Tiêu Sơn tài giỏi đó."
Tiêu Viêm gật đầu với Diệp lão gia, Diệp lão gia cũng với .
Dân làng đều đến tò mò xem Tiêu Viêm những năm nay , Tiêu Viêm kể từng chút một những nơi , gì.
Trời tối, dân làng dần dần tản , chỉ còn Trương đại phu và Diệp lão gia.
Không ngoài, Trương đại phu cũng lười chuyện xã giao với Tiêu Viêm, ngay cả bộ tịch cũng , trực tiếp lạnh lùng : "Nhìn bộ dạng ăn mặc của ngươi, ở bên ngoài chắc sống tồi nhỉ, đột nhiên nghĩ quẩn mà về đây?"
Tiêu Viêm chút ngượng ngùng gãi đầu, ngập ngừng đáp: "Chỉ là nhớ nhà... nên mới về."
Trương đại phu hừ lạnh một tiếng, liếc Vân Nhi và Tiêu Mộc, ngữ khí châm biếm : "Nhớ nhà? Ngươi ở bên ngoài chẳng một mái nhà mới ?"
Tiêu Viêm Trương đại phu chất vấn một câu, nhất thời nghẹn lời, một lúc mới thở dài một tiếng, bất đắc dĩ : "Trương lão , giấu gì ngươi, những năm nay vẫn luôn ăn buôn bán ở Giang Nam, quả thực kiếm ít tiền, nhưng mà ăn thì luôn đắc tội một vài . Năm ngoái cẩn thận tính kế, lỗ ít, cuối cùng còn cách nào, đành bán hết gia sản mới thoát ."
Trên mặt Trương đại phu đầy vẻ khinh bỉ, chút khách khí hỏi vặn : "Lúc ngươi ăn phát đạt, từng nghĩ đến ở nhà còn thê tử con, giờ sa cơ thất thế, thì nhớ đến còn một đứa tiểu lang ? Hơn nữa ngươi một đành, còn dẫn về hai , chẳng lẽ ngươi còn A Sơn nuôi nấng ba các ngươi ?"
Tiêu Viêm giải thích: "Ta ý A Sơn phụng dưỡng bọn , còn một ít tích cóp, thể mua ít ruộng đất cho thuê, đó thu tô cũng đủ sống qua ngày."
Trương đại phu chẳng thèm khách khí : "Vậy thì ngươi cũng nên về. A Sơn sớm xem ngươi như c.h.ế.t , dù thế nào cũng sẽ tha thứ cho ngươi ."
Tiêu Viêm Tiêu Sơn oán hận , cũng tự trách vô cùng. Hắn nên một trở , khiến A Sơn từ nhỏ lớn lên mà cha bầu bạn.